Xuyên Thành Tứ Muội Mỗi Ngày Ăn Uống Vui Vẻ Xem Mỹ Nhân Cãi Nhau - Chương 357
Cập nhật lúc: 07/09/2025 09:39
Bây giờ mới biết được thì ra Nạp Lan thị vệ trước đây cũng đã thay đổi rồi, trở thành dáng vẻ nôn nóng sốt ruột như bây giờ.
Minh Huyên không nói gì nhưng trong lòng lại hiểu rõ. Nạp Lan Dung Nhược chắc chắn không dám to gan dạy hoàng tử như vậy, Khang Hy không thể nào không biết, nhưng hắn có ý gì đây, để đám hài tử nhỏ như vậy đã bắt đầu tranh đấu?
Minh Huyên nghĩ như vậy liền viết một bức thư hỏi Khang Hy. Sự yêu mến thật lòng của Khang Hy đối với thái tử nàng có thể cảm nhận được.
Vì vậy nàng muốn thông qua câu trả lời để suy đoán ý nghĩ thực sự của hắn.
Nếu Khang Hy cảm thấy cạnh tranh có lợi cho sự phát triển của thái tử thì Minh Huyên biết mình phải dạy thái tử lúc nào cũng phải có sự phòng bị với tất cả các huynh, đệ, tỷ, muội trong cung.
Khang Hy nhận được thư của Minh Huyên liền cảm thấy khó hiểu.
Minh Huyên viết một câu chuyện về lang vương, hỏi Khang Hy có phải muốn bồi dưỡng hoàng tử như vậy không?
Hắn chỉ có mỗi mấy hài tử mà thôi, bồi dưỡng như thế xong thì hắn có còn hài tử nữa không?
Khang Hy đương nhiên chưa từng nghĩ như vậy, trữ quân đã định. Hắn rất hài lòng về Bảo Thành, những nhi tử khác hắn đều hi vọng bọn chúng...
Nghĩ tiếp thì Khang Hy lại trầm mặc.
Khang Hy trả lời thư của Minh Huyên, hắn phân tích tỉ mỉ tính cách của Đại a ca cũng như tâm lý ghét học của cậu bé. Hắn nói dụng ý của Nạp Lan Dung Nhược nhưng cũng nói sẽ sắp xếp một tiên sinh khác cho Đại a ca.
Cả bức thư không hề nói đã làm sai.
Minh Huyên lập tức hiểu rõ, mặc dù bây giờ Khang Hy vẫn chưa có suy nghĩ tàn nhẫn đó nhưng không có nghĩa là sau này sẽ không.
Bởi vì hắn không hề cảm thấy làm vậy là sai. ...
Minh Huyên xem xong thư của Khang Hy, nàng xem đi xem lại mấy lần. Minh Huyên chắc chắn mình không hiểu sai liền trực tiếp vò nát bức thư vứt xuống đất.
Nhưng vẫn chưa hết giận, thậm chí nàng còn dùng chân dẫm thêm hai phát.
Sau đó mới chán chường ngồi xuống.
Thái tử khó làm, thái tử trong triều đại của Khang Hy càng khó làm. Khang Hy vốn tính đa nghi, lại vô cùng thông minh, lại còn trường thọ nữa...
Minh Huyên nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy mình không thể nào lật đổ được Khang Hy, cũng không có khả năng gánh vác được việc giúp một kẻ thất bại loại bỏ được một vị hoàng đế.
Trước đây mặc dù nàng luôn nói cùng lắm nhóc con không thoát được số mệnh bị phế, thì nàng sẽ ở cùng cậu bé, bảo vệ cậu bé cả đời không cần lo lắng chuyện cơm áo.
Nhưng Minh Huyên biết nhóc con kiêu ngạo như vậy, cuộc sống bị giam cầm chắc chắn sẽ sống không bằng chết.
Mình có thể đảm bảo chất lượng cuộc sống cho cậu bé thì đã thế nào? Tâm lý bị tổn thương thì an ủi sao được đây?
Hơn nữa nếu chẳng may mình có dùng ngân lượng cũng chẳng thể cải thiện được cuộc sống của cậu bé thì phải làm sao đây?
Dù sao tiền tài khiến con người nảy lòng tham. Nếu bởi vì số tiền này mà có người tiếp tục hại nhóc con thì phải làm sao đây?
Chẳng may Khang Hy không đồng ý cho mình cùng giam giữ với cậu bé thì phải làm sao?
Chỉ cần nghĩ đến nhóc con sẽ phải cô đơn sống trong cung điện lạnh lẽo, đến cung nữ thái giám bên cạnh cũng dám lên mặt với cậu bé.
Thê thiếp nhi nữ đều mặt mày vàng vọt.
Thậm chí nhìn lá cây khô vàng từ từ rơi xuống, bị gió thổi bay xa. Ánh mắt của nhóc con sẽ dõi theo chiếc lá khô rơi ở ngoài điện, nơi mà cậu bé không được phép bước chân đến...
Minh Huyên đứng phắt dậy.
Nàng đi qua đi lại trong phòng, nhưng vẫn không nghĩ ra được cách nào tốt hơn có thể thay đổi suy nghĩ của Khang Hy.
Vậy bây giờ chỉ còn lại duy nhất một con đường.
Trốn.
Nếu như nhóc con vẫn sẽ bị phế, vậy thì bản thân nàng bắt buộc phải chuẩn bị tốt tất cả để đưa cậu bé đi.
Đương nhiên công việc chuẩn bị là một hành trình rất dài, nàng không thể nói cho ai biết.
Nhóc con thông minh như vậy, mình chuẩn bị xong hết, đợi sau này có thể để cậu bé hoàn thiện nốt phần còn lại.