Xuyên Thành Tứ Muội Mỗi Ngày Ăn Uống Vui Vẻ Xem Mỹ Nhân Cãi Nhau - Chương 706
Cập nhật lúc: 07/09/2025 10:00
"Nhắc đến thập muội muội mới nhớ, lát nữa ngài nhớ đi an ủi muội ấy đấy. Hai ngày trước không học thuộc phát âm tiếng Mông Cổ, nghe di mẫu nói muội ấy còn trốn trong chăn khóc!" Thái tử phi đỏ mặt, dịu dàng nói.
Dận Nhưng nhíu mày, thở dài nói: "Ta biết rồi, trở về nói hoàng a mã đưa muội ấy ra ngoài giải sầu đi!"
Tuy Dận Nhưng biết muội muội nhà mình không ngốc, nhưng nếu so sánh với những người khác thì muội ấy có vẻ không được thông minh lắm. Nhưng tiểu Nhục Nhục đã rất cố gắng rồi, ở trên phương diện học tập, từ trước đến giờ chưa từng chậm trễ, ngay cả Dận Chân cũng công nhận là muội ấy rất nỗ lực kia mà.
Lúc tiểu Nhục Nhục còn nhỏ thì bọn họ còn có thể an ủi muội ấy rằng mọi người đều như vậy. Nhưng bây giờ muội ấy đã đến tuổi đi thư phòng, trong lúc mọi người đều đang cố gắng, khoảng cách giữa tiểu Nhục Nhục và những những khác cũng càng ngày càng lớn.
"Trẫm biết rồi." Nữ nhi không học được tiếng Mông cổ, thương tâm trốn trong chăn khóc nhè, Khang Hy nghe vậy cũng rất đau lòng.
Trong lòng Dận Nhưng thầm nhủ sau này không để Nhục Nhục đi học nữa, nhưng di mẫu cũng từng nói rằng, nếu như vậy thì Nhục Nhục lại càng buồn hơn.
"Chao ơi! Đã đến lúc nên tuyên triệu mấy vị thế tử Mông Cổ không tệ vào kinh rồi!" Nữ nhi học không vô, vậy thì để mấy thế tử Mông Cổ đó học tiếng Mãn, chuyện này có gì khó đâu? Khang Hy lập tức đưa ra quyết định.
"..." Nhục Nhục mới mấy tuổi chứ? Sắc mặt của Dận Nhưng lập tức đen thùi. Kìm nén tính tình hỏi: "Có thể không gả muội muội đến Mông Cổ không ạ? Con bé đơn thuần như vậy."
"Không ngại, cùng lắm thì sau này trẫm xây cho tiểu Nhục Nhục một tòa phủ công chúa ở trong kinh, để con bé và phò mã thường trú, tiếng Mông Cổ của Nhục Nhục có tệ đến mấy cũng không lo." Khang Hy càng nghĩ càng cảm thấy ý tưởng này thật tốt.
Dận Nhưng thầm hít sâu một hơi, mở miệng nói: "Nhi tử chợt nhớ ra tứ đệ có việc tìm mình, nhi tử cáo lui trước."
Ra khỏi Càn Thanh cung, Dận Nhưng lập tức ngoái đầu nhìn lại, ánh mắt của hắn khiến Lương Cửu Công sửng sốt, ông cúi đầu xuống, giả vờ không thấy gì cả.
Trong lòng Dận Nhưng tràn ngập lửa giận, lần đầu tiên hắn nảy sinh suy nghĩ phản nghịch, hắn muốn có quyền thế của hoàng a mã, không muốn Nhục Nhục của hắn giống với những công chúa khác, tùy tùy tiện tiện bị chỉ hôn cho một nam nhân xa lạ.
Mặc dù công chúa là quân, phò mã là thần thì lại thế nào? Nhục Nhục không giống với những nữ hài khác, nếu kẻ nào dám ức h.i.ế.p muội ấy, hắn sẽ g.i.ế.c kẻ đó!
Lần đầu tiên, Dận Nhưng không cự tuyệt Tác Ngạch Đồ, đi tham gia buổi tụ hội mà từ trước đến giờ hắn chưa từng tham gia.
Lần đầu tiên hắn không cự tuyệt sự tiếp cận của người khác.
Song không phải người nào Dận Nhưng cũng đều thu nhận, hắn thích người trẻ tuổi có bản lĩnh thật sự và phẩm chất tốt, còn những triều thần trong triều thì thôi.
Chủ yếu cũng vì những người mà Tác Ngạch Đồ tiến cử chẳng ra sao cả, cửu công người này quả giống như di mẫu đã nói, có tài năng, nhưng lòng riêng cũng không ít.
"Dù cửu công muốn tiến cử người cho cô, nhưng thứ gì bẩn thỉu hôi thối cũng đưa đến trước mặt cô là thế nào?" Yến hội như vậy, Dận Nhưng chỉ mới đi hai lần đã không muốn đi nữa.
Quay đầu còn than phiền với Khang Hy rằng Tác Ngạch Đồ là lão hồ đồ.
Sau khi nghe nhi tử kể lại tình hình trên yến hội, Khang Hy mỉm cười vỗ vai hắn: "Như vậy rất tốt, chỉ có đích thân trải qua mới biết là chuyện gì đang xảy ra."
Khi nhàn rỗi, Dận Nhưng sẽ dành thời gian đi đua ngựa với các thư đồng ngày trước và các thuộc thần trong Đông cung, thỉnh thoảng cũng tham gia thi hội của các văn nhân.
Và tất nhiên, Dận Nhưng đã đề cập những chuyện này với Khang Hy từ trước.
"Dữu Thần nha! Nghe nói ngươi có một đệ đệ rất thông tuệ?" Trương Đình Toản, tự Dữu Thần, là chiêm sự của thái tử, thường làm bạn bên cạnh thái tử, Dận Nhưng rất tín nhiệm hắn ta.