Xuyên Về Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Ca - Chương 407
Cập nhật lúc: 06/09/2025 23:16
Phương Tri Ý rất ít khi trải qua chuyện như vậy, dù sao thì vào thời mạt thế, mọi người đều chú trọng đến hiệu quả, không phục thì đánh cho một trận. Nhưng không ai sẽ lằng nhằng vô lý như thế, cứ lôi kéo chuyện này chuyện kia.
Vừa định lên tiếng thì thấy chị Dư Dư đi ra, cô cũng tạm thời không nói gì nữa.
Thật ra Dư Dư không thích đôi co với hạng người vô lối như thế. Theo cô, thanh giả tự thanh, công việc hàng ngày vốn đã bộn bề, ai hơi đâu mà đi tranh cãi với đám người nông cạn ấy làm gì?
Nhưng những năm gần đây, cô ấy phát hiện ra cái gọi là "lười tính toán" của mình lại trở thành động lực để họ làm càn. Vừa rồi cô bận viết bệnh án, có một bệnh nhân ở tầng trên sáng mai sẽ xuất viện, cô cần phải làm tốt công việc của mình.
Vì vậy tạm thời không rảnh bận tâm đến Từ Thúy Anh, nào ngờ mới có một lát mà người này đã ra ngoài dựng nên một vở kịch lớn như vậy.
“Bố tôi muốn gả con gái cho con trai bà lúc nào?” Sau khi Dư Dư bước ra thì lạnh lùng chất vấn Từ Thúy Anh.
Nói đến chuyện này thì lúc đó hai người đi xem mắt, bố cô không đồng ý lắm, bởi vì bố cảm thấy nhà họ Từ chỉ có một bà mẹ già. Sau khi kết hôn chắc chắn Dư Dư phải ở cùng với mẹ chồng, sợ hai người sẽ có mâu thuẫn. Cũng là nhà họ Từ nói mẹ già của mình sẽ không đến Bắc Kinh thì bố cô mới đồng ý.
Kết quả là hai người mới chính thức gặp mặt lần thứ hai thì nhà họ Từ đã đưa mẹ già của mình đến, thậm chí còn bắt đầu chỉ trỏ, muốn can thiệp vào chuyện của cô.
Nói đến chuyện này thì hai người ở chung còn chưa đến nửa tháng.
Lời nói của Dư Dư giống như một quả b.o.m ném xuống nước, lúc này đừng nói đến những người hóng chuyện, ngay cả các bác sĩ trong bệnh viện cũng mở to mắt kinh ngạc. Trời ơi, bố của bác sĩ Dư lại là viện trưởng của bệnh viện Bắc Kinh?
Từ Thúy Anh vốn rất giỏi quan sát sắc mặt. Năm đó cũng chính là cảm thấy Dư Dư là người sĩ diện, mới dám làm như vậy, mục đích chính là muốn cho Dư Dư một trận phủ đầu. Như vậy sau này kết hôn rồi, người con dâu như vậy chẳng phải tùy ý bà ta nắn bóp sao?
Một người quá trọng sĩ diện chính là người dễ bề chi phối nhất, nào ngờ lần đó bà ta đã đoán sai. Mặc dù cô sĩ diện nhưng rốt cuộc vẫn chưa kết hôn.
Vì vậy hôm nay bà ta nhìn phản ứng của mọi người thì biết chuyện bố của Dư Dư là viện trưởng, ngoài bà ta ra thì không ai biết. Dứt khoát cãi chày cãi cối: “Dư Dư, sao lúc này rồi mà cô còn nói dối thế?” Bà ta giả vờ lau nước mắt rồi tiếp tục nói: “Kiến Hoa nhà tôi bị cô hại thảm như vậy rồi, cô còn không chịu buông tha cả mẹ già của anh ấy sao? Tôi đưa cô đi cũng chỉ muốn cô đích thân xin lỗi Kiến Hoa, sao lại khó khăn như vậy chứ?”
Từ Thúy Anh thấy cứng rắn không được thì bắt đầu mềm mỏng, tóm lại hôm nay cái tiếng xấu này nhất định phải đổ lên đầu Dư Dư.
Lời nói này thật giả lẫn lộn thì ai có thể đích thân đi xác minh chứ? Nghĩ đến đây, Từ Thúy Anh lộ ra một nụ cười đắc ý. Dù sao bà ta cũng đã đến đây rồi, vậy thì Dư Dư sau này cũng đừng mong có ngày tháng yên bình. Ở Bắc Kinh bà ta không động vào nổi thì thôi, ở biên cương còn không chi phối được một cô gái đơn độc sao?