Xuyên Thành Tứ Muội Mỗi Ngày Ăn Uống Vui Vẻ Xem Mỹ Nhân Cãi Nhau - Chương 703
Cập nhật lúc: 07/09/2025 10:00
"Dù sao Dận Tự cũng muốn cưới Y Lặc Giai, tước vị không thể quá thấp, mà lướt qua Dận Hựu thì lại không hay..." Khang Hy cũng có suy tính của chính mình, không chỉ như thế, hắn còn tính toán sách phong Lương quý nhân thành Lương tần. Những chuyện này, hắn đều tìm Minh Huyên nói một tiếng.
"Hoàng thượng suy nghĩ chu toàn." Nhân gia đã hạ ý chỉ rồi, Minh Huyên còn có thể nói gì được nữa? Nàng chỉ có chút không hài lòng về phong hào chữ Vinh của Dận Tộ mà thôi.
Về phần mấy người Dận Hựu và Dận Tự, Minh Huyên cảm thấy chẳng liên quan đến mình.
Khang Hy cũng chỉ giải thích như vậy, thấy Minh Huyên không nghĩ nhiều thì không nói gì nữa.
"Con nói đi, rốt cuộc hoàng a mã của con đang mưu đồ chuyện gì vậy? Hay là Vinh quận vương đã làm ra chuyện gì đó khiến hoàng a mã của con chán ghét?" Minh Huyên nghĩ mãi vẫn không hiểu, vì thế gọi Dận Nhưng đến dò hỏi.
Mấy năm nay, khó khăn lắm Dận Nhưng mới có thể đè áp dã tâm của những người khác xuống. Nhưng hoàng thượng cứ một hai phải bồi dưỡng ra một người mới chịu thôi, Dận Tộ có đầu óc đối đầu với Dận Nhưng sao? Còn không phải là một nhân vật pháo hôi điển hình sao?
Chữ Vinh này, tuy ý nghĩa sâu xa, nhưng chói lóa như vậy, liệu có ổn thỏa không?
Dận Nhưng hồi tưởng một chút, cố làm ra vẻ thần bí thấp giọng nói: "Có phải là hoàng a mã đã phát hiện chuyện lục đệ không làm bài tập mà chuyên để thư đồng làm thay rồi không?"
"Làm thư đồng thảm quá!" Minh Huyên thổn thức nói: "Thân là học sinh lại không làm bài tập? Đáng đánh lắm!"
Hơn nữa, nếu chuyện này lộ ra, tiền đồ của thư đồng này coi như hủy, với đầu óc đó của Dận Tộ, Minh Huyên cảm thấy bản thân còn thông minh hơn! Nàng tốt xấu gì cũng biết cái gì gọi là chiêu hiền đãi sĩ? Thư đồng đều là nhân mạch sau này của hoàng tử, vậy mà nó lại khi dễ người ta như vậy?
"Thư đồng... quả thật không dễ dàng." Dận Nhưng mỉm cười trả lời, cách nhìn nhận vấn đề của di mẫu luôn rất mới lạ.
Minh Huyên rất ghét những ý nghĩ âm u đó của Khang Hy, vì vậy nói thẳng với Dận Nhưng: "Di mẫu nói thật với con, hoàng a mã của con thân thể khỏe mạnh, sống hai ba chục năm nữa cũng không thành vấn đề. Vị trí thái tử này của con rất khó làm, khó xưa nay chưa từng có! Nếu con chống cự không được nữa, hoặc là không muốn làm nữa, cứ nói với di mẫu một tiếng, nó không đáng cho con phải cứng đối cứng, đả thương địch thủ một ngàn tự tổn hại chính mình tám trăm, không có ý nghĩa. Trời đất rộng lớn, rồi sẽ có chỗ cho chúng ta dung thân."
Dận Nhưng nhìn di mẫu bình tĩnh nói ra lời chấn động như vậy, phải một lúc lâu mới cười nói: "Bảo Thành biết rồi."
"Bây giờ có con đè áp nên mấy huynh đệ đó của con mới thành thật như vậy. Nếu hoàng a mã của con ức h.i.ế.p con, chúng ta lập tức không làm nữa, để hắn tự mình đau đầu đi." Minh Huyên nghiêm túc nói, đây cũng là lời trong lòng nàng.
Dận Nhưng lại gật đầu lần nữa, cười nói: "Bảo Thành chính là bảo bối của di mẫu, sao có thể để người khác ức h.i.ế.p được? Di mẫu yên tâm, Bảo Thành đều nghe ngài!"
Minh Huyên nhìn dáng vẻ ôn hòa ngoan ngoãn của Dận Nhưng, trong lòng cảm khái không thôi, nàng duỗi tay vuốt đầu hắn, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Dận Nhưng nhìn vào mắt di mẫu, bỗng nhiên ý thức được, dường như di mẫu nói thật đấy! Nàng thật sự suy nghĩ nếu hắn không muốn làm thái tử nữa, nàng sẽ đưa hắn rời đi... Mặc kệ bây giờ nàng đã ngồi ở vị trí hoàng quý phi cao quý.
Thật ra Dận Nhưng vẫn một mực không rõ, tại sao di mẫu lại có loại cảm giác nguy cơ này, sao nàng cứ luôn cảm thấy hoàng a mã sẽ làm gì đó với hắn? Nhưng thật lòng mà nói, cũng vì những cảm giác nguy cơ đó của di mẫu nên hắn mới có thể bình tĩnh ứng phó mỗi khi hoàng a mã đột nhiên tỏ ra không hài lòng.