Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 275: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:53
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trắng bệch, run run rẩy rẩy hỏi: "Anh... không phải... không phải là không được đấy chứ?"
Ngẫm lại cũng đúng, thời gian dài như vậy không gặp được cô, tâm tình hậm hực lại thêm các vấn đề tạp nham từ các phương diện khác, tạo thành loại ảnh hưởng này cũng là đương nhiên.
Nguyễn Thu Thu phức tạp cân nhắc mấy giây, cảm thấy mặc dù Trình Tuyển không được nhưng cô vẫn yêu anh, sẽ không bỏ rơi anh chỉ vì chuyện đó.
Trình Tuyển: "..."
Động tác mặc quần áo của anh dừng lại, yếu ớt nhìn chằm chằm Nguyễn Thu Thu: "Là do không có bao, anh xuống lầu mua."
Nguyễn Thu Thu: "Ồ."
Thật xin lỗi, là tại hạ hiểu lầm.
Thời điểm nhạy cảm này mà xuống lầu đúng là phá hỏng bầu không khí quá. Nguyễn Thu Thu chần chừ lấy chăn che thân, đỏ mặt đưa ra ý kiến: "Thật ra... Không tránh thai cũng được."
Trình Tuyển kiên quyết: "Không thể nào."
Vẻ mặt anh kiên định cứ như vừa qua đêm nay Nguyễn Thu Thu sẽ có thai ngay vậy, mang thai sinh con, sau đó lại biến mất, để lại anh và con sống nương tựa lẫn nhau, từ đây lẻ loi hiu quạnh, dựa vào hồi ức sống qua ngày. Nguyễn Thu Thu biết Trình Tuyển chắc chắn đang nhớ tới mấy câu chuyện thần thoại kia, cô lại không có cách nào giải thích được, đành phải đưa mắt nhìn Trình Tuyển đi ra cửa tìm quầy thuốc.
Trình Tuyển quay về rất nhanh, Nguyễn Thu Thu cho là anh chạy về.
Lúc trở lại, anh cầm theo hai túi lớn, nhìn cực kỳ hùng tráng.
Nguyễn Thu Thu: "... Anh làm gì mua nhiều dữ vậy!"
Trình Tuyển đàng hoàng trịnh trọng, chậm rãi phản bác: "Không nhiều."
Nếu không phải hết hàng, có khi anh còn mua nhiều nữa.
Trình Tuyển dùng một đêm để cho Nguyễn Thu Thu biết, anh không phải không được, mà là cực kì cực kì được.
Nguyễn Thu Thu lúc sau sụt sụt sùi sùi cầu xin tha thứ, kêu khàn cả họng rồi mà vẫn không thể làm thằng cha này dừng được, ngược lại còn càng thêm hăng say giày vò khiến cô mệt quá độ, ngủ lúc nào cũng không biết.
Chuyện này dẫn đến ngày hôm sau, Nguyễn Thu Thu ngủ đến giữa trưa vẫn không xuống giường được, cả người như bị bánh xe nghiền qua, chỗ nào cũng đau nhức. Cô tức giận dùng hết sức bình sinh đập Trình Tuyển một cái, Trình Tuyển lại không cảm giác được chút nào, thậm chí cúi đầu hôn nhẹ môi cô, điệu bộ anh còn muốn nữa, làm cô vội vàng ngăn lại.
Cô cũng không muốn mất mặt đến mức nằm trên giường vài ngày ngồi không nổi.
Nguyễn Thu Thu nằm trên giường, chợt nhớ tới thái độ kiên quyết của Trình Tuyển tối hôm qua, nhịn không được hỏi: "Nếu như em có thai thì sao, anh sẽ để em đi phá sao?"
Trình Tuyển đang nghịch tóc cô, nghe vậy, anh im lặng một lát, không nóng không lạnh nói: "Nếu như em muốn thì giữ lại."
"Sau đó thì sao?"
"Dưỡng thai thật tốt, phụ nữ mang thai thân thể quan trọng nhất."
"Sau đó thì sao?"
"Lúc sinh con chắc chắn sẽ rất tốn sức nên em phải bổ sung thật nhiều chất dinh dưỡng."
"Sau đó thì sao? Sinh con ra hả?"
Động tác Trình Tuyển dừng lại. Anh nhìn cô, tựa như đang nói một chuyện vô cùng bình thường, rất rất rất bình tĩnh.
"Sau đó, tìm một nhà khá giả."
Nguyễn Thu Thu: "???"
Xuân chưa đến, tết chưa về, chuyện làm mọi người kinh hỉ đã tới.
Cố Du muốn kết hôn.
Sau khi biết tin, Nguyễn Thu Thu kinh ngạc không thôi. Với cái đứa mất tăm mất tích nửa năm trời như cô, còn chưa nghe tin Cố Du có bạn gái người ta đã sắp kết hôn luôn rồi. Anh có mời hai vợ chồng Nguyễn Thu Thu, nói đùa với cô, ví bằng Trình Tuyển không đến vậy anh cũng có thể hiểu cho.
Nguyễn Thu Thu trả lại một icon cười phớ lớ.
Điện thoại tinh một tiếng, là Cố Du gửi tới một bức ảnh cưới.
Cô gái trong hình xinh xắn đáng yêu, nhỏ nhắn rúc vào n.g.ự.c Cố Du, cười ngọt ngào động lòng người. Chú rể mới cúi đầu nhìn cô chăm chú, ý cười dào dạt, nùng tình mật ý khiến người tan chảy.
Nguyễn Thu Thu thấy mừng thay anh từ tận đáy lòng, viết một đoạn lời chúc dài đang chuẩn bị gửi đi, một cái tay đột nhiên vòng qua vai cô, đoạt lấy điện thoại đọc một hơi.
Trình Tuyển một tay đút túi, chậm rãi hỏi: "Tại sao phải viết nhiều như vậy?"
Nguyễn Thu Thu: "? Đây là mừng cưới đó?"
Trình Tuyển: "Không được."
Tay anh đè trên nút xóa, xóa bằng sạch mấy dòng chữ cô vừa viết, thẳng đến khi giao diện biên soạn chỉ còn lại hai chữ chúc mừng khô cằn mới nhấn gửi đi.
Nguyễn Thu Thu: "..."
Đầu bên kia Cố Du hồi âm rất nhanh.
Cố Du: Trình Tuyển?
Trình Tuyển: "..."
Nguyễn Thu Thu còn chưa kịp chế giễu Trình Tuyển đã thấy anh nhanh tay chạy vào giao diện người liên lạc, cô vội vã ngăn anh lại: "Ấy ấy, anh đừng xóa người ta!"
...
Hôn lễ của Cố Du rất náo nhiệt. Anh đã đặt trước tại một khách sạn xa hoa, do quan hệ tốt nên mời được rất nhiều bằng hữu tới, một hôn lễ náo nhiệt mà không mất vẻ lãng mạn. Bàn Nguyễn Thu Thu gồm có Trình Tuyển và đám người Đồ Nam, trừ Trình Tuyển dáng vẻ bị ép buộc mặt không biểu tình cúi đầu bóc đậu phộng ăn, những người còn lại đều vỗ tay chúc phúc.