Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 41: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:34
"Vậy làm sao bây giờ?"
Tiêu Phiền nói: "Vậy thì ta lách vào thôi, lấy thêm ghế." Nhìn bộ dáng nhiệt tình xum xoe của Tiêu Phiền, An Nhu không nói tốt cũng không nói xấu chỉ mím môi mỉm cười nói một câu cảm ơn.
Cố Du đã ngồi đợi trên chỗ ngồi một lúc lâu.
Anh ta liếc mắt nhìn qua chỗ Nguyễn Thu Thu, thấy trên bàn cô xếp chật ních món ăn, không khỏi mỉm cười. Gần đây hình như anh ta luôn luôn có thể gặp được mấy cô bé thú vị, cho dù là vị trước mặt này hay là Thu Thu Thu trên mạng... Nghĩ đến cái tên này lại nghĩ đến cuộc chiến với Lý Tư Đặc, Cố Du lại lâm vào tâm trạng nặng nề.
Là anh ta làm việc quá bốc đồng, hiện tại báo ứng là trừng phạt đúng tội rồi.
Ông chủ Gia Trừng cho anh ta một cơ hội phỏng vấn trực tiếp, anh ta chỉ hi vọng còn cơ hội đền bù.
Đang cúi đầu suy tư thì nhìn thấy một đoàn người dần dần đi tới về phía anh ta. Ba nam một nữ, diện mạo đều không tầm thường, đi đầu là Đại Boss Gia Trừng- Đồ Nam, thần thái sáng láng, mặt chứa ý cười. Ánh mằ Cố Du lại không tự chủ được rơi trên người sau lưng Đồ Nam, ngẩn người, cùng là đàn ông anh ta không thể không thừa nhận khuôn mặt của đối phương thật không tầm thường chỉ là đối phương tựa hồ có chút hững hờ.
Nét mặt Trình Tuyển không có gì là mệt mỏi. Anh một tay đút túi, suy nghĩ xem chút nữa ăn cái gì thì ngon, nhưng khi quay người trong nháy mắt anh nhìn thấy một.....bóng người cùng vô cùng quen thuộc.
Trình Tuyển: "..."
Cô gái ngồi cạnh cửa sổ tâm trạng chắc hẳn rất tốt, mặt mày đều mang ý cười.
Trước mặt của cô bày biện bảy tám món ăn, một chai rượu vang đỏ đã khui, trung tâm bàn ăn trung tâm đặt một nhánh hoa hồng mà đỏ, hoa đẹp như người. Cô đang thong thả thưởng thức mì ống hải sản, không hề phát hiện ánh mắt c.h.ế.t chóc cách cô chỉ vài mét.
Trình Tuyển trơ mắt nhìn người nói mình "ăn tạm một chút" - Nguyễn Thu Thu cứ đường hoàng như vậy ngồi ăn mảnh.
Cái này gọi là ăn tạm?
Anh trầm mặc.
Một bên khác bọn Đồ Nam cùng Cố Du chào hỏi vài câu, đến lượt Trình Tuyển lại ngẩn người, Đồ Nam vội vàng pha trò: "Nhân viên công ty, thích đi vào cõi thần tiên như vậy đấy, quen là tốt rồi."
Cố Du hơi kinh ngạc nhưng không lộ ra ngoài mặt. Bọn họ khách khí mời đối phương ngồi xuống, An Nhu vô cùng tự giác ngồi ở đối diện Cố Du, cô ta tính cả rồi: Trình Tuyển nhất định sẽ không ngồi bên cạnh Cố Du, anh không thích ngồi cùng chỗ với người xa lạ, bởi vậy anh nhất định sẽ ngồi bên cạnh cô ta.
Đồ Nam nheo mắt, nghĩ là Trình Tuyển sẽ trực tiếp ngồi ở chiếc ghế còn lại bên kia. Không ngờ, anh toàn bộ qua trình đều coi nhẹ ánh mắt kinh ngạc của Cố Du, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Cố Du.
Những người khác: "..."
Thật là kỳ quái! Chẳng lẽ đại boss coi trọng Cố Du sao? Hay là ở cảnh cáo bọn họ không được nói lung tung với Cố Du?
Nhất thời, mấy người đều có chút ngu người, không đoán ra Trình Tuyển rốt cuộc có ý gì.
Bọn họ cũng không biết, Trình Tuyển ngồi ở vị trí này bởi vì chỉ cần nhấc mắt lên là có thể vô cùng thuận tiện nhìn động tác của Nguyễn Thu Thu.
Cố Du: "Ây... Cái đó, có gì không đúng sao?"
"Không có gì không có gì."
An Nhu vội vàng nói: "Vậy để tôi ngồi ghế ngoài đi, tôi chỉ đến cho vui thôi, mọi người đàm luận c*̃ng thuận tiện."
Nàng động tác cực nhanh chuyển đến trên ghế, cũng coi là gián tiếp ngồi ở Trình Tuyển "Bên người."
Lúc này, vị trí của mấy người là như sau:
Đồ Nam ** tiêu phiền
An Nhu
Cố Du ** * Trình Tuyển
An Nhu ngồi thẳng tắp, tận lực phô diễn dáng người của cô ta. Cô ta tinh tế nhận ra được Trình Tuyển nhìn thoáng qua chỗ mình sau đó dời ánh mắt, đuôi lông mày hiệ ra tâm tư thiếu nữ thẹn thùng, mừng thầm.
An Nhu không biết là vị trí của mình vừa vặn là ngăn Trình Tuyển nhìn Nguyễn Thu Thu khiến anh có chút phiền. Anh lười biếng miễn cưỡng tựa lưng vào ghế, cầm điện thoại di động lên chọc chọc mấy cái.
Nghe tới tiếng điện thoại di động tích tích, Nguyễn Thu Thu lau lau miệng, cầm điện thoại di động lên, là tin nhắn của Trình Tuyển.
Trình Tuyển: Em ăn gì, có cần tôi mang cơm tối cho em không?
Nhìn điện thoại di động Nguyễn Thu Thu vừa chột dạ vừa lúng túng, miếng thịt bò bít tết trong miệng nuốt cũng không được nhả ra cũng không xong: "..."
Cái này...xấu hổ quá, Trình Tuyển ăn cơm còn nhớ mang đồ ăn cho cô, cô lại ở đây ăn mảnh, có vẻ như... Có một chút tệ nhỉ
Nhưng lúc này cô không thể nói trắng ra mình đang ăn cái gì được chỉ có thể mặt dày trả lời: "Chỉ là một chút salad trái cây các loại. Không có việc gì, anh cứ việc ăn đi, tôi đang giảm béo, không đói bụng."
Ting một tiếng, nhận được tin nhắn Trình Tuyển nhìn thoáng qua điện thoại, ánh mắt liếc qua chỗ Nguyễn Thu Thu.