Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 37: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:33
So sánh lời của hai người, vả mặt bốp bốp bốp. Nhóm quần chúng ăn dưa lập tức cười nghiêng ngửa, chỉ muốn cho gửi cho Nguyễn Thu Thu một hàng 666. Mệt cho Khinh Phong Bích Ảnh kia làm như trúc mã nhà mình là bảo bối gì ghê gớm lắm, Thu Thu Thu người ta căn bản không thèm để vào mắt có được không, so với Listeria, Cố Quốc Thần Du còn tính là đại thần gì chứ?
Bài viết trên diễn đàn được cập nhập hàng chục lần.
« Sốc! Chồng của Thu Thu Thu là Quốc phục đệ nhất Lý Tư Đặc! »
« Tinh tướng bị vả mặt, lúc này còn trà xanh gì nữa »
« mắng vợ ta, ta đánh đàn ông của cô»
« sau sự kiện vả mặt —— xấu hổ, ai sẽ ở lại trong trò chơi? »
Khinh Phong Bích Ảnh không biết là bị chọc tức hay là đã logout sau một lúc lâu cũng không nói gì.
Group chat bang phái đã bị một đám quỷ khóc sói gào spam: "Thu Thu Thu, van cầu ngươi nói với đại thần một câu đi, ta là fan của anh ấy sáu năm trời!" "Trời ạ ta chỉ muốn biết Lý Tư Đặc có hình dạng ra sao!" "Mẹ ơi con khóc!" "Lý Tư Đặc, I LOVE YOU, anh liếc em một cái đi mà!"
Nguyễn Thu Thu: "..."
Thu Thu Thu: Đến giờ cơm, tôi logout trước.
Cô tùy tiện tìm một cái cớ vội vàng logout, để cho đám dân mạng điên cuồng kia tỉnh táo lại.
Một bên khác.
Thư phòng Trình Tuyển c*̃ng không yên tĩnh, trong điện thoại Đồ Nam cuồng loạn kêu lên khiến người ta đau tai: "Đại Boss anh đăng nhập trò chơi lúc nào, vì sao không nói với em một tiếng!"
Đại boss nhà mình đăng nhập game nhà mình vốn phải là chuyện tốt mới đúng, nhưng mà lại tạo thành sóng to gió lớn, Đồ Nam bó tay toàn tập, thật không biết nên kết thúc chuyện này như thế nào.
Đầu bên kia truyền đến tiếng vang răng rắc răng rắc ăn bánh bích quy còn có giọng đại boss mơ hồ, ngữ điệu mập mờ ung dung: "Muốn ăn tiệc."
Đồ Nam: "Cái gì???"
Đáp lại cậu là tiếng "cạch" Đại boss cúp điện thoại.
Đồ Nam: "..."
Đại boss khốn nạn! Oa hu hu bé bị tức c.h.ế.t rồi!
...
Nguyễn Thu Thu khao Trình Tuyển, làm cho anh một bàn đồ ăn lớn. Cô nghe được tiếng cửa thư phòng bị mở ra, sau lưng Trình Tuyển chậm rãi đi lên trước, tiện tay lại cầm một bình Yakult, chuẩn bị mở.
Nguyễn Thu Thu nhất thời có chút thấp thỏm.
Cô nhìn về phía Trình Tuyển, cẩn thận kêu lên: "Cái đó... Đại thần?"
"..."
Trình Tuyển vốn đang ngửa đầu uống Yakult, có thể thấy rõ yết hầu của anh nhấp nhô mấy lần, đường cong hàm dưới gọn gàng tinh tế. Anh nghe được xưng hô của Nguyễn Thu Thu, động tác dừng lại, quay mặt chỗ khác ánh mắt lườm cô. Cặp mắt hẹp dài kia lười nhác lại không có tinh thần nhưng cô lại hiểu rõ ý tứ của anh: Điên rồi?
Nguyễn Thu Thu: "... coi như tôi không nói gì. Rửa tay ăn cơm đi."
Cô không nên nghĩ Trình Tuyển quá xa rời thế tục mới đúng.
Cái gì mà Lý Tư Đặc, cái gì mà Quốc phục đệ nhất, cái gì mà đại thần, nói cho cùng, cách dây cáp mạng luôn có photoshop. Trình Tuyển trước mặt cô mới là một người thật sự tồn tại, một...
Bàn tay được xưng là "Thần Tay" to rộng, đầu ngón tay thon dài đang nóng lòng dò xét đĩa sườn xào chua ngọt đã dọn xong trong mâm. Anh không hề chú ý tới sau lưng Nguyễn Thu Thu yên lặng tới gần, duỗi cái muỗng cán dài chưa dùng qua, dùng muỗng chuôi "bộp" một tiếng đánh vào sau gáy của anh.
Nguyễn Thu Thu yếu ớt hỏi: "Rửa tay chưa?"
"Chưa."
"Đi rửa tay."
"A."
Từ Bích Ảnh rất hối hận.
Ả không nên ỷ vào Cố Du là đại thần trong game mà tùy ý làm càn như vậy, cũng không nên bởi vì vợ của Cố Du là quen biết trong game mà nghi thần nghi quỷ khiến cho bây giờ ID của Cố Du trong « Như Mộng Lệnh » hoàn toàn trở thành một chuyện cười, người người đều chế giễu anh ta không biết lượng sức, ngày xưa được đưa lên cao bao nhiêu thì bây giờ rớt xuống thảm bấy nhiêu.
Lý do ả hối hận như vậy, là bởi vì đời trước Cố Du biểu hiện xuất sắc trong « Như Mộng Lệnh » nên mới được công ty Gia Trừng đào đi. Từ Bích Ảnh biết cơ hội một bước lên trời có lẽ đã bị ả hủy diệt hơn phân nửa rồi.
Vừa nghĩ tới Cố Du có khả năng bởi vậy mà mất đi sự nghiệp và tiền đồ, Từ Bích Ảnh hoảng hốt lo sợ.
Không được.
Biết được đời trước ký ức là bàn tay vàng lớn nhất của ả, ả tuyệt đối không thể để cho mọi chuyện phát triển đến mức mình trình độ không thể nào khống chế!
"Cộc cộc cộc." Ngoài cửa truyền đến giọng trầm thấp có từ tính của Cố Du "Bích Ảnh, anh có lời muốn nói với em."
Đêm đó Từ Bích Ảnh từ trên giường tỉnh lại, phát hiện mình trùng sinh trở lại trước ngày đính hôn của hai người thì lập tức kích động gọi điện thoại cho Cố Du, nói muốn gặp anh một lần. Cố Du ngại ả khóc nức nở suốt nên chạy gấp trở về từ thành phố khác, không may xảy ra tai nạn xe cộ, may mà chỉ là bị trặc chân.