Xuyên Thành Em Gái Học Bá Trong Văn Niên Đại - Chương 210:210

Cập nhật lúc: 05/11/2025 06:56

Mặt trời lặn về tây, ráng chiều nhuộm đỏ bầu trời. Cố Vân Khê đứng trong phòng kính, nhìn tia nắng hoàng hôn cuối cùng vụt tắt.

Trong sân đã lên đèn, mọi người đang bận rộn chuẩn bị nguyên liệu cho bữa tiệc nướng BBQ, vừa nói vừa cười, không khí vô cùng náo nhiệt.

Hoắc Minh Duyệt cũng ở trong đó. Mọi người không cố ý chăm sóc đặc biệt cho cô bé, mà coi cô bé như một người bình thường và giao cho nhiệm vụ.

Cô bé không nói chuyện với ai, nhưng bằng lòng phối hợp, như vậy là đủ rồi.

Khương Nghị đứng bên cạnh Cố Vân Khê, tim đập thình thịch. Thấy cô nghiêm túc như vậy, anh cũng thấy căng thẳng!

Nhưng anh không dám hối thúc.

Cuối cùng Cố Vân Khê cũng lên tiếng: “Khương Nghị, anh có nghĩ đến tương lai của mình chưa? Tương lai anh muốn làm gì?”

Khương Nghị đáp ngay không cần suy nghĩ: “Đi theo em kiếm ăn.”

Mặc dù bây giờ đi theo anh em nhà họ Cố quản lý nhà máy cũng rất thú vị, nhưng anh vẫn không thể quên được quãng thời gian dãi nắng dầm mưa trước kia.

Rất kích thích, chơi là phải chơi trò tim đập thình thịch.

Cố Vân Khê quay người lại, hơi trầm ngâm: “Anh biết em có nửa dãy phố đúng không?”

Thực ra, Khương Nghị là người rõ nhất tình hình tài chính của cô, vì các giao dịch cổ phiếu đều do anh thao tác.

Hiện giờ, trong tài khoản của Cố Vân Khê có gần mười triệu, cộng thêm nửa dãy phố và một căn biệt thự kiểu Tây cổ chiếm diện tích rất lớn.

“Biết, có chuyện gì sao?”

Cố Vân Khê khẽ nói: “Em muốn đập bỏ dãy phố đó đi, quy hoạch lại để xây một siêu thị lớn, tức là một khu phức hợp thương mại có thể mua sắm tất cả đồ dùng sinh hoạt tại một nơi, đi theo con đường bình dân. Mục tiêu là trở thành siêu thị số một ở Hải Thành, số một cả về danh tiếng lẫn doanh thu.”

“Đây là bản kế hoạch, anh xem đi.”

Lúc đầu Khương Nghị còn hơi m.ô.n.g lung, nhưng càng xem mắt càng sáng lên. Bản kế hoạch này vô cùng tỉ mỉ, xem xét đến từng chi tiết, ngay cả việc chiêu mộ gian hàng cũng có vài phương án dự phòng.

“Tầng một bán bách hóa, tầng hai là siêu thị lớn, tầng ba là khu trò chơi, tầng bốn tầng năm là khu ẩm thực. Chiếm diện tích lớn thế này, vốn đầu tư chắc chắn là khổng lồ.”

Không hổ là Cố Vân Khê, ý tưởng đủ táo bạo.

Cố Vân Khê đã tính toán cả rồi: “Số tiền kia của em chắc là đủ, nếu thật sự không đủ thì đi vay.”

Khương Nghị sửng sốt: “Em không chơi cổ phiếu nữa à? Món đó kiếm tiền nhanh mà còn nhàn.”

“Chơi cổ phiếu, về bản chất mà nói, là đ.á.n.h bạc. Em không thích.” Cố Vân Khê chỉ định kiếm một mẻ nhanh rồi rút, “Mười lần đ.á.n.h bạc thì chín lần thua. Có người môi giới, lại còn đủ loại tin nội bộ, anh không hiểu gì mà cứ nhảy vào thì sẽ lỗ sạch vốn, tiền đâu có dễ kiếm như vậy.”

Khương Nghị không cam tâm: “Nhưng em hiểu mà, em có năng lực đó…”

Cố Vân Khê thản nhiên nói: “Em không có sức lực đó. Nếu không có gì bất ngờ, em sắp phải ra nước ngoài học rồi.”

Khương Nghị vô cùng ngạc nhiên. Cô mà đi nước ngoài thì còn làm được gì nữa, mà cũng chẳng biết khi nào mới về. “Sao lại đột ngột như vậy? Không phải em nói vài năm nữa mới đi sao?”

Cố Vân Khê khẽ lắc đầu: “Kế hoạch thay đổi. Cho nên, trước khi đi em phải sắp xếp mọi việc cho ổn thỏa.”

Cô khuyên nhủ chân thành: “Khương Nghị, bất kể là nam hay nữ đều phải có sự nghiệp của riêng mình thì mới có tự tin. Anh nghĩ mà xem, lỡ sau này anh để ý cô gái tốt nào đó, gia đình người ta có bằng lòng gả con gái họ cho một người đàn ông không có công việc đàng hoàng không?”

“Bất kể anh có thừa nhận hay không, thì trong mắt người đời, dù là buôn bán tín phiếu kho bạc hay chơi cổ phiếu, đều là không có nghề nghiệp ổn định.”

Cô không phải người thích xen vào chuyện người khác, nhưng nể tình Khương Nghị đã giúp cô kiếm không ít tiền, lại còn nghe lời cô như vậy, cô vẫn khuyên thêm vài câu.

“Thật ra, anh còn có tiền hơn cả anh cả của em, nhưng người ta tôn trọng ai hơn?”

Chuyện này còn phải nói sao? Đương nhiên là Cố Hải Triều. Anh ấy là sếp của hai nhà máy, quản lý bao nhiêu con người.

Còn Khương Nghị thì không thể đi nói cho người khác biết mình có bao nhiêu tiền tiết kiệm được.

Trong lòng anh ngổn ngang trăm mối: “Nếu… anh chỉ nói ví dụ thôi nhé, em hy vọng có một người anh rể như thế nào?”

Cố Vân Khê nhìn sâu vào mắt anh, tâm trạng có chút phức tạp: “Rất đơn giản, em hy vọng chị gái em gả cho một người đàn ông mà trong lòng trong mắt chỉ có chị ấy, có thể mang lại cho chị ấy cuộc sống ổn định, một người thành thật, vững vàng, có thể trở thành hậu phương kiên định cho chị ấy. Em không cần một người chỉ biết chơi cổ phiếu.”

Khương Nghị: … Không lẽ cô ấy biết gì rồi?

“Chị gái của em…” Cố Vân Khê ngừng lại một chút, “Không, trẻ con nhà chúng em đều thiếu cảm giác an toàn, đó là do những gì đã trải qua từ nhỏ tạo thành.”

“Không biết anh có nghe qua câu này chưa: Tuổi thơ thiếu thốn, cần cả đời để chữa lành.”

Khương Nghị trợn mắt há mồm. Lại còn có cả cách nói này nữa à?

Cố Vân Khê coi như không thấy phản ứng của anh, nói tiếp: “Kế hoạch này cần một người đứng ra gánh vác, anh có hứng thú không? Chúng ta thành lập một công ty, vẫn theo lệ cũ, anh ba em bảy. Anh lo quản lý, em chỉ phụ trách kiểm tra sổ sách.”

“Nhưng anh không có kinh nghiệm.” Khương Nghị có chút d.a.o động.

“Từ lúc đập đi đến lúc thiết kế xây lại, quá trình này ít nhất cũng mất một hai năm. Anh cứ từ từ học, học hỏi anh cả của em, tối đi học thêm lớp nào đó để nâng cao bản thân.”

“Về hàng bách hóa, có thể nhờ anh cả em làm cầu nối. Hàng hóa ở Thâm Quyến vừa mới mẻ vừa rẻ, quần áo cũng đẹp và thời thượng hơn, đồ điện tử thì càng bán chạy.”

“Về xây dựng thì anh rành rồi, cái này em không cần nói nhiều, chỉ cần chú ý chất lượng là được.”

“Anh có nhiều anh em, anh có thể chọn ra một nhóm những người phẩm chất tốt để cùng làm với mình. Đây là làm giàu cho mình trước, sau đó kéo thêm một nhóm người thoát nghèo. Làm công nghiệp thực sự có thể thay đổi vận mệnh của rất nhiều người.”

Phải công nhận, Cố Vân Khê rất biết cách thuyết phục người khác, cô phân tích từ nhiều góc độ khác nhau.

Khương Nghị cười khổ. Thôi, vẫn là nên nghe lời cô vậy. Cô ấy đã bao giờ tính sai đâu?

“Đây không phải là tiền lẻ đâu, em thật sự tin tưởng anh đến vậy à?” Chính anh còn chẳng tin nổi mình.

“Đối với người khác, đây là một khoản tiền khổng lồ, nhưng với em thì chẳng là gì. Em chỉ cần thiết kế một phần mềm rồi bán đi là được.” Cố Vân Khê làm việc thoáng, nhưng vẫn nói rõ luật chơi trước: “Anh cũng biết tính em rồi đấy, rất keo kiệt, có thù tất báo.”

“Trước khi định phản bội thì nên cân nhắc xem, có thể đối đầu với em mà không thua không. Nếu có thể, em chẳng còn gì để nói.”

Khương Nghị thầm đảo mắt. Cô gái này là yêu nghiệt, có mấy ai là đối thủ của cô ấy chứ?

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.