Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 288: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:54
So với bọn họ, nhóm nam có vẻ khá khó chịu.
Trình Tuyển khẽ cau mày.
"Nhiều người quá." Anh không thích những trường hợp có nhiều người lạ như vậy, "Tại sao không chọn gói 1vs1?"
"1vs1 phí tiền lắm, thỉnh thoảng ra ngoài giao lưu cũng không tệ mà."
Mắt Nguyễn Thu Thu sáng lên: "Bây giờ anh về vẫn còn kịp."
Trình Tuyển lơ đãng đứng chắn trước mặt cô, ngăn trở đủ mọi ánh mắt: "Không cần."
Nguyễn Thu Thu: "..."
Đôi vợ chồng bọn họ chứ như đất đá trôi, người khác thân thiện bắt chuyện thì một người không muốn nói, một người ngay cả mắt cũng lười nhìn nói gì là miệng. Hơn nữa cách dăm ba bước, đôi vợ chồng kia lại nói vài câu vô tình cố ý, thoáng chốc, tất cả mọi người đều đinh ninh rằng Trình Tuyển là trai lơ Nguyễn Thu Thu nuôi ở ngoài.
Nguyễn Thu Thu vẫn không hề hay biết suy đoán của mọi người, thật ra cũng có vài thai phụ không có chồng lẳng lặng đến bên cạnh Nguyễn Thu Thu, hâm mộ ngắm Trình Tuyển vài lần, khẽ giọng hỏi: "Còn hàng không? Giá tốt không?"
Nguyễn Thu Thu vẫn không hiểu ra sao: "??? Hàng gì?"
Sao cô bắt đầu không nghe hiểu đề tài của bọn họ rồi thế?
Đối với hành vi không lễ phép như mang trai lơ mình nuôi đến trường hợp như vậy, có người khinh thường, có người không nói gì vì chưa rõ tình huống, thế là bất tri bất giác hai người gần như bị cách ly, Nguyễn Thu Thu thấy tự tại hơn nhiều.
Trình Tuyển câu được câu không nghịch tóc cô, không hề để ý đến cái nhìn của người khác, thỉnh thoảng có người đến gần, anh cũng chỉ hờ hững liếc mắt một cái, sau đó tiếp tục giả vờ câm điếc.
Vợ chồng hai người hoàn toàn bị lãng quên trong góc, tách biệt với thế gian.
Nguyễn Thu Thu nghĩ, có khi lớp học hôm nay kết thúc cô phải đổi sang lớp mới mất.
Đúng lúc này, Nguyễn Thu Thu chộp được một từ ngữ vô cùng quan trọng và quen thuộc. Cô tập trung nghe ngóng, cô nghe thấy tiếng hâm mộ trầm trồ của bọn họ, trong đó có một người có chồng là nhân viên cấp cao của Gia Trừng, lát nữa sẽ đến.
Lòng Nguyễn Thu Thu căng thẳng.
Xong rồi, xong rồi, tuy nói ảnh chụp của Trình Tuyển không được lưu truyền bên ngoài nhưng mấy nhân viên cấp cao hầu hết đều đã từng gặp anh.
Cô đang muốn kéo Trình Tuyển ra ngoài, lại thấy một cặp vợ chồng bước vào cửa, thai phụ lòng tràn ngập kiêu ngạo nắm tay chồng, tình cảm hai người thoạt nhìn không tệ lắm, người chồng lúc đỡ cô động tác rất cẩn thận.
Nguyễn Thu Thu đang kéo Trình Tuyển ra khỏi thì lại bị thai phụ lúc nãy gặp được dưới lầu gọi lại.
"Hai người đi đâu vậy, sắp bắt đầu rồi đấy."
Sau đó, bọn họ liền thấy nhân viên cấp cao của Gia Trừng mới vừa rồi còn rất thành thạo, tiến lùi đúng lúc giờ lại mắt chữ a mồm chữ O nhìn hai người. Mãi sau mới căng thẳng chào hỏi, lời vừa nói ra đã khiến người khác sững sờ, chôn chân tại chỗ.
"Chủ tịch, phu nhân, hai người cũng ở đây?"
Nguyễn Thu Thu tuyệt vọng nói: "Em sai rồi, đáng ra lúc đầu em không nên chọn lớp học nhiều người thế này, nếu không đã không xuất hiện tình cảnh xấu hổ, đã không lòi đuôi, không để người khác biết chuyện em mang thai."
Ngồi ghế bên, Trình Tuyển vô cùng bình tĩnh cầm mô hình em bé mềm mại, hết xoa bụng lại xoa tay, hoàn toàn ngó lơ những ánh mắt lén lút của người khác.
Nguyễn Thu Thu giật giật tay áo anh, thì thầm: "Anh nói xem, liệu ngày mai cả công ty có biết chuyện em mang thai không?"
Trình Tuyển: "Dạy em một cách."
Nguyễn Thu Thu: "Cách gì?"
"Dùng cách đuổi việc để uy h**p không cho anh ta nói ra."
Cô giương mắt, hai người bốn mắt nhìn nhau, mặt Nguyễn Thu Thu không đổi sắc, Trình Tuyển vẫn không quên bóp chân cho cô.
"... Anh nghiêm túc chứ?"
"Đùa thôi."
Huấn luyện viên nghiêm túc dạy mọi người cách xử lý khi trẻ con bị nghẹn, nên lấy vật lạ ra như thế nào. Dựa theo hướng dẫn của huấn luyện viên, Nguyễn Thu Thu đặt mô hình lên đầu gối, dùng lực nhỏ vỗ vào lưng đứa trẻ.
Trình Tuyển xem vô cùng nhập tâm.
Đến lúc đến lượt nhóm nam, Trình Tuyển tiếp nhận đứa trẻ một cánh thuần thục, đặt lên đầu gối mình.
Vỗ nhẹ.
"Bụp", đầu của em bé rơi thẳng xuống đất, lăn lông lốc thật xa. Vài thai phụ hoảng sợ thét chói tai, Nguyễn Thu Thu cũng sợ hết hồn, vừa vội vã nói xin lỗi vừa chạy đến nhạt đầu đứa bé lên.
Khung cảnh thật đẫm máu, thảm thiết đến nỗi Nguyễn Thu Thu cảm nhận được đứa trẻ trong bụng mình đang ra sức đá đánh, cố gắng thoát khỏi cái lồng giam xấu xa này.
Nguyễn Thu Thu trừng mắt với Trình Tuyển.
"Vỗ mạnh vậy, anh định vỗ c.h.ế.t con à?"
Trình Tuyển: "Định."
Nguyễn Thu Thu:?
Tiết học chưa đến một giờ lại làm Nguyễn Thu Thu cảm giác như đã nghìn thu. Sau khi kết thúc, không đợi những người khác rụt rè tiến lên nói chuyện, Nguyễn Thu Thu liền kéo Trình Tuyển chuồn đi.
Trình Tuyển chạy theo sau cô, nói: "Đổi giáo viên đi."
"Em biết." Nguyễn Thu Thu lẩm bẩm. Là do ban đầu không nghĩ kỹ, cứ nghĩ không cần thoát ly quần thể, xã giao thông thường vẫn được, lại không nghĩ rằng, cô không có một thân phận bình thường, những người khác tiếp xúc với cô đều phải cân nhắc đắn đo.