Xuyên Thành Mẹ Kế Độc Ác, Dựa Vào Nuôi Con Để Làm Mưa Làm Gió Trong Giới Tu Tiên - Chương 29: Chủ Nhân, Khế Ước Của Chúng Ta Vốn Đã Tồn Tại

Cập nhật lúc: 31/12/2025 19:12

Vì sự xuất hiện của quả trứng kia, bầu không khí đang căng thẳng bỗng chốc trở nên vi diệu.

“Các con đừng sợ, vị huynh đệ trứng này sẽ không làm hại chúng ta đâu. Hơn nữa, đây là địa bàn của ta, nếu thật sự có nguy hiểm, ta nhất định sẽ bảo vệ được các con.”

Vân Hướng Vãn vẫn còn nhớ rõ, chính là quả trứng này đã triệu hồi ra pháp trận huyền bí, giúp nàng phế bỏ thân thể cũ để tái tạo lại, tẩy kinh phạt tủy. Nếu không có nó, giờ nàng vẫn chỉ là một kẻ phế nhân. Hơn nữa, hệ thống không hề đưa ra cảnh báo, chứng tỏ quả trứng này không mang ác ý. Có điều, luồng hắc quang đặc quánh như mực kia nhìn quả thực có chút rợn người.

“Nương, có người ở đây, chúng con không sợ.” Tiêu Dư Vy nắm c.h.ặ.t t.a.y Vân Hướng Vãn.

Riêng ba anh em nhà họ Tiêu thì trực tiếp đứng chắn trước mặt nàng, bày ra tư thế bảo vệ.

Phía bên kia, quả trứng đã bay lên giữa không trung, cột sáng đen kịt kia không ngừng mở rộng, bán kính ít nhất cũng phải tới hai ba mét!

“Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!”

Ngay sau đó, từ bên trong lớp vỏ trứng truyền ra tiếng tim đập mạnh mẽ và đầy uy lực.

“Nương, người nói xem, bên trong sẽ là thứ gì ạ?” Tiêu Dư Vy tò mò hỏi.

Vân Hướng Vãn lắc đầu: “Ta cũng không biết, nhưng nhìn thế này, chắc là sắp phá vỏ chui ra rồi.”

Nói xong, nàng thầm gọi hệ thống trong lòng để hỏi về lai lịch của quả trứng.

“Chủ nhân, kể từ lần trước ngài thu nó vào không gian, nó đã lăn đến cạnh suối nguồn, không ngừng hấp thụ nước Linh Tuyền. Hiện tại, có vẻ như nó sắp phá vỏ mà ra rồi.”

“Cái đó ta đương nhiên biết, ý ta muốn hỏi là, quả trứng này rốt cuộc là thứ gì?” Vân Hướng Vãn bực dọc nói. Nếu lúc này chú ch.ó máy mà ở trước mặt, chắc chắn sẽ bị nàng vò cho tơi tả.

“Thật xin lỗi chủ nhân, trong kho dữ liệu của tôi không có ghi chép nào về quả trứng này. Nhưng xin chủ nhân yên tâm, nếu thứ đó mang theo ác ý với ngài, tôi sẽ phát hiện và trục xuất nó ngay lập tức.”

Được rồi, đã vậy thì chỉ có thể chờ nó chui ra mới biết được đó là thứ gì.

“Rắc ——”

Đúng lúc này, không trung chợt vang lên một tiếng động thanh thúy. Phá vỏ rồi! Một lớn bốn nhỏ, năm cặp mắt đồng loạt đổ dồn về phía quả trứng.

“Rắc!”

Lại một tiếng nứt nữa vang lên, những vết nứt trên vỏ trứng ngày càng rộng, tiếng tim đập của sinh vật bí ẩn bên trong cũng ngày một lớn hơn, trầm đục hơn. Vân Hướng Vãn bất giác ôm lấy l.ồ.ng n.g.ự.c mình, trái tim nàng dường như đang đập cùng một nhịp điệu với thứ bên trong quả trứng kia.

Rốt cuộc là chuyện gì thế này?

Ý nghĩ đó vừa thoáng qua thì lớp vỏ trứng trên không trung hoàn toàn vỡ vụn. Ngay sau đó, cột hắc quang lấy quả trứng làm trung tâm nhanh ch.óng thu nhỏ và hội tụ lại, chỉ trong vài hơi thở đã bị hấp thụ sạch sành sanh.

Giây tiếp theo, một thứ đen thui thẳng đơ từ trên không trung rơi xuống. Vân Hướng Vãn định thần nhìn lại, phát hiện đó hóa ra là một con rắn?

“Tõm!” Nó rơi thẳng xuống suối nguồn linh lực.

“Á... không được!!!” Vân Hướng Vãn hét lên thất thanh. Trời ạ, nước Linh Tuyền đó nàng còn để dành để uống mà!

Sắc mặt nàng biến đổi kịch liệt, vội vàng chạy tới. Lũ trẻ không hiểu chuyện gì nhưng vì lo lắng nên cũng theo bản năng đuổi theo bước chân nàng. Vân Hướng Vãn đến bên suối, thấy một con hắc xà nhỏ dài chừng nửa mét đang chật vật bò từ dưới nước lên.

Nó dường như cũng phát hiện ra Vân Hướng Vãn ngay lập tức, thế là ánh mắt của một người một rắn bất chợt chạm nhau.

“Nhìn cái gì mà nhìn? Còn không mau bò ra khỏi suối cho ta!” Vân Hướng Vãn tiến lên vài bước, làm ra vẻ mặt hung dữ như thể nếu nó còn không chịu ra, nàng sẽ không khách khí.

Hắc xà nhỏ lập tức tăng tốc, bò một mạch đến dưới chân Vân Hướng Vãn.

“Làm sao? Không phục à? Chỉ có một mẩu bé tí thế này thì có lực công kích gì chứ? Bản tiểu thư dùng một tay cũng có thể thu phục được ngươi, hiểu không?”

Vân Hướng Vãn cũng không ngờ từ trong quả trứng lại chui ra một thứ như thế này. Vốn dĩ nàng sợ nhất là những loài không chân hoặc quá nhiều chân, nhưng giờ nhìn sinh vật đen thui này với đôi mắt đỏ rực như đá quý, trong lòng nàng lại chẳng có chút sợ hãi nào.

Một mẩu bé tí?

“Xì...” Nó thè cái lưỡi đỏ tươi ra.

Vân Hướng Vãn tinh mắt nhìn thấy hành động nhỏ này, trong lòng thầm vui mừng. Quả nhiên nó đã mở linh trí, có thể hiểu được lời nàng nói! Kết hợp với ký ức của nguyên chủ và tình tiết trong nguyên tác, yêu thú sinh ra đã có linh trí nếu không phải là thần thú sơ sinh thì cũng là thú thần phản tổ. Tóm lại, bất kể là loại nào thì đều là thú cưng tuyệt hảo mà các đại tông môn tranh giành! Đó là những bạn chiến đấu có thể giao phó cả tính mạng!

Vân Hướng Vãn ngồi xổm xuống, chuẩn bị dụ dỗ “thú cưng” về nhà.

“Nương, đừng, cẩn thận nó c.ắ.n người.” Tiêu Ngạn Thanh đứng bên cạnh vội vàng giữ lấy tay nàng.

“Đừng lo, ở trong không gian này, nó không làm hại được ta đâu.” Vân Hướng Vãn quay đầu trấn an lũ trẻ. Lúc này tâm trạng lo lắng của bọn nhỏ mới vơi đi đôi chút.

Con hắc xà nhỏ nhân lúc này ngóc đầu dậy, đôi đồng t.ử đỏ rực ẩn hiện tia nhìn sâu thẳm quét qua tất cả những người có mặt. Khi Vân Hướng Vãn nhìn lại, nó đã lười biếng gối đầu lên thân mình, từ từ cuộn tròn lại như một khoanh hương muỗi. Nó dường như đang đợi nàng lên tiếng.

“Ngươi rất thích nước Linh Tuyền phải không? Vậy giờ ngươi nhận ta làm chủ, sau này sẽ có nước Linh Tuyền uống không xuể luôn.” Vân Hướng Vãn khéo léo dụ dỗ.

Nghe vậy, cái đầu rắn nhỏ khẽ gật gật.

“Ngươi đồng ý rồi sao?” Vân Hướng Vãn reo lên đầy ngạc nhiên. Hắc xà lại ngóc đầu cao hơn một chút để lúc gật đầu nàng có thể nhìn thấy rõ hơn.

“Vậy thì bây giờ kết giao khế ước luôn đi!” Vân Hướng Vãn tỏ vẻ không thể chờ đợi thêm được nữa: “Khoan đã, để ta nhớ lại xem làm thế nào để kết chủ tớ khế ước với thú cưng...”

Nàng còn chưa nói hết câu đã cảm thấy một bóng đen lướt qua trước mặt.

“Nương, cẩn thận!” “Không được làm hại nương của chúng con!”

Tiếng kêu của lũ trẻ vang lên, Vân Hướng Vãn rùng mình một cái, nhưng chưa kịp phản ứng gì đã thấy giữa lông mày truyền đến cảm giác mát lạnh. Không đau, cảm giác ấy như chạm vào một viên ngọc quý. Nàng ngẩn người, không biết con hắc xà nhỏ đang làm gì? Chẳng lẽ đây là nghi thức chủ động nhận chủ của nó?

Nhưng dưới góc nhìn của lũ trẻ, chúng lại thấy con hắc xà kia đang hôn lên trán nương nhà mình! Đúng vậy, chính là hôn! Hơn nữa còn vô cùng thành kính, ngay cả lưỡi cũng không thè ra!

“Đáng ghét, không được phép khinh nhờn nương của ta!” Tiêu Ngạn Lăng lập tức sốt sắng, lao lên định đá bay con hắc xà.

Nhưng giây tiếp theo, cậu bé đã bị một luồng sức mạnh nhu hòa đẩy ra ngoài. Cùng lúc đó, một pháp trận cổ xưa, phức tạp và lộng lẫy hiện lên dưới chân Vân Hướng Vãn, bao trùm cả nàng và hắc xà vào bên trong.

“Dùng linh hồn của ta, phụng người làm chủ. Đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không rời. Người chính là mạng của ta, lấy đây làm lời thề. Sinh t.ử khế, kết.”

Trong lúc Vân Hướng Vãn còn đang thẫn thờ, một giọng nói trầm thấp, êm tai vang lên bên tai nàng.

Ý nghĩa của câu này là sao?

“Chủ nhân, khế ước của chúng ta vốn đã tồn tại.” Hắc xà nhỏ bò đến trước mặt nàng, nhìn thẳng vào mắt nàng.

Vân Hướng Vãn không nhịn được đưa tay nâng nó lên: “Ngươi... nhận ra ta sao?”

Từ “ta” này là ám chỉ chính bản thân nàng và nguyên chủ, hai linh hồn khác biệt. Nhưng hắc xà không trả lời câu hỏi của nàng, bởi vì nó dường như đã ngất đi.

“Ơ này... sao lại bỏ lửng đúng lúc gây tò mò thế chứ.” Vân Hướng Vãn dở khóc dở cười. Có vẻ như con hắc xà này vẫn còn rất yếu.

Lúc này, hào quang của pháp trận tan đi, nàng nâng hắc xà đứng dậy. Bốn đứa trẻ vội vàng chạy tới, lo lắng hỏi han đủ điều.

“Nương, người có sao không ạ?” “Nương, con rắn đó không làm người bị thương chứ?” ...

“Ta và nó đã kết chủ tớ... à không, hình như là sinh t.ử khế, sau này nó sẽ là linh thú của ta.” Vân Hướng Vãn nói xong, đào một cái hố nhỏ bên cạnh cây Thế Giới, đặt hắc xà vào rồi dẫn nước Linh Tuyền tới. Tuy không thể để nó vào tận trong suối ngâm bồn, nhưng ngâm ở ngoài thế này cũng không thành vấn đề. Dù sao nàng cũng đã hứa cung cấp nước Linh Tuyền uống mãi không hết cho người ta rồi.

Sau chuyện của hắc xà, lũ trẻ đều có vẻ tâm sự nặng nề. Sáng sớm hôm sau, Tiêu Ngạn Thanh nói với Vân Hướng Vãn: “Nương, cha đi đã lâu chưa thấy về, con muốn vào núi tìm người.”

Lời này vừa thốt ra, ba đứa trẻ còn lại cũng lo lắng nhìn nàng. Vân Hướng Vãn suy nghĩ một hồi rồi đáp: “Các con à, ta biết các con lo lắng điều gì. Nhưng tình hình hiện tại rõ ràng không thích hợp. Nhà mới vừa bắt đầu khởi công, hơn nữa tu vi của chúng ta đều kém xa Tiêu Ký Bạch.”

“Thế này đi, trong thời gian xây nhà mới, chúng ta hãy nỗ lực tu luyện. Đợi sau khi tất cả đều đột phá Ngưng Khí nhị giai, nương sẽ đưa các con vào núi tìm cha, có được không?”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.