Xuyên Thành Nữ Phụ Phản Diện, Nhưng Tôi Có Tiền. - Chương 15. Đứa Trẻ Này Thật Sự Không Thể Xem Thường

Cập nhật lúc: 05/12/2025 14:29

Khác với sự gấp gáp của hầu hết số người có mặt, Lý Thanh Thù lại tỏ ra vô cùng nhàn nhã, nhìn qua một lượt 12 thư đồng còn sót lại. Đội hình này gồm 4 nữ và 8 nam. Hầu hết những kẻ khác đều chọn cho mình thư đồng nam nên 4 đứa trẻ này mới còn lại đến giờ phút này. Nhưng phải biết, 4 đứa con gái này có thể đứng vào hàng ngũ của đám con trai sau khi trải qua tầng tầng lớp lớp khảo nghiệm. Đây mới chính là những viên ngọc thô thật sự trong hàng đống đá đó. Rất tiếc, không kẻ nào trong số 12 người anh chị em của Lý Thanh Thù nhìn ra.

"Này Lý Thanh Thù, muốn nghịch đất thì cứ về nhà mà nghịch. Đừng dựa vào thân phận con của gia chủ dòng chính mà ở đây kéo chân sau của mọi người." Một đứa trẻ trong hàng ngũ tinh anh lên tiếng. 

"Ngươi, tên là gì?" Lý Thanh thù phóng ánh mắt về hướng phát ra tiếng nói, hỏi.

"Nhóc con lại dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với gia?" Đứa trẻ to xác kia đáp trả lại, thái độ muốn bao nhiêu cuồng ngạo là có bấy nhiêu. Điều này khiến Lý Thanh Thù vừa buồn cười vừa bất lực. Người trẻ a, chính là hấp tấp như vậy. 

Lý Thanh Thù ngoáy ngoáy tai, ánh mắt không kiêng nhẫn nhìn hắn, lại hỏi:

"Ngươi, tên gì?" 

"Lý Thanh Hiên" 

"Ồ, ta tên Lý Thanh Thù". Nói rồi lại gạt tên đó qua một bên, tiếp tục nhìn về phía những thư đồng. Điều này khiến Lý Thanh Hiên vô cùng bất mãn. Nhưng quy định không cho phép hắn ẩu đả trong lúc chọn thư đồng. Vì thế hắn chỉ có thể...nhịn.

Đối với 12 vị thư đồng dự bị lúc này, họ nắm chặt tay, hướng ánh mắt về phía Lý Thanh Thù. Có thể nói thời khắc này vô cùng căng thẳng. Bọn họ đã phải nỗ lực rất lớn để có thể một lần đứng ở ngoài ánh sáng. Họ không muốn bản thân trở thành cái bóng vô danh. Dù chủ nhân phía trước mới ba tuổi, nhưng một lời nói có thể định cả số phận của một kiếp người. Họ không phải những kẻ có mắt cao hơn đầu, cũng không giỏi thực hiện mánh khoé để được chủ nhân chú ý. Cái họ có chỉ là năng lực. Nhưng rất tiếc, kẻ nào biết nịnh nọt thì đều đã có chủ. Bổng một âm thanh non nớt hướng về phía họ, cất lên.

"Các ngươi, đã nghe rõ tên chủ nhân của mình chưa?"

Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Lý Thanh Thù, như chờ một đáp án khẳng định. Cả hội trường cũng xôn xao hẳn lên.

"Này lão Thành, con gái ngươi đang chuẩn bị làm trò gì vậy?"

"Đúng vậy, bị người khác chiếm tiên cơ thì thôi, lại đem cả đống rác rưỡi đó thu về trướng. Ngươi không dạy con bé à".

Một tộc thúc cũng tức giận lên tiếng:

"Lý Thiên Thành, cháu gái ta mà bị dạy thành đồ ngốc ta xem có liều cái mạng già này với ngươi không." Rồi liền mặc niệm trong lòng "tổ tông ơi, con chọn lại, chọn lại một lần nữa đi a".

Trong lòng Lý Thiên Thành cũng là một mảnh khổ tâm. Con gái của hắn a, hắn nào nỡ dạy những mánh khoé chiêu trò bỉ ổi sớm như vậy. Chí ít cũng phải lên năm, không, là phải lên mười mới tiếp xúc đến những thứ độc hại này. Hắn từng nghĩ sẽ che cho con một bầu trời tuổi thơ đúng nghĩa, bù đắp cho sự thiếu hụt tuổi thơ của hắn. Nhưng ai mà ngờ con bé chỉ mới ba tuổi đã phải tham gia cái trọng huấn này cơ chứ.

Khác với những kẻ ngoài cuộc, trong lòng tộc trưởng hiểu rõ. Tốp còn dư lại này ngoại trừ quá trầm tính thì ở mọi phương diện đều hơn hẳn những người được chọn trước đó. Điều này khiến ông vô cùng hài lòng. Chỉ có một điểm làm ông thắc mắc: "Tại sao con bé lại chọn tất cả?"

Tuy những người bên trên vô cùng bất ngờ với kết quả chọn lựa của Lý Thanh Thù, nhưng tuyệt nhiên không ai được quyền lên tiếng phản đối. Vì đó là tổ huấn.

Dù ngươi có địa vị như thế nào cũng phải tự giành lấy, tự chịu trách nhiệm với những gì bản thân đã làm. Có được những thành tựu gì đều phải đánh đổi bằng m.á.u thịt, gia tộc có thể nuôi rác rưỡi nhưng nhất quyết không bồi dưỡng rác rưỡi. Vì thế, dù mang mã gen lên đến 13,5% nhưng ngoài các vị cao tầng tham gia cuộc họp ngày đó, không một ai biết được. Lý Thanh Thù giờ đây đứng trong hàng ngũ cũng chỉ là một trong những người trẻ của thế hệ tinh anh. Vì thế ngoại trừ việc theo dõi, thì cũng chỉ có thể theo dõi.

"Nhớ rõ chưa?" Lý Thanh Thù một lần nữa hỏi lại. Câu hỏi này đánh thức những kẻ mê mang trên sân đình, lại một lần nữa đốt lên ngọn đuốc hy vọng cho mười hai thư đồng dự bị. Vậy là họ đã chính thức trở thành thư đồng cho Lý Thanh Thù, không còn phải trở về làm tử sĩ. Mặc dù không hẹn trước nhưng âm thanh đáp lại vô cùng vang dội:

"Dạ rõ, thưa chủ nhân!"

Đối với điều này, Lý Thanh Thù vô cùng hài lòng. Người của nàng phải âm trầm, phải bá đạo, phải mạnh mẽ như vậy. 

"Nghiêm! Bên phải xoay!"

Lý Thanh Thù hô khẩu hiệu, không biết có ý nghĩa gì nhưng 12 tử sĩ răm rắp làm theo. 

"Từ một đến hết đếm số!"

"1"

"2"

"3..."

..."12" hết.

"Tốt" Lý Thanh Thù hài lòng gật đầu "Từ hôm nay trở đi, ban cho các ngươi họ Lý, theo số thứ tự lần lượt là Lý Nhất, Lý Nhị,... Lý Thập Nhị. Sau này theo ta phấn đấu. Có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục. Các ngươi, có nguyện ý chăng?"

"Chúng tôi nguyện ý, cảm ơn chủ nhân đã ban tên".

Giờ phút này, những đối thủ của nàng có kinh ngạc, cũng có kinh sợ. Lại cũng có người không sợ c.h.ế.t như Lý Thanh Hiên mà ra vẻ buồn cười. Nhưng đối với ai trong số chúng cũng có chung một suy nghĩ: "Chọn đến 12 thư đồng, mất mặt a".

Tuy nhiên, đối với những vị cao tầng, thì đây mang một ý nghĩa khác nhau hoàn toàn. Tại sao đứa trẻ kia không đóng dấu mà trực tiếp chọn hết cũng đã có thể lý giải.

"Thu phục nhân tâm"

Đúng là hổ phụ vô khuyển tử a, thì ra họ đã lo xa rồi. Đứa trẻ này thật đặc biệt lanh lợi, không thể xem thường, thật sự không thể xem thường chút nào.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.