Xuyên Về Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Ca - Chương 343

Cập nhật lúc: 06/09/2025 23:13

Du Dư vốn không thích cười, bình thường người lạnh như tiền. Mặc dù rất xinh đẹp, nhưng lạnh lẽo khôn tả. Nghe vậy sắc mặt lại càng thêm phần lạnh lùng: "Không, tôi chỉ lấy một lọ, hơn nữa hôm qua tôi đến thì chỉ còn đúng một lọ." Nói rồi kéo tấm màn vải trắng che kệ bên cạnh ra, dùng chìa khóa mở tủ cá nhân của mình. Bên trong chỉ có một lọ thuốc.

Tiểu Chương nghe vậy bỗng chốc hoảng hồn. Thuốc an thần dùng quá liều có thể đoạt mạng, ai mà rỗi hơi đi trộm thứ thuốc ấy làm gì? Hơn nữa loại thuốc đó lại biến mất trước khi bác sĩ Du ghé qua? Vậy thì mất lúc nào? Mỗi tối cô đều rà soát sổ sách kho, chắc chắn là vào sáng sớm nay rồi. Cô vừa mở cửa, bụng dạ đã réo ầm ĩ nên vội vàng chạy đi vệ sinh, nghĩ rằng sáng sớm tinh mơ chẳng có ai qua lại nên cứ thế treo luôn chìa khóa ở cửa.

Du Dư nhìn Tiểu Chương mặt mày lo sốt vó, bình tĩnh nói: "Bây giờ lập tức báo cáo lên cấp trên, nhờ các đồng chí bên phòng bảo vệ giúp đỡ. Chỉ biết đứng đây lo lắng thì được ích gì?"

Tiểu Chương nghe vậy vội vàng nói: "Đúng đúng đúng, bác sĩ Du, tôi đi ngay bây giờ đây ạ!"

Du Dư thấy chàng trai kia rời đi, nghĩ đến loại thuốc vừa biến mất lại là thuốc an thần, lại quay về bàn làm việc, nhấc điện thoại, gọi các y tá, điều dưỡng đang trực ở bệnh viện đến các phòng bệnh dò hỏi, tìm kiếm giúp.

Vừa cúp điện thoại thì Thái Văn Quân đã đến. Thấy Du Dư nét mặt kém tươi, cô ấy hỏi: "Du Du, sao vậy?"

"Vừa rồi Tiểu Chương báo mất một lọ thuốc an thần."

"Ái chà? Ai lại đi trộm thứ đó cơ chứ?"

"Tạm thời vẫn chưa rõ, nhưng tôi đã nhờ khoa nội trú kiểm tra sơ bộ rồi."

Thái Văn Quân: "Bệnh nhân trộm thứ thuốc này để làm gì? Tự tử à?" Cô nhớ là mấy ngày nay khoa nội trú chẳng có mấy bệnh nhân, cũng không nghe nói có ca bệnh nào nghiêm trọng. Chẳng lẽ lại đến mức ấy ư?

Hơn nữa đây là bệnh viện quân y của căn cứ. Bình thường đến khám bệnh đều là cán bộ, chiến sĩ trong căn cứ, hoặc bà con ở nông trường, khu chăn nuôi. Người dân địa phương thì ít khi ghé qua, trừ khi là các ca phẫu thuật lớn mới được chuyển đến đây.

Bởi vì người dân địa phương có thầy lang, lương y của riêng họ. Xa hơn một chút thì mẹ cô ấy thường dẫn đội y tế về khám chữa bệnh cho bà con. Vì vậy, trừ một vài ca bệnh từ bên ngoài, đa phần vẫn là quân nhân trong căn cứ.

Du Dư lắc đầu, tạm thời cũng chẳng thể đoán định: "Không rõ."

Một lọ thuốc an thần là chuyện hệ trọng. Vì vậy, phòng bảo vệ và ban giám đốc bệnh viện sau khi nhận được tin đã khẩn trương bắt tay vào việc tìm kiếm. Rất nhanh đã có tin tức, quả nhiên là một bệnh nhân đang nằm viện đã gây ra. Hiện giờ, đồng chí bên phòng bảo vệ đã dẫn người đó đi rồi.

Người này là bà con ở một thôn làng lân cận, anh ta nhập viện vì gãy xương chân. Lúc đầu anh ta nói mình trộm thuốc vì buổi tối đau không ngủ được, bác sĩ lại chẳng kê đơn, nên mới đành nghĩ quẩn tự mình lấy thuốc.

Kết quả lấy thuốc của anh ta ra xem, không chỉ có thuốc an thần mà còn có thuốc giảm đau. Mỗi bận bác sĩ hỏi thăm có ngủ được không, anh ta đều khăng khăng rằng mình ngủ rất ngon.

Những lời lẽ trước sau bất nhất ấy, chẳng ai tin nổi. Sau đó anh ta lại đổ thừa rằng có người mách bò ăn vào sẽ ngủ ngon, chóng lớn.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.