Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ - Chương 71: Xuyên Thành Cô Vợ Độc Ác Của Nam Phụ
Cập nhật lúc: 04/09/2025 23:36
Trình Tuyển chậm rãi nói: "Vui hơn ăn mảnh không."
Nguyễn Thu Thu: "... Anh vẫn không vui."
Trình Tuyển không có ý muốn lên tiếng, Nguyễn Thu Thu c*̃ng không làm gì được anh. Cô dứt khoát không hỏi Trình Tuyển nữa, phối hợp ăn cơm, cũng coi như là hài hòa.
Nguyễn Thu Thu ăn quá no, nằm ngửa trên ghế không muốn nhúc nhích.
Cô ưu sầu hỏi: "Tôi ăn nhiều như vậy, cí phải sẽ béo lên không?"
Trình Tuyển chậm rãi phổ cập khoa học: "Trong một ngày sự trao đổi chất của cơ thể chỉ vào khoảng 1200 kcal, nếu tỷ lệ trao đổi chất thấp hơn sẽ nạp các loại dầu mỡ, muối và carbohydrate với tỷ lệ cao vào ban đêm, không chỉ sẽ béo lên mà còn... "
"Muốn c.h.ế.t phải không?" Nguyễn Thu Thu cười lạnh ngắt lời anh, " Lúc này con gái chỉ muốn nghe được một câu: Chắc chắn sẽ không béo.
Bị ép phải ngậm miệng, Trình Tuyển tỏ vẻ thì ra phụ nữ chỉ thích nghe lời nói dối có hại với mình.
...
Trình Tuyển tính tiền, Nguyễn Thu Thu hai đút túi đứng chờ sau lưng
Nhan sắc của hai người kéo tới một loạt ánh mắt của những người trong tiệm, ngay cả nhân viên thu ngân của cửa hàng c*̃ng rất khách khí, nói gì đều phải giảm 60%, còn đưa một thẻ VIP, hi vọng bọn họ lần sau lại đến.
Nguyễn Thu Thu đội mũ áo lông lên, có ý muốn che khuất nửa gương mặt của mình, cũng may động tác của Trình Tuyển khá nhanh, sau khi tính tiền liền kéo theo Nguyễn Thu Thu rời đi.
Sắc trời bên ngoài đen nhánh, lạnh đến mức Nguyễn Thu Thu run một cái.
Cô đi theo bước chân Trình Tuyển bước chân về nhà, hai người đi chưa được mấy bước, đột nhiên một chiếc xe vụt qua nhanh như tên bắn, chỉ thiếu điều từ đường cái đ.â.m hẳn lên khu đi bộ, mắt Nguyễn Thu Thu hoa lên còn chưa kịp hoảng sợ đã bị một lực gắt gao kéo lại. Cô lảo đảo bước loạng choạng vài bước, may là động tác Trình Tuyển rất ổn mới không để cô phải chật vật té ngã.
Sau đó, cô đụng đầu vào người Trình Tuyển.
Trình Tuyển một tay đè chặt Nguyễn Thu Thu, hỏi: "Bị thương sao?"
Anh cúi đầu xuống, khoảng cách đột nhiên được rút ngắn. Dưới ánh đèn lờ mờ, lông mi của anh rung động như lông quạ, đôi mắt lúc nhìn Nguyễn Thu Thu không có hờ hừng của ngày thường, màu mắt của anh rất đen, nhuộm màu mực nặng nề của ban đêm, cảm xúc dày đặc khiến Nguyễn Thu Thu thấy không rõ.
Cô không bị thương, Trình Tuyển phản ứng nhanh như vậy, chiếc xe cách cô còn khá xa.
Dây thần kinh chậm chạp của Nguyễn Thu Thu rốt cục cũng làm cho cô cảm nhận được sợ hại, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.
"Không có gì, nhanh về nhà."
Trình Tuyển ừ một tiếng, nhưng không có buông tay ra.
Anh kéo tay Nguyễn Thu Thu đi về phía nhà, bước chân hơi nhanh khiến Nguyễn Thu Thu không tự chủ được chậm rãi chạy theo. Trình Tuyển tựa hồ ý thức được cô theo không kịp, anh tận lực đi chậm lại để cho Nguyễn Thu Thu có thể cùng đi lên.
Nguyễn Thu Thu đột nhiên cảm giác được lúc Trình Tuyển đứng đắn lên rất có mị lực. Nhan sắc tuyệt thế kia khiến cô cũng có chút rung động.
Trên đường đi hai người trầm mặc im ắng, có thể nghe được tiếng giày lạch cạch lạch cạch đi trên nền đất. Nguyễn Thu Thu bị kéo tay c*̃ng không có phản ứng gì, cô đi vài bước, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn."
Mặc dù chỉ là chồng trên danh nghĩa, nhưng Trình Tuyển vẫn rất đáng tin cậy.
Trình Tuyển nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Anh mặc một chiếc áo khoác lông đen dài, cái đầu rất cao, chỉ chừa cho Nguyễn Thu Thu một bên mặt hờ hũng lười biếng cái giống ngày thường, phảng phất thờ ơ với sự cảm ơn của Nguyễn Thu Thu còn mang theo một chút lạnh lùng
Nguyễn Thu Thu liếc anh một cái rồi lại liếc anh một cái nữa.
"Hử..."
Nguyễn Thu Thu do dự.
"Anh đi đường lúc nào cũng cùng tay cùng chân như vậy à?"
Trình Tuyển: "..."
Dạo này Nguyễn Thu Thu say mê GRAKT. Mượn danh tập lái mà chơi đến mất ăn mất ngủ, cuối tuần dậy sớm làm nhiệm vụ, chơi một phát đến giữa trưa vẫn chưa chịu xuống giường, có thể nói là vô cùng chuyên tâm.
Bạch Long Mã đã mấy ngày không thấy Nguyễn Thu Thu lên mạng, u sầu gửi tin nhắn cho cô.
"Thu Thu cậu đang làm gì vậy, sao dạo này không thấy online game?"
Nguyễn Thu Thu trả lời khá bình tĩnh: "Tập lái xe đó, người ta đang bận làm chính sự."
Bạch Long Mã: "Tập lái xe???"
Nguyễn Thu Thu: "Đúng vậy, vì đi làm."
Cô mở to mắt bịa đặt, nói dối mà mặt không đỏ tim không đập, dễ dàng lừa gạt Bạch Long Mã.
Bạch Long Mã: "Đúng rồi, mấy ngày nữa bọn mình dự định cùng tổ chức buổi offline, cậu muốn tới chơi không? Chỉ có mấy người chúng ta thôi, không có người khác đâu."
Nguyễn Thu Thu: "Thôi, mình khong đi đâu."
Cô sợ nếu như bạn trên mạng có quen biết nguyên chủ trước đó, nói ra chút sinh hoạt cá nhân hỗn loạn của nguyên chủ thì không tốt lắm.
Bạch Long Mã: "Chỉ là buổi họp mặt nhỏ thôi, có tầm năm sáu người. Thế này nhé, cuối tuần sau mới tổ chức, cậu suy nghĩ trước đi, mặc dù tôi thật sự rất muốn gặp cậu nhưng mà cũng không thể ép cậu được."