Xuyên Về Cổ Đại Ta Trở Thành Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 59

Cập nhật lúc: 03/12/2025 06:06

"Cũng ba trăm lượng một viên, bên trong có bốn viên, mua bốn tặng hai đi, còn mấy viên nhỏ còn lại chỉ lấy một trăm lượng thôi." Hiểu Nhi ngỡ rằng hắn đang hỏi giá.

"Địch đại ca không phải người ngoài, vậy còn ta thì sao?"

"Thượng Quan đại ca cũng đâu phải người ngoài! Ba chúng ta là người chung một thuyền, là bạn đồng hành mà!" Hiểu Nhi có chút bất ngờ khi hắn lại hỏi điều này, ghen ư? Không thể nào, nàng lập tức gạt phắt đi, bản thân mình bây giờ mới mấy tuổi, vẫn còn là một đứa trẻ con, chẳng có chút sức hấp dẫn nào, còn hắn cũng chỉ là một thiếu niên non choẹt hãy còn chưa lớn hết.

Người chung một thuyền? Bạn đồng hành? Đây là mối quan hệ gì nhỉ, nhưng nghe cũng có vẻ hay đấy chứ.

Hắn lại cầm gói đồ được bọc trong vải lên, "Đây là thứ gì?"

"Đây là nhân sâm, hôm qua ta lên núi tìm thùng nhũ giao thì tình cờ thấy được nên đào về."

Khi Thượng Quan Huyền Dật mở tấm vải ra, để lộ củ nhân sâm dại hình người nằm bên trong, cả căn phòng tức thì vang lên một loạt tiếng hít sâu đầy kinh ngạc.

"Nha đầu, sao ngươi cứ dồn hết đồ tốt vào một hộp thế, ngươi thiên vị quá đi!"

Thượng Quan Huyền Dật nghe những lời này, tâm trạng bỗng dưng tốt lên một cách khó hiểu, "Củ nhân sâm này e rằng đã có tuổi đời cả nghìn năm rồi."

Hắn thường xuyên thấy nhân sâm trăm năm, loại nghìn năm cũng từng thấy qua, nhưng chưa có củ nào to lớn đến nhường này, củ nhân sâm này có lẽ đã phải đến vài nghìn năm tuổi.

"Tiểu Phúc Tử, lấy một vạn lượng đưa cho Hiểu Nhi cô nương."

Một vạn lượng, Hiểu Nhi cảm thấy có chút chột dạ, củ nhân sâm này trồng trong không gian chưa được bao lâu, không biết d.ư.ợ.c hiệu có mạnh bằng nhân sâm nghìn năm thật sự không, dù sao thì nhân sâm nghìn năm thứ thiệt đã hấp thụ tinh hoa của nhật nguyệt suốt cả nghìn năm, củ này chắc chỉ được cái dáng vẻ to lớn hơn mà thôi, "Không cần nhiều đến thế đâu, tổng cộng năm trăm lượng là được rồi."

"Chủ nhân không cần lo lắng, dù chỉ mới trồng không lâu nhưng so với nhân sâm nghìn năm bên ngoài thì vẫn tốt hơn nhiều." Giọng nói của Thiên Bạch vang lên.

Nghe thấy lời này, Hiểu Nhi mới yên lòng.

Tiểu Phúc T.ử đưa ngân phiếu một vạn lượng cho Hiểu Nhi, nhưng nàng vẫn không nhận, "Thượng Quan đại ca, thật sự không cần nhiều đến vậy đâu, mấy viên Trân Châu này là do hôm qua ta mò trai dưới sông rồi tách ra được, còn nhân sâm là ta lên núi đào về, tất cả đều là đồ không vốn, năm trăm lượng là đủ rồi."

"Cứ cầm lấy đi, ngươi nhặt được là vận may của ngươi, những thứ này xứng đáng với giá đó. Nhà ngươi còn đang xây cất, có nhiều tiền trong tay mới dễ xoay xở. Mọi người thân quen cả rồi, ta cũng không thể chiếm tiện nghi của ngươi được."

Nghe hắn nói vậy, Hiểu Nhi mới nhận lấy ngân phiếu, cuối cùng nàng cũng lại trở thành phú ông rồi, tuy chỉ là một phú ông nhỏ, cách đại phú ông vẫn còn một khoảng cách xa vời, nhưng dù sao cũng tốt hơn cảnh bần hàn!

Thượng Quan Huyền Dật đưa chiếc hộp cho Tiểu Phúc Tử, "Chúng ta đi xem cửa tiệm thôi."

"Nha đầu, lần sau nếu lại đào được nhân sâm thì đừng quên Địch đại ca nhé!" Địch Triệu Duy nhìn chiếc hộp với vẻ mặt ai oán như thể bị phụ bạc.

"Được thôi, lần sau ta nhất định sẽ đào thêm một củ cho ngươi."

Cả hai người nghe xong đều cho rằng nàng đang nói đùa, nhân sâm chứ có phải củ cải đâu, muốn trồng đầy đất là được chắc, muốn đào bao nhiêu liền có bấy nhiêu!

Ba người lên xe ngựa, vì cửa tiệm chỉ nằm ở một con phố khác nên chẳng mấy chốc đã tới nơi. Trước đó Hiểu Nhi đã nói rõ yêu cầu về độ lớn của cửa tiệm, vì vậy cửa tiệm này rất rộng, hoàn toàn đáp ứng được yêu cầu của nàng.

"Cửa tiệm này đủ lớn rồi, trước đây là tiệm tạp hóa sao?" Hiểu Nhi nhớ rằng lần trước đi ngang qua đây, cửa tiệm này hình như có tên là Châu Ký Tạp Hóa Phố.

"Ừm, Châu Ký Tạp Hóa Phố, con trai của ông chủ tiệm này đang làm quan ở bên ngoài, năm lần bảy lượt thúc giục ông ấy qua đó để hưởng niềm vui sum vầy, nên ông ấy mới bán cửa tiệm đi."

"Sang lại cả một cửa tiệm lớn thế này chắc tốn không ít bạc nhỉ?" Mấy người vừa đi vừa trò chuyện phiếm.

"Cửa tiệm này còn liền với cả sân sau nữa, vì có quen biết với ông chủ nên giá cũng không đắt, chỉ cần năm trăm lượng thôi." Địch Triệu Duy dẫn mấy người ra sân sau xem thử.

Sân sau không lớn, chỉ có ba gian nhà chính, dãy nhà hướng đông và hướng tây mỗi bên ba gian. Hai gian nhà ngang đối diện lần lượt được dùng làm nhà bếp và nhà xí.

Ba gian nhà chính vừa hay có thể sửa thành phòng nghỉ riêng cho ba người, mỗi người một gian. Dãy nhà hướng đông một gian làm phòng kế toán, một gian cho chưởng quỹ, một gian làm nhà kho. Dãy nhà hướng tây cũng có một gian làm nhà kho, hai gian còn lại cho đám tiểu nhị trong tiệm ở là vừa vặn.

Trong sân có một cái giếng trời, bên cạnh giếng trời trồng một cây táo tàu, còn có một cái giếng nước được đào sẵn, việc dùng nước cũng xem như thuận tiện.

Cửa tiệm và hậu viện này đều rất vuông vắn, năm trăm lượng bạc quả là một món hời.

"Thế nào, cửa tiệm này dùng làm tiệm đồ chơi được chứ?" Địch Triệu Duy lấy làm ưng ý với cửa tiệm này.

"Rất tốt, tối nay ta sẽ hoàn thành bản thiết kế, ngày mai đưa cho La Đại Phu, nhờ ông ấy cử người mang đến cho các ngươi, chắc không có vấn đề gì chứ?"

"Bọn ta dự định mở một tiệm ở Phủ thành và một tiệm ở Đế đô, lấy Đế đô làm tổng điếm. Nha đầu ngươi khi nào rảnh rỗi để ghé qua xem thử?"

"Đế đô xa quá, tạm thời chắc chắn không đi được. Ngươi cho người mang sơ đồ của cửa tiệm đến cho ta, nhớ ghi rõ kích thước, để ta xem có thể vẽ ra bản thiết kế không. Còn Phủ thành, nếu đi thì cũng phải ở lại đó một đêm, vậy hẹn ba ngày sau đi!"

Ngày mốt nhà nàng bắt đầu khởi công, lúc đầu chỉ đào móng, nên ngày kia nàng rời đi một hai ngày chắc cũng không sao.

Hiểu Nhi bảo bọn họ lấy hết những bản vẽ của nàng ra, rồi trình bày ý tưởng của mình về cửa tiệm: "Bản thiết kế vừa cho các ngươi xem, cộng thêm những bản thiết kế lần trước và những món ta bán ở chợ, ta dự định chia ba mươi mẫu búp bê vải này thành ba hệ liệt. Ba hệ liệt này sẽ lần lượt có tên là Không Trung Sứ Giả, Địa Thượng Linh Thú, và Thủy Trung Tinh Linh, được trưng bày trên ba quầy chuyên biệt."

Hiểu Nhi lấy ra ba bản thiết kế quầy chuyên dụng, mỗi bản vẽ lấy hình dạng của mây bồng, núi cao và giọt nước làm chủ đạo. Các quầy trưng bày được thiết kế vừa sinh động, bám sát chủ đề, lại không kém phần đơn giản và trang nhã. Nàng còn chỉ rõ vị trí đặt ba quầy chuyên dụng này trong tiệm rồi hỏi ý kiến của bọn họ.

Cả hai cùng lắc đầu: "Không có ý kiến."

Nào là "hệ liệt", nào là "quầy chuyên dụng", rồi lại "quầy trưng bày", từng chữ Hiểu Nhi nói ra cả hai đều biết mặt chữ, nhưng khi ghép lại thành một cụm từ thì lại mơ hồ chẳng thể nào hiểu thấu đáo được.

"Trong tiệm còn phải bố trí hai khu vực trang phục trẻ em, một cho bé trai, một cho bé gái. Trước mắt sẽ tung ra mỗi bên mười bộ. Ta sẽ vẽ xong bản thiết kế, sau đó cùng mẹ ta làm ra sản phẩm mẫu rồi gửi qua sau."

Tiếp đó, Hiểu Nhi vừa chỉ tay vào bản vẽ vừa giải thích vị trí nên đặt khu vui chơi cỡ nhỏ, cầu trượt, hồ banh, giường nhún, ngựa gỗ xoay tròn, xích đu, và khu xếp gỗ.

"Khu vui chơi của chúng ta phải có biện pháp bảo đảm an toàn, cần đặt ra một bộ quy tắc, mỗi đứa trẻ và người đi cùng khi vào đều phải tuân thủ nghiêm ngặt..."

"Trong tiệm của chúng ta, từ chưởng quỹ cho đến tiểu nhị đều phải được huấn luyện bài bản, phải luôn ghi nhớ nguyên tắc khách hàng là trên hết, tuyệt đối không được tranh cãi với khách, và phải đặt ra một bản nội quy cho người làm..."

Cứ thế, Hiểu Nhi đọc, Tiểu Phúc T.ử cặm cụi ghi chép, lần lượt soạn ra nội quy cho người làm và cả quy tắc đổi trả hàng hóa.

Cuối cùng, Hiểu Nhi lấy ra một bức vẽ có biểu tượng được cách điệu từ chữ viết vô cùng độc đáo. Nàng dùng nét phẩy đầu tiên của chữ "Bằng" (朋) để vẽ thành chiếc đuôi xù của một chú sóc phác họa đơn giản, rồi lại khéo léo biến tấu phần dưới của chữ "Quyển" (卷) bên trong chữ "Khuyên" (圈) thành hình một chú ốc sên, khiến cho ba chữ "Bằng Hữu Khuyên" (朋友圈) hợp lại thành một biểu tượng vô cùng ngộ nghĩnh, đáng yêu.

"Ta đã nghĩ ra một cái tên cho tiệm đồ chơi, gọi là 'Bằng Hữu Khuyên', các ngươi thấy thế nào?"

"Bằng Hữu Khuyên? Hay! Quá đỗi mới lạ!"

"Được."

Thấy bọn họ đều không có ý kiến, Hiểu Nhi liền nói tiếp: "Đồ chơi của chúng ta một khi được bày bán sẽ rất dễ bị người khác bắt chước. Vì vậy, ngoài việc không ngừng đổi mới, sáng tạo ra sản phẩm mới, chúng ta còn phải thêu hoặc khắc biểu tượng Bằng Hữu Khuyên lên mỗi món đồ chơi. Điều này để mọi người nhận diện được thương hiệu của tiệm chúng ta. Hơn nữa, khi tiểu nhị trong tiệm giới thiệu đồ chơi, phải khéo léo lồng vào những câu như: 'Đồ chơi của Bằng Hữu Khuyên là sản phẩm độc nhất vô nhị, là khởi nguồn của tất cả, nguyên liệu từ trong ra ngoài đều là loại thượng hạng, và chỉ những món đồ chơi có biểu tượng này mới là hàng thật của Bằng Hữu Khuyên.'"

"Mỗi khi có một lô đồ chơi mới sắp ra mắt, chúng ta sẽ treo một bức tranh quảng bá ở trước cửa tiệm. Ta cứ gọi nó là tranh quảng cáo đi. Trên tranh quảng cáo, ngoài việc vẽ một vài món đồ chơi mới, còn cần có một câu khẩu hiệu, ví như là 'Sản phẩm b.o.m tấn sắp ra mắt', hay 'Dẫn đầu kỷ nguyên vui chơi mới, siêu phẩm sắp lên kệ'..."

"Túm lại một lời, ta phải dốc lòng gắng sức khiến cho ai nấy đều cảm nhận được rằng đồ chơi của Bằng Hữu Quyển là độc nhất vô nhị, là thứ tuyệt hảo nhất trên đời. Phải làm cho mọi người lấy việc sở hữu một món đồ chơi chính hiệu của Bằng Hữu Quyển làm niềm hãnh diện, làm vinh dự, như vậy mới giảm bớt được những thiệt hại trong chuyện làm ăn mà đám hàng nhái gây ra cho tiệm của ta. Cũng phải làm cho đồ chơi của ta, dẫu cho có hàng giả xuất hiện, giá bán có rẻ hơn rất nhiều đi chăng nữa, thì vẫn cứ có người tìm mua. Bởi lẽ, đồ chơi của Bằng Hữu Quyển mang một dấu ấn rất riêng, là thủy tổ, chẳng phải thứ hàng nhái nào khác có thể sánh bằng. Phải làm cho mọi người khắc cốt ghi tâm dấu hiệu của Bằng Hữu Quyển, để hễ cứ cầm món đồ chơi trên tay là sẽ nhớ ngay đến Bằng Hữu Quyển, nhớ ngay đến cái dấu hiệu ngập tràn niềm vui trẻ thơ này. Làm được như vậy mới có lợi cho việc lưu truyền thương hiệu Bằng Hữu Quyển, khiến cho con trẻ đời đời kiếp kiếp đều khát khao có được một món đồ chơi của Bằng Hữu Quyển.”

Hiểu Nhi nói năng hết sức nghiêm túc, từng khía cạnh, từng phương diện đều được nàng trình bày một cách cẩn mật và chu toàn. Quả thật không thể không nói là mọi sự đã vẹn toàn, mọi bề đều chu đáo

--------------------

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.