Xuyên Thành Tứ Muội Mỗi Ngày Ăn Uống Vui Vẻ Xem Mỹ Nhân Cãi Nhau - Chương 348
Cập nhật lúc: 07/09/2025 09:38
Thực ra chỉ cần không làm phiền mình, Minh Huyên không hề phản đối tiểu Tứ đến đây thăm Cổn Cổn.
Sự hứng thú của Dận Chân đối với Cổn Cổn nhiều hơn hứng thú với Minh Huyên. Tiểu thái tử nhìn di mẫu làm việc của mình ở trong phòng, tiểu Tứ không quan tâm đến đồ chơi trong sân mà chỉ một lòng hướng về Cổn Cổn.
Hai người chẳng hề quan tâm đến nhau nên cậu bé không hề phản đối, sau khi tan học liền chạy nhanh tới.
Cậu bé nói chuyện với Minh Huyên, sau đó ba người cùng nhau ăn cơm rồi đưa tiểu Tứ trở về Dục Khánh cung nghỉ ngơi. Tiểu Tứ líu lo nói chuyện với thái tử cả đoạn đường trở về, đợi đến khi về đến Dục Khánh cung thì cậu đã buồn ngủ lắm rồi, cậu liền đi tắm rửa rồi ngủ luôn.
Sau đó thái tử trở về Càn Thanh cung, ngồi làm bài tập bên cạnh Khang Hy đang phê duyệt tấu chương.
Dận Thì ngày ngày đều ở lại sau giờ học vì vậy thường nhìn thấy thái tử mang theo tiểu Tứ đi lại ở bên ngoài. Cậu bé nhìn tiểu Tứ kích động nói chuyện với thái tử, thái tử cười đáp lời, dáng vẻ vô cùng thân mật liền cảm thấy hâm mộ.
Khi trở về cung của ngạch nương mắt cậu bé cứ nhìn chằm chằm bụng của Vệ thị.
Miệng không ngừng nói muốn có một đệ đệ, muốn đệ đệ, phải là một đệ đệ, khiến Vệ thị vô cùng căng thẳng, sợ mình sinh ra nữ nhi sẽ bị ghét bỏ.
"Ta không giống vậy, ta không chỉ có một đệ đệ ở ngoài cung, Trường Sinh sẽ còn trở lại, chẳng hề thiếu đệ đệ." Tam công chúa thấy Đại ca sắp tẩu hỏa nhập ma rồi liền bĩu môi nói: "Huynh còn muốn so với thái tử đệ đệ à? Có mệt không?"
Dận Thì hừ lạnh một tiếng không nói gì.
Không phải cậu bé muốn so với thái tử mà là tất cả mọi người đều so với thái tử. Không chỉ tiên sinh dạy dỗ cậu, cả Dung Nhược, thậm chí đến cả hoàng a mã cũng cảm thấy mình không bằng thái tử. Khiến cậu bé cảm thấy mình ngoài sức mạnh ra thì chẳng có gì so được với thái tử, việc này khiến cậu bé rất tức giận.
Đối với việc so bì giữa các nhi tử với nhau, chỉ cần không bị thương thì Khang Hy sẽ không quan tâm.
Khi tuyết đầu mùa rơi, chắc chắn hài tử Vệ thị đang mang là một hoàng tử, Dận Thì cực kỳ phấn khích. Cậu bé vui vẻ chạy đến tìm Dận Nhưng nói sau này sẽ khiến đệ đệ mình nuôi vượt qua đệ đệ thái tử nuôi.
Khang Hy cạn lời, mặc dù tiểu Tứ sống ở Dục Khánh cung, bên ngoài thì nói là thái tử nuôi nhưng thực ra hắn vẫn luôn cho người chăm sóc.
Hắn rất yên tâm về thái tử, nhưng đối với Đại nhi tử... ha ha... chẳng có chút lòng tin nào.
Nếu không phải Huệ tần rất đáng tin thì Khang Hy đã định chuyển Vệ thị sang cung khác rồi.
"Tiểu Tứ chắc chắn sẽ không thua." Đối với sự khiêu khích của Dận Thì, Dận Nhưng kiên định nói.
Đùa à, ngoài sức mạnh ra thì tên mãng phu như Dận Thì có chỗ nào sánh được với mình. Đệ đệ mình nuôi sao có thể thua chứ?
Tiểu Tứ lớn hơn đứa bé trong bụng Vệ thị hơn hai tuổi, chắc chắn sẽ hơn đối phương về mọi mặt.
Sự tự tin này cậu bé vẫn có.
Dù sao thì tiểu Tứ của mình đã bắt đầu học thuộc Tam tự kinh rồi. Cho dù nói chuyện vẫn chưa rõ chữ nhưng cậu có thể học thuộc hết.
Mặc dù trong lòng rất kiên định nhưng Dận Nhưng quyết định không thể để tiểu Tứ thua ngay ở vạch xuất phát được. Từ này cậu bé từng nghe di mẫu nói, vì vậy mỗi ngày lúc dùng ngọ thiện liền đón tiểu Tứ đến cùng dùng thiện với mình và hoàng a mã.
Dận Chân rất vui mừng vì có thể gặp thái tử ca ca nhiều hơn. Nhưng cậu lại chẳng thích Khang Hy chút nào, thấy hắn râu ria xồm xoàm liền cảm thấy lão già này vô cùng đáng ghét cứ giành ca ca với mình.
Khang Hy cũng phát hiện ra nhóc con này mặc dù nhỏ tuổi nhưng lòng đố kỵ rất lớn.
Mình kéo Bảo Thành, gắp đồ ăn cho Bảo Thành, cậu sẽ không ngừng ồn ào với mình.
Thậm chí có lần còn dứt khoát nhảy khỏi ghế xông đến đẩy bàn tay đang kéo Bảo Thành của mình.