Xuyên Thành Nữ Phụ Phản Diện, Nhưng Tôi Có Tiền. - Chương 27. Thi Đối Kháng
Cập nhật lúc: 05/12/2025 14:31
Trong trận đấu này, Lý Thanh Thiệu ra sức tung chiêu về phía Lý Thanh Liêm, khí thế sát phạt không cho người ta có cơ hội trở mình.
Lý Thanh Liêm cũng nhanh chóng nhận ra mình đang dần thất thế, liền ra sức lược về sau, thay đổi chiến thuật từ đánh nhanh thắng nhanh thành câu giờ nhằm giảm thể lực của Thanh Thiệu. Những đòn từ tấn công dần dần được chuyển sang phòng thủ.
Lý gia công pháp được hai người sử dụng một cách thuần thục. Ngươi tới ta lui vô cùng mãn nhãn.
Lý Thanh Liêm lợi dụng chiều cao của mình để liên tục tránh né, đỡ đòn hiểm và tấn công vào sơ hở của Lý Thanh Thiệu.
Nhận ra tên kia đang câu giờ, Lý Thanh Thiệu liền giảm biên độ tấn công lại, từng bước ép sát Lý Thanh Liêm, ép hắn tới gần mép lôi đài. Mặc dù chiều cao thấp hơn nhưng cũng không đồng nghĩa với việc không linh hoạt bằng. Khi nhìn vào, người ngoài ngỡ rằng Thiệu ca nhi đã bắt đầu xuống sức, nhưng thực chất, mãnh hổ chỉ là đang thu lại móng vuốt.
Rất tiếc, Lý Thanh Liêm không có thời gian nhận ra điều đó. Lúc này, hắn ta dồn lực tấn công, trảo phong tung ra, từng nắm đ.ấ.m mạnh mẽ giáng vào người Thiệu ca nhi, nhưng lại nhiều lần thiếu quyết đoán mà lùi lại tránh đòn.
Nhận thấy thời cơ vừa đến, Thiệu ca nhi tung một cú đá, đá văng hắn xuống khỏi lôi đài cao 2m. Thành công loại bỏ đối thủ.
Tiếng trọng tài vang lên
"Lý Thanh Thiệu, thắng!"
Lý Thanh Liêm ngã xuống đống nệm hơi được lót xung quanh lôi đài, đôi mắt mở to, không tin nổi. Hắn vậy mà lại thua rồi. Lại thua đậm như vậy? Chưa kịp để hắn hết bàng hoàng, tử sĩ đã tiến tới mời hắn ra khỏi khu vực thi đấu, dọn dẹp lại lôi đài.
Trong tiếng reo hò của mọi người và ánh mắt tự hào của Bính lão sư, Lý Thanh Thiệu bước xuống chỗ ngồi của đồng bạn. Lý Thanh Mẫn tiến lên vỗ vai anh ta.
"Lão Thiệu, đệ làm tốt lắm!"
"Thiệu ca, quá soái rồi ạ. Một cước định giang sơn, trời ơi quá ngầu, quá bá đạo" Lý Thanh Hoằng khoa trương kêu lên.
Lý Thanh Thiệu vỗ vai hắn một cái, lại nhìn về phía Lý Thanh Thù, ý vị chờ được khen ngợi.
"Thiệu ca, giỏi lắm, chúng ta tự hào về anh!" Lý Thanh Thù cũng phối hợp mà khen một câu. "Tuy nhiên, trường hợp lúc nảy của huynh thật sự nguy hiểm." Lý Thanh Thù nói tiếp "huynh có nhận ra không?"
Lý Thanh Thiệu đưa mắt nhìn về phía Lý Thanh Thù
"Tiểu muội, ta vẫn còn ngu muội, xin chỉ giáo a"
"Vừa lúc huynh tung cú đá chốt hạ, Lý Thanh Liêm nếu bình tĩnh thì hoàn toàn có thể lật ngược ván cờ.
Nói cách khác, huynh tung ra một đòn đá, thay vì cố gắng chống đỡ hắn có thể thuận thế ngã ra, nắm lấy chân của anh mà xoay người lại, vị trí liền bị thay đổi rồi.
Bùm một phát, người rơi xuống khán đài...chính là anh
Đó còn là tác chiêu thứ mười ba cửa thức thứ sáu công pháp Lý gia"
Sau khi nghe Lý Thanh Thù phân tích, cả đội đều nhận ra vấn đề. Không trách họ không nhận thấy tình huống đơn giản vì họ cũng chỉ học Lý gia công pháp gần đây mà thôi. Có thể vận dụng đến mức đó, đã coi là kì tài võ học nhân gian rồi.
Trận đấu thứ hai nhanh chóng bắt đầu, Lý Thanh Diệu và Lý Thanh Lãnh trực tiếp lên lôi đài đối chiến. Bên dưới khán đài, Lý Thanh Thù cũng không hề nhàn rỗi. Cô ngồi phân tích từng động tác của cả hai. Nghiên cứu cách ra chiêu thức, thói quen đối chiêu và những thiếu sót trong đó.
Trên lôi đài, Lý Thanh Lãnh bắt đầu mất kiêng nhẫn, từng cú đ.ấ.m đá bắt đầu rối loạn, trận tuyến của cả hai theo đó mà rối loạn theo. Trong tình huống này, đáng lẽ Lý Thanh Diệu sẽ chiếm lấy ưu thế. Tuy nhiên hắn ta lại bị trơ. Điều này khiến Lý Thanh Thù phải lên tiếng nhắc nhở.
"Các huynh có thấy trạng thái của cả hai người trên lôi đài lúc này không?"
"Bọn họ đang bị rối loạn chiêu thức" Lý Thanh Mẫn lên tiếng.
"Không đúng, chỉ có một mình Lý Thanh Lãnh rối loạn, sao cái tên Lý Thanh Diệu kia không tấn công mà tự làm mình loạn luôn vậy" Lý Thanh Thiệu thắc mắc. Thắc mắc này là hỏi vào đúng trọng tâm.
"Vì hắn học vẹt a" Lý Thanh Thù lên tiếng. "Bình thường không học đối chiến, không luyện tập nghiêm túc với bạn tập mà chỉ chăm chăm chăm luyện quyền. Nên khi đánh với Lý gia công pháp hắn hoàn toàn có thể ứng phó. Nhưng khi trước mắt không phải là Lý gia công pháp liền không biết phải làm sao.
Điều này, lão sư gọi là điều tối kị trong việc học võ. Đi đánh nhau kiểu này không khác gì đi dâng mạng cả"
Vừa nói dứt câu, Lý Thanh Diệu đã bị Lý Thanh Lãnh một đòn đánh gục. Trọng tài thông báo
"Lý Thanh Lãnh, thắng"
Đội ngũ y tế nhanh chóng đưa Lý Thanh Diệu xuống bằng cán cứu thương, đội tử sĩ lại một lần nữa dọn dẹp lôi đài.
Ba người anh trai của Lý Thanh Thù như bừng tỉnh đại ngộ. Thì ra chỉ biết học mà không biết vận dụng cũng như gỗ lim dùng để nhóm lửa. Thật đáng tiếc a.
"Vì thế, thay vì so ai đánh quyền đẹp, chi bằng so xem ai có thể đối chiến tốt."
"Nhưng thư đồng nhà ta quá yếu" Lý Thanh Hoằng ai oán nhìn về phía Lý Thanh Thù "Tiểu muội, bình thường lúc rảnh có thể luyện tập cùng ta không?"
"Ta không rảnh!"
"Sẽ có lúc muội rảnh mà"
"Đến lúc đó rồi hẳn nói!"
"Được, ta xem như là muội đã đồng ý với ta rồi nhá, không được nuốt lời đâu đấy!"
Lý Thanh Thù: "...'' thật cạn lời. Lý Thanh Hoằng này sao giống gian thương ép mua ép bán thế nhỉ.
"Thù nhi, muội không được thiên vị, ta cũng muốn luyện tập cùng muội"
"Ta cũng muốn, chúng ta cùng nhau luyện tập, thế nào?"
"Các huynh thật sự thích?"
"Đúng vậy a!"
"Vậy được rồi, qua đợt khảo thí này, muôi sẽ nói lão sư trong tuần dành ra vài buổi cho chúng ta giao lưu võ thuật với nhau."
"Tốt"
Một tổ bốn người rầm rì to nhỏ, Lý Thanh Hiên liếc mắt qua thấy được liền khịt mũi xem thường. "Đúng là một lũ ô hợp, y như nhau"
Lẫn trong đám đông, đáng lẽ lời nói chỉ như một cơn gió thoảng, nhưng Lý Thanh Thù nghe rồi.
"Hoằng ca, Lý Thanh Hiên vừa mắng chúng ta là một lũ ô hợp"
"Hắn dám!
Vừa hay đã đến trận đấu của ta và hắn.
Các ca ca, Thù nhi muội muội, ta đi trả thù đây"
Nói rồi liền thẳng tiến lôi đài
