Xuyên Thành Thanh Niên Trí Thức Lấy Chồng Ở Thập Niên 70 - Chương 160
Cập nhật lúc: 29/10/2025 03:54
"Khoảng tôi giờ đêm thì chuyển dạ." Chị Cương Tử cười kể. Chị và mẹ Hắc Thán là chị em dâu, bố mẹ chồng không giúp đỡ gì, nhưng hai chị em họ rất tốt với nhau, cùng nhau tương trợ. Hôm qua vừa chuyển dạ, Vương Thiết - ông anh cả này - đã sang nhờ chị sang giúp.
"Vương Tứ Thẩm đến đỡ đẻ à?" Tô Tình hỏi.
"Ừ." Chị Cương Tử gật đầu, "Cũng không vật vã lắm, khoảng 2 giờ sáng là sinh rồi!"
Tô Tình cảm thán mãi, vì thấy thật là kỳ diệu. Hôm qua cô còn nói chuyện đùa với mẹ Hắc Thán, vậy mà chỉ một giấc ngủ dậy, cô ấy đã sinh xong rồi. Sinh con là chuyện chẳng dễ dàng gì, sao lại cảm giác dễ dàng đến thế!
"Em đừng sợ, em cứ chăm chỉ đi lại vận động, đến lúc sinh cũng sẽ dễ dàng thôi." Chị Cương Tử an ủi.
Tô Tình gật gật đầu. Biết tình hình mẹ Hắc Thán ổn cả rồi, cô bèn sang nhà Vương Mạt Lị.
Tô Tình kể chuyện mẹ Hắc Thán sinh con. Vương Mạt Lị gật đầu: "Chị biết rồi, sáng nay mẹ chị mang trứng gà sang và kể cho chị nghe."
{Từ đoạn này đổi xưng hô của Tô Tình với Vương Mạt Lị từ chị - em sang em - chị. Vì Vương Mạt Lị đã lấy chồng hơn chồng Tô Tình một tuổi. Hơn nữa, hai bên quan hệ cũng thân thiết nên sẽ đổi cách xưng hô theo chồng}
Tô Tình thán phục: "Sinh nhanh thật, em ngủ một giấc là chị ấy đã xong xuôi rồi."
Vương Mạt Lị cười nói: "Đàn bà con gái nhà nông chúng tôi sinh con đều vậy cả. Chị nghe nói các em ở thành phố sinh con đều phải vào bệnh viện?"
"Cũng không hẳn, nhưng ai có điều kiện thì sẽ vào bệnh viện sinh." Tô Tình giải thích.
"Tốn tiền làm gì cho phí? Sinh con thôi mà, có phải chuyện gì to tát đâu." Vương Mạt Lị tỏ ra không quan trọng.
Tô Tình giả vờ tức giận: "Nghe chị nói cứ như đã từng sinh nở rồi ấy. Chưa từng sinh lần nào mà dám nói chuyện dễ dàng thế."
Vương Mạt Lị nói: "Bản thân chị thì chưa sinh, nhưng chị đã chứng kiến các chị dâu chị sinh đẻ, hơn nữa mẹ chị lại là bà đỡ có tay nghề, chị có gì mà không yên tâm."
Tô Tình nghe vậy cũng gật đầu: "Cũng phải."
"Em cứ yên tâm, có mẹ chị ở đó, chắc chắn sẽ giúp em đỡ đẻ mẹ tròn con vuông. Mẹ chị cả đời này đỡ đẻ bao nhiêu đứa trẻ rồi? Chưa từng có trường hợp nào không ổn cả. Cũng chẳng phải chưa gặp ca khó sinh nào, nhưng ngôi thai đều được mẹ chị xoay về vị trí thuận cả." Vương Mạt Lị nói.
Tô Tình cũng đã nghe chị Cương Tử và mẹ Hắc Thán kể, nên gật đầu: "Đến lúc đó lại phải phiền bác Tứ Thẩm rồi."
"Cứ yên tâm." Vương Mạt Lị gật đầu đáp.
Nhờ có sư mẫu tận tâm và Vương Tứ Thẩm có kinh nghiệm, Tô Tình mới thực sự yên tâm được phần nào. Giờ cô mới có tâm trạng ngắm nghía căn nhà.
Nhà mới của Vương Mạt Lị xây dựng thật sự rất khá. Tuy hiện tại chỉ có hai gian, nhưng nếu có tiền hoàn toàn có thể xây thêm. Vào thời điểm hiện tại, hai gian phòng thế này cũng đủ ở rồi. Nhà bếp cũng rất rộng rãi, tổng thể mà nói thì thật sự rất ổn.
Tô Tình cười nói: "Giờ chị ở thoải mái rồi nhé, tự mình làm chủ gia đình, muốn sống thế nào tùy ý. Gà trong nhà cũng có thể nuôi thêm rồi."
"Ừ!" Vương Mạt Lị vô cùng phấn khởi, cười nói: "Đã tính trước rồi, đợi khi gà mái nhà mẹ đẻ ấp nở ra gà con, chị sẽ xin về nuôi!"
Nhắc đến gà con, Tô Tình từ nửa tháng trước đã bắt đầu ăn trứng gà nhà đẻ rồi. Mã đại nương rất biết chọn gà giống, ba con gà đổi cho cô đều nuôi sống tốt. Nuôi từ cuối năm ngoái đến giờ, khi thời tiết ấm lên là chúng bắt đầu đẻ trứng.
Tô Tình chăm sóc đàn gà rất kỹ, nên chúng lớn rất nhanh và khỏe mạnh. Mấy ngày gần đây, thỉnh thoảng một ngày có ba quả trứng, nhưng phần lớn đều có hai quả. Bà Đường cũng khen, nói ba con gà này rất biết đẻ.
Thời gian trôi nhanh, đến vụ gieo cấy mùa xuân, các xã viên trong đội sản xuất lại bắt đầu xuống đồng kiếm công điểm. Tuy nhiên, Tô Tình không đi làm công. Bây giờ thời tiết vẫn còn hơi lạnh, nhưng cũng không phải mặc những chiếc áo bông dày cả ngày nữa. Hơn nữa, cô đang mang thai, người nóng nực, mặc không nổi nhiều. Cái bụng đương nhiên là lộ rõ, trông chẳng khác gì một quả dưa hấu to tướng, vừa to lại vừa tròn!
Thế nên, chẳng biết từ lúc nào, những người phụ nữ trong làng bắt đầu xì xào, bàn tán.
"Các chị có để ý không, bụng của vợ Thế Quốc to như bụng bầu bảy tám tháng ấy. Nếu tôi nhớ không lầm, chắc mới hơn năm tháng thôi, chưa đến sáu tháng đâu nhỉ?"
"Đúng đúng đúng! Tôi cũng định nói thế. Tôi nhớ rõ ràng lắm, tính ra là sắp sáu tháng, nhưng vẫn chưa tới. Cái bụng đó mà bảo tám tháng cũng có người tin!"
"Cũng không hẳn là vậy đâu. Nhà mẹ đẻ cô ấy cưng cô lắm. Hồi Tết về nhà mẹ đẻ chúc Tết, mang về một túi lớn, bên trong không biết bao nhiêu là thứ tốt. Mới mấy hôm trước lại gửi đến mấy tấm vải kia, các chị cũng thấy rồi đấy. Có nhà mẹ đẻ chu cấp như vậy, cô ấy ăn uống chắc chắn tốt lắm. Không chừng ngày nào cũng uống nước đường đỏ, sữa mạch nha để bồi bổ!"
"Ông Tô (bố Tô Tình) còn nhờ bà ngoại cô ấy thỉnh thoảng lên huyện mua móng giò về cho ăn nữa. Có bầu thôi mà, ai chả từng có bầu, không biết còn tưởng đang ấp trứng vàng hay gì đấy. Tôi thì chẳng bao giờ dám hoang phí như vậy!"
"Phá của thì đúng là phá của thật, nhưng em dâu nhà Thế Quốc tự thân cô ấy chẳng phải cũng kiếm được tiền đó sao? Giỏi lắm chứ! Tôi thấy mấy thanh niên trí thức kia cũng bắt chước cô ấy gửi bài viết, nhưng người đưa thư chỉ mang thư đến cho mỗi mình cô ấy thôi. Còn những thanh niên trí thức khác, bài vở của họ vẫn chưa được chọn đăng!"
