Xuyên Thành Tứ Muội Mỗi Ngày Ăn Uống Vui Vẻ Xem Mỹ Nhân Cãi Nhau - Chương 92
Cập nhật lúc: 07/09/2025 09:20
Tôn thái y của thái y viện đã theo Khang Hy ra ngoài, không biết vì sao hôm nay trong cung chỉ còn dư lại vài người này. Người đứng đầu là Đào thái y, nhìn thấy cách ăn mặc của Minh Huyên liền đoán ra nàng là ai. Dù sao phi tần được thái tử yêu thích tất cả trên dưới trong cung ai cũng biết.
Ông ta đang định trả lời qua loa thì nhìn thấy Tô Ma Lạt Cô vội vàng đi vào.
"Nô tài đáng chết, người đâu, mau đút nước cho thái tử." Đào thái y nói thầm trong lòng thế cục đã mất, vội vàng vỗ đầu mình ảo não nói: "Vậy mà ta lại quên mất điều này."
Minh Huyên chầm chậm tiến lên, thấy Lăng ma ma đang định đắp chăn cho thái tử, nàng lập tức gạt sang bên cạnh, sau đó vội vàng muốn tháo bỏ cúc áo ở cổ Dận Nhưng, nhưng không biết là vì quá sợ hãi hay là vì tay run mà mãi không cởi được...
Minh Huyên cắn răng vươn tay cầm hai bên cổ áo dùng lực kéo ra, kéo rách áo ngoài trên người Dận Nhưng, sau đó là áo dài, áo lót...
Lăng ma ma kinh sợ hô lên một tiếng đang định ngăn lại, Minh Huyên rất nhanh đã cởi bỏ hết tất cả quần áo trên người thái tử bỏ qua một bên sau đó nói: "Các vị thái y đều là người học rộng hiểu biết sâu, đừng có nói với thế nhân là các người còn không bằng một nữ tử như ta nhé?"
Lần đầu tiên ánh mắt Lăng ma ma nhìn Minh Huyên tràn đầy mong đợi. Thái tử không thể xảy ra chuyện, nếu thái tử có chuyện, cả nhà bà cũng không có khả năng được sống tiếp.
Một đám thái y vừa rồi không phải không có người nói phải đút nước cho thái tử trước, nhưng đều bị cự tuyệt. Bọn họ thương lượng rất lâu quyết định mặc thái tử ở đây tiếp tục chịu khổ.
Say nắng dẫn đến sốt cao không phải là chuyện xảy ra một sớm một chiều.
Trong lòng Minh Huyên quả thực giận đến điên rồi, trong đầu cố gắng nhớ lại cách làm của bác sĩ lúc mình tham gia huấn luyện quân sự bị say nắng ngất đi. Bây giờ thái tử sốt quá cao phải lấy nước lạnh để lau tứ chi của cậu bé.
"Nương nương không thể làm loạn." Đào thái y thấy Minh Huyên dùng nước lạnh lau người cho thái tử vội vàng cướp lấy khăn nói: "Nương nương hồ đồ, trong [Kim quỹ yếu lược] có viết: Nếu say nắng, không thể động vào lạnh, gặp lạnh sẽ chết."
"Đúng vậy, đúng là làm loạn, [Y học chính truyền] cũng viết..."Đào thái y vừa nói xong một thái y khác lập tức đứng ra vuốt râu nói.
"Viết cái gì mà viết? Nếu các ngươi đã biết nhiều như vậy vì sao mặc kệ thái tử nằm đây không làm bất cứ điều gì?" Minh Huyên tức giận mở miệng châm biếm nói: "Cho dù các ngươi chỉ cần giúp thái tử cởi bỏ y phục cũng là làm một việc công đức rồi."
"Ngài... ngài..."Minh Huyên phát hỏa khiến một một lão thái y tức đến ngất đi.
Minh Huyên chẳng thèm quan tâm, lại lấy một chiếc khăn tay từ trong người ra nhúng nước giúp thái tử lau người. Nhiệt độ cơ thể của cậu bé rất cao, Minh Huyên không hiểu nhiều, nhưng hạ nhiệt mới là việc quan trọng nhất hiện giờ, nàng vẫn hiểu được đạo lý này.
Lúc đó ở phòng y tế của trường, bác sĩ hướng dẫn bọn họ phương pháp cấp cứu sau khi bị say nắng, mặc dù Minh Huyên không nhớ được toàn bộ nhưng cũng nhớ được đại khái.
Lần đầu tiên nàng phát hiện trong hoàng cung lại nguy hiểm như vậy, chẳng trách hoàng tử đều phải đưa ra khỏi cung mới lớn được.
Đám thái y này nàng không thể nào tin tưởng được. Nhìn Dận Nhưng nằm ở đây Minh Huyên không thể nào bàng quan không quan tâm.
Nàng không ngừng mớm nước muối cho Dận Nhưng, bởi vì răng của cậu bé cắn chặt không nhả, Minh Huyên cũng không quan tâm việc có sạch sẽ hay không, bảo một cung nữ của Càn Thanh cung dùng miệng mớm nước.
Minh Huyên không ngừng thay khăn tay, không ngừng ngâm khăn tay vào nước lạnh lau trán, nách, chân... cho cậu bé.
Tô Ma Lạt Cô đứng ở bên cạnh nhắm mắt lệnh cho thị vệ áp tải đám người này ra ngoài.
Hành động của đám thái y này khiến bà không thể nào tin tưởng bọn chúng. So sánh ra thì bà thà tin Minh Huyên còn hơn.