Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 273: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ

Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:53

Cô cố gắng khịt khịt mũi, nghiêng mặt qua.

"Anh muốn ăn gì?"

Trình Tuyển nói: "Cái gì cũng được."

"Để em xem còn thứ gì không."

Lại bất ngờ rồi, hủ tiếu rõ ràng có mua mới, không cần lo lắng quá hạn không thể ăn. Trong tủ lạnh có rau quả tươi mới, có thịt có trứng. Nguyễn Thu Thu sửng sốt, Trình Tuyển không biết làm cơm, c*̃ng hoàn toàn không có khả năng nấu ăn, cho nên...

Rau quả tươi như thế, dù là không ăn chắc hẳn cũng thường xuyên thay vào.

Anh, mỗi ngày đều chờ cô quay lại.

Nguyễn Thu Thu thấy vô cùng may mắn khi mình kịp thời nghĩ ra biện pháp trở về, nếu như cô ở thế giới kia chờ đợi tám ngày mười ngày, thật là không dám tưởng tượng đến lúc trở về Trình Tuyển còn mạng không nữa.

Cô làm một bát mì đơn giản, cho Trình Tuyển hai quả trứng.

Ở trong cục cảnh sát cô đã ăn no lắm rồi.

Hai người mặt đối mặt ngồi trên bàn cơm, Trình Tuyển cầm đũa, hồi lâu vẫn không gắp. Anh cúi đầu nhìn tô mì trước mặt, vài cọng tóc rối che khuất mí mắt, không nhìn ra cảm xúc.

Nguyễn Thu Thu nhẹ giọng: "Mau ăn đi, nở hết bây giờ."

"..."

Anh bỗng nhiên nức nở một tiếng. Phòng ăn yên tĩnh đến cây kim rơi cũng nghe thấy được, Nguyễn Thu Thu gần như không thể tin, Trình Tuyển anh… vậy mà… lại khóc?

Cô sững sờ đứng hình, lại nhìn thấy Trình Tuyển nắm chặt đũa, khều mì bắt đầu ăn. Tiếng hút mì không lớn nhưng vẫn che đậy được các tạp âm khác. Anh ăn xong mì và trứng gà, lại húp sạch nước súp.

Nguyễn Thu Thu hỏi: "Có phải còn đói không?"

Trình Tuyển đặt bát xuống: "No rồi."

Đã lâu rồi anh không ăn nhiều như vậy.

Trình Tuyển đi rửa bát như mọi khi, mãi không nghe thấy âm thanh thì vô thức ngoảnh đầu xem Nguyễn Thu Thu còn ngồi đó không. Cho dù cô đã cam đoan nhiều lần rằng sau này mình sẽ không rời đi, anh vẫn lo được lo mất.

Nguyễn Thu Thu đi toilet, Trình Tuyển cũng định theo vào, bị cô vội vàng ngăn ngoài cửa.

"Em chỉ đi vệ sinh thôi!"

"Anh không ngại."

"... Em ngại!"

Trình Tuyển đứng ngoài cửa, cửa nhà vệ sinh đóng chặt, cách vài giây lại gọi tên Nguyễn Thu Thu một lần, cô sẽ kịp thời đáp lại. Lúc đi tắm cũng phải luôn mồm nói chuyện với Trình Tuyển khiến cô uống không ít nước tắm, còn suýt bị sặc.

Cô hiểu tâm trạng của Trình Tuyển lúc này, bởi vậy đều cố gắng hết sức thỏa mãn yêu cầu của anh.

Lúc nằm trên giường, Trình Tuyển chậm rãi ôm cô vào lòng khiến quanh cô đều là mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái của anh. Cô bình yên ôm lấy cánh anh.

Hai người ôm nhau, Trình Tuyển chẳng hề làm gì, chỉ đơn thuần đắp chung chăn.

Bọn họ đều trợn tròn mắt, không buồn ngủ.

Nằm nằm mãi, Nguyễn Thu Thu mỏi mệt, nửa đêm mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi. Đang lúc nửa tỉnh nửa mê, cô nghe thấy Trình Tuyển bất an nhẹ giọng kêu to.

"Thu Thu?"

Trong cơn mơ màng, cô khẽ hôn lên cằm, rúc vào n.g.ự.c anh.

"Em đây."

Em sẽ luôn ở đây.

Sau giấc ngủ dài, trời đã sáng choang.

Nguyễn Thu Thu uể oải dụi dụi mắt, không ngờ mình lại ngủ lâu như vậy. Cô lề mề mở mắt ra liền thấy khuôn mặt Trình Tuyển thù lù. Đôi mắt phượng thâm quầng nhìn cô chăm chú không biết được bao lâu rồi, cô ngờ rằng anh thức nguyên đêm lắm.

Cô cuộn tròn vào lòng anh, ngẩng đầu.

"Anh tỉnh từ lúc nào?"

"Vừa mới tỉnh."

Lừa ai vậy, bản mặt này ngủ không ngon là cái chắc.

Nguyễn Thu Thu biết loại chuyện này không ép được. Trình Tuyển vốn đã không có cảm giác an toàn, cô lại tự dưng biến mất bảy tháng, có thể yên tâm mới là lạ.

Nguyễn Thu Thu nhỏ giọng: "Anh không định hỏi em rốt cuộc đã đi đâu sao?"

Tựa như chạm phải một loại nguyền rủa nào đó không thể nói ra, Trình Tuyển lấy tốc độ sét đánh cực nhanh che lỗ tai của mình lại.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

"Anh không nghe."

Nguyễn Thu Thu: "..."

Vừa hay, cô khỏi phải giải thích cho Trình Tuyển từ đầu đến cuối.

Trải qua một hồi chia lìa, Trình Tuyển ngoan ngoãn dính người đến không tưởng, không gây ra bất cứ chuyện gì chọc Nguyễn Thu Thu không vui. Con người vốn kỳ lạ như vậy đấy, lúc Trình Tuyển sống chó thì cô tức không để đâu cho hết, lúc ngoan ngoãn nghe lời, cô lại lo lắng tinh thần anh liệu có xảy ra vấn đề gì hay không.

Trở về từ một thế giới khác, Nguyễn Thu Thu chăm sóc Trình Tuyển hết sức chuyên chú.

Hai người bọn họ nắm tay nhau cùng đi dạo phố, mua sắm, cùng đi công viên tản bộ, cùng bận rộn trong phòng bếp, cùng ngủ chung một giường.

... Chỉ là nếu Trình Tuyển không gọi tên cô lúc cô đang tắm rửa vệ sinh thì còn tốt hơn á.

Nguyễn Thu Thu đứng trong phòng bếp nấu cơm, Trình Tuyển làm trợ thủ cho cô, gọt mấy củ khoai tây tròn vo. Nguyễn Thu Thu nghe tiếng gọt vỏ sồn sột sồn sột mãi mà không ngừng, cô quay đầu xem thử, thấy Trình Tuyển đang đứng bên cạnh thùng rác, cầm củ khoai tây chỉ còn nhỏ bằng quả táo xanh, nạo vù vù.

Nguyễn Thu Thu: "??? Anh làm gì đấy?"

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.