Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 284: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ

Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:53

Một sản phụ hơn ba mươi tuổi bên cạnh cười tủm tỉm hỏi: "Chồng cô làm nghề gì vậy?"

Nguyễn Thu Thu sửng sốt, trả lời qua loa: "Chỉ là công nhân bình thường thôi."

"Phụt, đừng đùa, nhìn cô như vậy, tiền lương phổ thông sao có thể chu cấp nổi?"

Nguyễn Thu Thu cười cười: "Người bình thường thôi, tích cóp chút tiền ấy mà."

Những bà bầu này một phần là đến học, một phần là để kéo quan hệ xã giao. Chồng bọn họ điều kiện cũng không tệ, giờ cứ làm quen lẫn nhau đã, rồi sau này có việc ít nhiều gì người ta cũng giúp đỡ cho, trăm lợi không một hại. Chỉ có Nguyễn Thu Thu cứ úp úp mở mở hết lần này tới lần khác. Mặc dù bọn họ rất hiếu kỳ nhưng Nguyễn Thu Thu miệng kín như bưng, trước sau không lộ ra chút tin tức nào.

Làm theo chỉ dẫn của huấn luyện viên, duỗi người ra, quả nhiên gần đây thoải mái hơn hẳn, cơ thể ít bị phù, ngay cả số lần Trình Tuyển bị mắng cũng được giảm đi đáng kể.

May là mấy bà bầu khác cũng biết ý, dù sao cũng là tinh anh xã hội, trước khi lần ra được lai lịch của Nguyễn Thu Thu đương nhiên không dám tùy tiện nói lung tung chọc giận cô, như thế cũng lộ ra bọn họ thô lỗ quá rồi.

Hôm nay.

Vừa ra khỏi cửa, gió lạnh thổi ào ào vào mặt làm Nguyễn Thu Thu rụt cổ. Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời âm u xám xịt, mây đen cuồn cuộn. Dự báo thời tiết không nói trời mưa, nhưng cô vẫn cảm thấy kiểu này chắc là sắp mưa rồi.

Quả nhiên, mới học được nửa buổi, những giọt mưa đã rơi lộp độp trên ô cửa kính pha lê, liên tục trượt xuống tạo thành vũng nước mưa.

Tranh thủ thời gian nghỉ giữa giờ, huấn luyện viên khách khí nói mọi người liên hệ sớm với xe đưa đón, nếu không có nhân viên công ty có thể đưa mọi người về tận nhà.

Bà bầu bên cạnh là vợ của một ông chủ nhỏ, đi làm có xe đưa đón hiển nhiên là không có gì phải lo lắng. Cô ngồi trên thảm yoga, phát hiện Nguyễn Thu Thu cũng vui vẻ ngồi xuống, không nhịn được hỏi: "Lát nữa cô về kiểu gì?"

Nguyễn Thu Thu không muốn giải thích thêm, miễn cho người bên cạnh suy nghĩ nhiều: "Sẽ có người tiện đường tới đón tôi."

"Ồ, có đáng tin không, có cần để nhà tôi lái xe đưa cô về không?"

"Không cần không cần." Nguyễn Thu Thu vội vàng khoát tay.

Một bà bầu ngồi phía trước cười nói: "Có xe cá nhân vẫn tốt hơn, chồng tôi mặc dù là một quản lý cấp trung nhưng trước nay vẫn luôn tự mình lái xe đó."

Mọi người khách sáo nói chuyện với nhau đôi câu, tiện thể tiết lộ loại xe nhà mình, hiển nhiên lại là một hồi tâng bốc lẫn nhau.

Nguyễn Thu Thu thấy hơi tức cười, chỉ ngồi trên thảm yoga không lên tiếng.

Trên cơ bản mọi người đã trò chuyện xong, huấn luyện viên cũng đã trở về phòng học chuẩn bị tiếp tục. Đúng lúc này, một tiếng chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều hỏi thăm là điện thoại của ai.

Mới vừa rồi còn ngồi bất động như núi, Nguyễn Thu Thu lúng túng đứng lên: "Xin lỗi, của tôi."

Cô lấy móc điện thoại để trong túi xách ra, chạy vào một góc yên tĩnh.

Giọng điệu chậm rãi của Trình Tuyển vang lên.

"Sắp kết thúc chưa?"

"Ừm, sắp rồi. Sao đột nhiên lại gọi điện thoại cho em?" Trong phòng học quá yên tĩnh, có mấy bà bầu rất hiếu kỳ với cô, vểnh tai lên nghe suốt khiến Nguyễn Thu Thu hơi mất tự nhiên che loa lại.

"Anh tan làm rồi, tiện đường tới đón em."

Trình Tuyển vừa nói, Nguyễn Thu Thu từ chối: Không cần, không phải có lão Lưu rồi sao."

"Bọn Đồ Nam nói muốn cùng nhau ăn cơm."

"Lão Lưu sẽ đưa em đi."

Vì tránh miệng lưỡi thế gian, Trình Tuyển vẫn là không nên tới thì hơn. Cho dù là thân phận ông chủ Gia Trừng bại lộ hay là mọi người cảm thấy hiếu kỳ với Trình Tuyển đều chỉ khiến Nguyễn Thu Thu mệt mỏi đối phó. Cô chỉ muốn an tĩnh lên lớp, chuyện còn lại cô lười xử lý.

Cúp máy, Nguyễn Thu Thu xoay người liền đụng phải mấy ánh mắt sáng ngời long lanh đập lên người cô.

"Ai vậy, chồng cô à?"

"Chẳng lẽ là nhân tình, ha ha ha giỡn thôi."

Nguyễn Thu Thu ngồi trên nệm yoga: "Không có gì, chồng tôi gọi thôi."

"Chồng cô dáng dấp ra sao, có ảnh chụp không, thật tò mò!"

"Nghe giọng trẻ lắm."

Nguyễn Thu Thu khoát khoát tay: "Anh ấy không thích chụp ảnh nên trên điện thoại tôi không có ảnh đâu."

"Ảnh chụp chung cũng không có sao?"

"Không có."

Thấy cô từ chối dứt khoát vậy, mọi người có hơi thất vọng nhưng cũng không nói gì. Sau khi tan học, đại sảnh lầu một lục tục xuất hiện mấy giống đực cầm ô trong tay. Nguyễn Thu Thu xuất hiện trong đại sảnh, có mấy người nhìn mà trợn tròn mắt, lão Lưu cầm ô cũng đứng trong một góc đại sảnh, nhìn thấy Nguyễn Thu Thu liền tiến lên.

Nguyễn Thu Thu cười nói: "Đi."

"Được."

Lão Lưu cầm ô, nghiêng ô về phía cô hết sức có thể nhưng lại duy trì khoảng cách vừa đủ. Nguyễn Thu Thu không ngờ rằng xe bọn họ lại dừng ngoài cổng, chỗ này không được phép đỗ xe, không biết bác tài nói chuyện với bảo vệ thế nào. Thật không may chiếc xe này đã bị các bà bầu hiếu kì phía sau nhìn thấy.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.