Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 69: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:36
Nguyễn Thu Thu vui sướng nhấn trả tiền.
Nguyễn Thu Thu học mấy cảnh trên TV, đem hai đầu ga giường vặn thành một dây thừng lớn, buộc chặt vào chung một chỗ, kiên nhẫn chờ anh trai shipper đưa hàng tới cửa.
Hôm nay shipper Tiểu Lý bị chấn động vô cùng mạnh.
Cậu nhìn đi nhìn lại ghi chú mấy lần mới load được phương thức giao hàng quỷ dị của khách. Khách hàng nói sẽ trả phí vất vả, cậu khẽ cắn môi, lái chiếc xe nhỏ đến bên kia, tối lửa tắt đèn, lén la lén lút như trộm, lén lút xách theo một túi giao hàng thức ăn đi xuống dưới lầu xác định vị trí.
Một cánh cửa sổ mở ra, một sợi dây thừng rủ xuống, quơ quơ trước mặt cậu trai giao hàng.
Cậu không rõ nguyên nhân phải làm như vậy nhưng cũng làm theo.
Cậu shipper Tiểu Lý dựa theo ý muốn của khách hàng buộc cực kỳ chặt để tránh cho cái túi rơi ra. Cậu loay hoay, đầu đầy mồ hôi rốt cục cũng có thể nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu lên chờ đối phương kéo đồ đi lên.
Sau đó...
Tiểu Lý trợn mắt nhìn một cánh cửa sổ khác mở ra.
Cạnh cửa sổ có dây thừng rủ xuống, một người đứng trước cửa sổ, ánh mắt sâu kín nhìn dây thừng bên cửa sổ sát vách.
Cậu giao hàng: "..."
Là không nhắc nhở hay là nhắc nhở đây?
Gió lạnh đìu hiu, không khí lạnh từ khe cửa sổ tràn vào lạnh cóng, Nguyễn Thu Thu run lẩy bẩy.
Chóp mũi của cô hơi ngứa, suýt nữa thì hắt hơi một cái, Nguyễn Thu Thu vội vàng che lại. Cô không muốn để Trình Tuyển phát hiện sự thật mình đặt thức ăn giao hàng cho nên vẫn phải cẩn thận một chút thì hơn. Nghĩ như vậy, động tác của Nguyễn Thu Thu càng thêm cẩn thận từng li từng tí.
Lúc này, Nguyễn Thu Thu không hề hay biết rằng cách đó chỉ vài mét, một ánh mắt c.h.ế.t chóc sâu kín của người nào đó đang chăm chú nhìn vào hành động mà cô tự cho là rất bí mật.
"Ùng ục ùng ục..."
Bụng phát ra tiếng kêu khát khao khó nhịn, Nguyễn Thu Thu nuốt một ngụm nước bọt, đã tưởng tượng thấy hình ảnh mình vừa ăn tôm hùm vừa xem phim truyền hình.
Cô kiên nhẫn chờ đợi một lát, cậu trai shipper dưới lầu vẫn chưa chịu còn lắc dây thừng, nhưng dây thừng trong tay đã cảm nhận được có vật đã được treo lên.
"..." Kỳ quái, đây là xong rồi hay là chưa xong vậy?
Nguyễn Thu Thu một tay kéo dây thừng vào, một tay kéo cửa sổ ra một nửa, nháy mắt làn gió lạnh buốt mất đi vật cản, bỗng nhiên nhào vào suýt nữa thổi cho mặt Nguyễn Thu Thu đơ luôn rồi. Cô rụt cổ lại, hối hận rằng mình hẳn nên khoác một cái áo khoác mới đúng, thừa dịp Trình Tuyển chưa có động tĩnh, Nguyễn Thu Thu thậm thà thậm thụt nhô đầu ra khỏi cửa sổ.
Shipper Tiểu Lý ở dưới lầu c.h.ế.t lặng tại chỗ, đang giãy dụa không biết nên nhắc nhở hay không nên nhắc nhở.
Cậu cũng là có đạo đức nghề nghiệp nha, nhỡ đâu không nhắc nhở, tiền boa không có thì làm sao giờ?
Từ góc độ Nguyễn Thu Thu nhìn xuống, chỉ có thể nhìn thấy cậu đứng tại chỗ, ngửa đầu tựa hồ đang nhìn Nguyễn Thu Thu.
Nguyễn Thu Thu ra hiệu OK với cậu.
Cô thăm dò kéo dây thừng, phát hiện đối phương buộc rất rắn chắc, thế là Nguyễn Thu Thu dứt khoát kéo lên từng bước một. Động tác của cô rất chậm chạp, dùng hết sức duy trì phương thẳng đứng cho gói hàng để thức ăn thành công đến đích.
Đừng nói nữa, cũng nặng lắm rồi.
Một giây sau, Nguyễn Thu Thu trợn tròn mắt.
Thức ăn giao hàng bị kẹt vào hàng rào phòng vệ dưới lầu rồi.
"..."
Nguyễn Thu Thu nghẹn đỏ mặt, ra sức duỗi dài cánh tay, muốn lôi hộp đồ ăn ra ngoài. Khối lượng thức ăn giao hàng không ít Nguyễn Thu Thu mệt mỏi đầu đầy mồ hôi, cánh tay cũng đã run nhè nhẹ. Tâm trạng của cô lúc này rất rất phiền muộn, chỉ là ăn mảnh thôi mà sao lại phải lao lực như vậy chứ?
Cậu shipper đột nhiên nhảy lên xe chuồn đi, trong đêm tối một bóng người màu vàng chạy đi cực nhanh, chỉ vài giây đã không thấy bóng dáng.
Tiếng nhạc điện thoại của Nguyễn Thu Thu vang lên
Cô sợ tiếng điện thoại sẽ ồn ào đến Trình Tuyển, vội vàng dùng một tay níu dây thừng thật chặt, một tay tiếp điện thoại.
"A lô?"
Giọng Nguyễn Thu Thu bị đè ép đến nhỏ tối đa: "Yên tâm chờ một lúc nữa tôi sẽ phát lì xì cho cậu..."
"Không phải, không phải chuyện lì xì, tôi cũng là người có danh dự nghề nghiệp." Giọng Tiểu Lý rất tỉnh táo, "Cái đó... Cô gái này, xuất phát từ lương tâm, tôi đề nghị cô thò đầu ra, nhìn về phía đông của cô. Tôi chỉ giúp cô được tới đây thôi, giang hồ có duyên gặp lại."
"Tút tút tút..." Đối phương cúp điện thoại.
Nguyễn Thu Thu: "???"
Vẻ mặt cô tràn đầy nghi ngờ, dựa theo chỉ thị của cậu shipper giao thò đầu ra, nhìn về cửa sổ phía bên trái.
Sau đó...
Giống như tâm linh tương thông, hai người bốn mắt nhìn nhau. Trình Tuyển đứng trước cửa sổ, không biết đã nhìn bao lâu, sâu kín nhìn vào mắt cô, cực kỳ giống khung cảnh xấu hổ ngày đó họ gặp nhau trong nhà ăn.