Xuyên Thư: Nữ Phụ Gả Sai Lại Gả Đúng Người - Chương 8

Cập nhật lúc: 01/12/2025 16:01

Hành động này của Lục Ngọc khiến tất thảy mọi người đều sửng sốt. Vốn dĩ lửa giận giữa hai nhà đang âm ỉ, giờ đây hành động của Lục Ngọc chẳng khác nào châm ngòi nổ lớn. Bà Tiêu Thái Liên cũng không kìm được mà xông tới, người nhà họ Phó thấy mẹ mình có thể bị thiệt nên cũng lần lượt ùa vào tiếp ứng.

Chợt, cả đám người loạn thành một mớ hỗn độn.

Phó Cầm Duy bất giác nhìn về phía Lục Ngọc giữa đám đông hỗn loạn. Bà nội Lục đang nhe răng múa vuốt muốn ra tay đ.á.n.h cô. Dù thể trạng Lục Ngọc vốn yếu ớt, nhưng cô lại rất lanh lẹ, chẳng những tránh được đòn của bà ta, mà còn không ngại véo mạnh bà nội mình một cái rõ đau.

Trưởng thôn Vương đứng bên này sao có thể để đám người này giở thói côn đồ? Ông quát lớn: "Không được đ.á.n.h nữa!"

Ông quát tháo ầm ĩ nhưng chẳng có tác dụng gì.

Trưởng thôn Vương bèn đích thân xông vào, dùng sức lực của mình mà tách đám phụ nữ đang xông vào ẩu đả ra.

Hai người con trai nhà họ Phó không xông vào can thiệp. Dù sao cũng là đàn ông con trai, dĩ nhiên không thể đ.á.n.h nhau với phụ nữ. Nhưng ánh mắt họ vẫn không rời người nhà mình. Cả buổi xem ẩu đả, thấy mẹ chồng Tiêu Thái Liên không hề yếu thế, còn túm chặt một mớ tóc của bác gái Lục thì họ mới yên tâm đứng xem như những khán giả giữa chốn náo nhiệt.

Bác gái Lục chưa từng phải chịu ấm ức đến nhường này, liền ngồi bệt xuống đất, khóc lóc om sòm.

Lục Ngọc đứng chắn trước mặt cha mẹ. Vừa nãy, cô nhân lúc hỗn loạn đã không quên giẫm lên chân bác gái Lục một cái, nhưng quay đầu nhìn thấy trên tay mẹ mình không biết từ lúc nào đã bị người ta cào ra một vết m.á.u dài, m.á.u nóng lại dồn thẳng lên não. Nếu không phải trưởng thôn đứng ra ngăn cản, cô hận không thể cho cái miệng toàn lời lẽ thối tha của bác gái hai cái bạt tai. Lục Ngọc tức đến nỗi lồng n.g.ự.c phập phồng, lên xuống không ngừng.

Bà nội Lục và bác gái Lục cũng tức điên người. Trước nay, chỉ có họ chuyên đi bắt nạt người khác, chứ chưa từng chịu thiệt bao giờ. Nhìn Lục Ngọc như con mèo con xù lông móng sắc, kéo họ vào trận gió xoáy này, ánh mắt Lục Ngọc như bốc hỏa, hệt như muốn ăn tươi nuốt sống họ.

Trưởng thôn Vương vốn dĩ luôn giữ vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị. Giờ đây, ông ấy giận dữ quát lên: “Thật là mất thể thống! Dám đ.á.n.h nhau trước mặt bao nhiêu người thế này, đúng là không có tổ chức, không có kỷ luật gì cả!”

Phó Cầm Duy ôn tồn nhưng dứt khoát nói: “Thưa trưởng thôn, chuyện này là do người nhà họ Lục quá đáng.”

Trưởng thôn Vương nói: “Trong thôn chưa từng có chuyện tráo dâu thế này. Vợ anh Lục, chị nói rõ ngọn ngành xem rốt cuộc là chuyện gì?”

Bác gái Lục vẫn hung hăng: “Chính là con ranh c.h.ế.t tiệt này nhìn trúng Phó Cầm Duy, cướp mất mối duyên của con gái tôi! Bây giờ còn dám vác mặt đến đây. Phỉ nhổ! Đúng là đồ đê tiện từ trong cốt tủy.”

Lục Ngọc tức giận nói: “Cái miệng bà đúng là ăn nói lung tung, đổi trắng thay đen! Mắt của bà con lối xóm đều sáng như gương. Cha mẹ tôi từ xưa đến nay vẫn sợ các người, bình thường thấy các người thì co rúm lại như chuột thấy mèo, nào dám tơ tưởng đến mối duyên tốt của các người? Rõ ràng chính là các người đã bày mưu tính kế hãm hại! Sáng nay Lục Kiều còn về nhà, bà còn dám chối sao?”

Phó Cầm Duy trầm giọng nói: “Nếu bà không chịu nói thật, chúng tôi sẽ đưa chuyện này lên chính quyền giải quyết.” Bà con dân làng ai cũng sợ vướng vào chuyện quan trường, nhưng Phó Cầm Duy là sinh viên, tầm nhìn rộng hơn nhiều. Thấy đối phương càng lúc càng quấy rối, sự kiên nhẫn của anh đã cạn sạch.

Phó Cầm Duy vừa dứt lời, chị ba Phó đứng bên cạnh được đà hùa theo nói: “Đúng vậy, đưa lên chính quyền! Để tất cả mọi người biết chuyện xấu xa này của các người!” Chị ta là người thích hóng chuyện, càng lớn càng thích. Nếu bọn họ đã không chịu ăn nói t.ử tế, thì phải dùng biện pháp mạnh.

Bà nội Lục và bác gái Lục vừa nãy còn đang oán giận Lục Ngọc, bây giờ vừa nghe nói chuyện sắp bị đưa lên chính quyền, trong mắt cũng lộ rõ vẻ sợ hãi.

Trưởng thôn Vương đứng giữa điều giải nói: “Chuyện bé xé ra to thế này làm gì, đâu cần thiết phải đưa lên cấp trên.” Ông ấy ngừng lời một lát rồi nói: “Trước hết cứ bình tĩnh lại đã. Chuyện đã xảy ra, điều quan trọng nhất là phải giải quyết vấn đề.”

Tiêu Thái Liên chất vấn: “Lục Kiều đâu? Hôm nay gây ra chuyện ồn ào như thế mà cô ta vẫn không ra mặt?”

Chị ba Phó nghe mẹ chồng nói vậy, lập tức hăng hái hẳn lên: “Bây giờ con đi tìm cô ta.” Nói xong, chị ta trực tiếp kéo theo mấy người chị dâu thân thiết, cùng vào nhà họ Lục tìm người.

Nhà họ Lục đã sớm chia nhà riêng, bà nội Lục sống chung với gia đình cha mẹ Lục Kiều. Chẳng mấy chốc, họ đã phát hiện Lục Kiều đang giả vờ ngủ say trong nhà.

Hai người chị dâu bên cạnh, vốn tính hiền lành, còn tưởng cô ta bị bệnh thật: “Chiêu Đệ, làm sao vậy?”

Tính tình chị ba Phó vốn hơi lỗ mãng, trào phúng nói: “Cô cũng thật thảnh thơi nhỉ, bên ngoài ầm ĩ đến thế mà cô vẫn còn ngủ được sao?” Nói rồi, chị ta lập tức kéo phăng cô ta xuống đất.

---

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.