Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 278: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:53
Mẹ Đồ: Con đừng nói mê sảng, người nhà con c.h.ế.t hết rồi à?
Dì lớn: Cuối năm nói cái gì đó, thằng nhỏ này.
c** nh*: Người trẻ tuổi không nên quá xúc động.
Bảy cô tám dì bắt đầu gửi riêng cho cậu mấy thứ như là "Đạo vợ chồng", "Đàn ông phải biết thương vợ", "Trăm thiện hiếu làm đầu"... Khiến Đồ Nam không ngừng kêu khổ, bắt đầu hối hận tại sao lúc mình đăng trạng thái không cài đặt chỉ hiện status với ai.
Cậu đi phàn nàn với Ôn Thiến làm cô vui như điên.
...
Cho dù chỉ có hai người, Nguyễn Thu Thu vẫn tỉ mỉ chuẩn bị cơm tất niên, rất nhiều món. Cô ảo não vỗ đầu, xem chừng ngày mai phải ăn đồ ăn thừa của hôm nay rồi. Đã thế Trình Tuyển còn đứng bên cạnh chỉ chỉ, nói có thể nhiều thêm mấy miếng thịt mà.
Nguyễn Thu Thu: "Anh muốn ăn vỡ bụng đấy à?"
Trình Tuyển suy nghĩ một lát: "Cách c.h.ế.t này, rất tốt."
Nguyễn Thu Thu: "..."
Buổi trưa, Nguyễn Thu Thu chuẩn bị bột mì làm sủi cảo, chỉ có hai người, lại thêm mấy món ăn trong bữa cơm, đồ ăn vặt, đồ uống, sủi cảo cũng không ăn được mấy.
Trình Tuyển hỗ trợ (thêm phiền) cho cô, chờ mì vắt vò xong, cán cho phẳng ra, để anh làm sủi cảo mặt trăng của mình. Chẳng bao lâu, trên thớt đã xuất hiện các loại mặt trăng tròn khuyết.
Nguyễn Thu Thu tỏ vẻ, đợi lát nữa mớ sủi cảo xấu xí này nhất định phải để Trình Tuyển ăn hết.
Hai người bận rộn làm đồ ăn, lâu lâu nói chuyện vài câu, Trình Tuyển gói đủ sủi cảo rồi, lau tay đút dâu tây cho Nguyễn Thu Thu ăn. Một bàn dâu tây đỏ tươi to đùng, anh một miếng em một miếng, trong chốc lát đã vơi hơn phân nửa.
Trình Tuyển giương mắt, trông thấy Nguyễn Thu Thu đang cúi đầu lăn bột, ánh mắt chuyên chú đến đáng yêu. Đầu ngón tay anh dính chút bột mì, thừa dịp Nguyễn Thu Thu không chú ý quẹt lên mặt cô. Cô giật mình a một tiếng rồi nhanh chóng phản kích.
Trên tay Nguyễn Thu Thu đều là bột mì, ra vẻ muốn đập vào người Trình Tuyển lại bị Trình Tuyển ôm eo kéo cô vào lòng.
Anh cúi thấp đầu, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, tiến lên trước hôn lên môi cô.
Môi cô thật mềm, lại mang theo mùi vị ngọt ngào của dâu tây khiến người ta không nhịn được muốn hôn càng sâu hơn nữa. Trình Tuyển không biết mệt mỏi quấn lấy môi lưỡi cô, bàn tay không tự chủ trượt xuống hông cô, bột mì dính vào người cũng không ai phát hiện.
Trình Tuyển khàn giọng nói: ""Đợi lát nữa rồi làm sủi cảo."
Gò má Nguyễn Thu Thu ửng đỏ: "Giữa ban ngày ban mặt, nói bậy bạ gì đó."
Anh nâng cô lên, đặt lên bàn tiếp tục hôn. Mỗi khi Nguyễn Thu Thu muốn cự tuyệt Trình Tuyển làm bậy, hai gò má đẹp mê người nhiễm màu d*c v*ng bị phóng to ra kia khiến cô lời cự tuyệt không thể thốt ra, mà đáy lòng còn sinh ra mấy phần muốn chà đạp Trình Tuyển.
Đúng lúc này.
"Cộc cộc cộc!"
Động tác của hai người cứng đờ. Nguyễn Thu Thu nhỏ giọng nói: "Em không có gọi thức ăn ngoài, chắc là gõ nhầm nhà."
Trình Tuyển: "Không cần để ý."
Anh nâng cằm Nguyễn Thu Thu, đang chuẩn bị tiếp tục, tiếng đập cửa lại vang lên. Cách lớp cửa dày oạch vẫn nghe được tiếng Đồ Nam gào lớn: "Đại boss! Chị dâu! Là bọn em này, mau mở cửa!"
Nguyễn Thu Thu: "..."
Trình Tuyển: "..."
Đồ Nam: "Đừng có giả vờ không nghe thấy, em biết hai người đang ở nhà!"
Nguyễn Thu Thu vội vàng xoa xoa môi, mặt đỏ bừng vuốt vuốt lại áo: "Mở cửa nhanh! "
Lúc cửa nhà được mở ra, Đồ Nam mặt dày chen vào, hoàn toàn không để ý vẻ mặt nhìn người c.h.ế.t của Trình Tuyển. Không ngờ, sau lưng không chỉ có Ôn Thiến mà còn có Phó Tử Trừng. Tiêu Phiền đi Mỹ với An Nhu rồi, để lại một chú chó độc thân Phó Tử Trừng rưng rưng nước mắt.
Mới qua có một năm, ai mà ngờ chỉ còn mình cậu là cẩu độc thân!
"Oa, chị dâu làm nhiều đồ ngon vậy!"
"Quá tuyệt vời, quả nhiên Đồ Nam nói không sai, tới có cơm ăn."
"Ha ha ha chứ còn gì nữa!"
Nơi này cũng không có quy tắc phụ nữ nấu cơm đàn ông huyên thuyên, ngược lại biến thành Nguyễn Thu Thu và Ôn Thiến làm chủ vung tay, chỉ thị tên c* ly nhà mình đi làm, Phó Tử Trừng giúp đỡ. Đồ Nam nhất nhất nói mình năm đó cũng là một nhành hoa thần bếp, cà chua xào trứng - loại món dễ ẹc này mà mấy chục năm còn chả làm ra đĩa nào ăn được, có thể xào ra một món khó ăn như thế cũng thật không dễ dàng gì.
Đồ ăn được bưng lên bàn, bọn họ tưng bừng nâng ly, Nguyễn Thu Thu c*̃ng thích thú, sau khi cụng ly xong liền bị Trình Tuyển ngăn lại.
"Không cho phép uống."
"Chỉ một ngụm thôi."
"Chờ người đi rồi uống." Anh đè tay cô lại.
Trình Tuyển ám chỉ rõ ràng làm mặt Nguyễn Thu Thu đỏ muốn chết. May mà tất cả mọi người đang vui cười nhốn nháo, không nghe được hai người bọn họ thì thầm.
Phó Tử Trừng bỗng nhiên cười lên, nói: "Tiêu Phiền muốn video call với chúng ta này."
Đầu bên kia, Tiêu Phiền vừa mới tỉnh lại, mặc đồ ngủ uể oải chào hỏi bọn họ, vô cùng ghen tị nhìn bàn đồ ăn lớn bên này. Bọn họ đùa giỡn mấy câu, bên cạnh bỗng nhiên chòi lên một cái đầu, rõ ràng là An Nhu.