Xuyên Về Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí - Chương 234
Cập nhật lúc: 05/09/2025 08:10
"Tại sao?" Phương Tri Ý đang nằm trên lưng anh thứ khó hiểu hỏi. Anh trai và Bùi Từ lại cãi nhau sao? Cho nên không cho phép mình thân thiết với Bùi Từ à?
Vì những chuyện như vậy trước đây vẫn thường xảy ra, Phương Tri Ý vẫn nghĩ như thế: "Anh, anh lại cãi nhau với Bùi Từ rồi à?"
Phương Tri Lễ: "..." Xem ra hình tượng của anh trai này trước đây không được "vĩ đại" cho lắm.
Nhưng bây giờ thì khác rồi, anh trai này đã trưởng thành rồi.
"Anh không cãi nhau với cậu ta."
Phương Tri Ý thầm nghĩ: Vậy thì trước đây ngày nào cũng cãi nhau là ai?
Phương Tri Lễ tự nhủ: Chắc chắn là do Phương Tri Lễ thời trẻ bồng bột không hiểu chuyện.
"Dương Dương, em đã lớn rồi, là một cô gái trưởng thành. Mặc dù bình thường vẫn gọi Bùi Từ một tiếng 'anh trai', nhưng dù sao cũng không phải là anh em ruột thịt. Trai gái phải giữ khoảng cách chứ? Sau này không chỉ không được để cậu ấy cõng, mà cũng không được ở riêng với cậu ấy vào lúc muộn như thế này."
Phương Tri Lễ cảm thấy bây giờ mình không yên tâm với bất kỳ ai, kể cả Bùi Từ.
Phương Tri Ý nằm trên lưng anh trai, nghe anh trai lải nhải, trong lòng chỉ có một suy nghĩ: Ngày mai Bùi Từ đến, anh thứ có tức giận không nhỉ?
Phương Tri Lễ thầm nghĩ: Anh không tức giận, anh chỉ đánh người thôi!
--- Hết Chương ---
Tối hôm đó, vừa về đến nhà, Bùi Từ đã vội vã chạy ngay đến cửa hàng bách hóa mua sắm một núi đồ lặt vặt. Xong xuôi, anh trở về ký túc xá, việc đầu tiên là tắm rửa, giặt giũ sạch sẽ.
Sự ồn ào của anh đêm nay lại chẳng hề gây ra chút xáo động nào trong ký túc xá, bởi vì có một sự kiện chấn động hơn đang diễn ra.
Đó là có một chàng phi công sắp kết hôn, rất nhiều đám trai tân độc thân đều tụ tập đến ký túc xá của anh ta để hỏi kinh nghiệm "thoát ế".
Đặc biệt là Từ Vệ Dân, hai năm nay cứ vất vả xoay sở, vì chuyện của Giang Thành Vĩ trước đây, rất nhiều chị dâu, dì trong căn cứ không dám giới thiệu đối tượng cho họ nữa.
Nhà lại xa, tự mình tìm thì căn cứ đúng là mảnh đất khô cằn, hiếm hoi bóng dáng phái nữ. Phi công vốn đã bận rộn hơn các binh chủng khác, khó khăn lắm mới có người ưng ý, còn chưa kịp theo đuổi thì đã bị người khác cướp mất.
Còn chàng phi công này thì lợi hại lắm, anh ta đến bệnh viện căn cứ để khám bệnh, kết quả là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên với một cô bác sĩ xinh đẹp. Sau đó, anh ta triển khai theo đuổi mãnh liệt, chỉ trong một tháng đã chinh phục được trái tim cô ấy. Hai người lén lút yêu nhau nửa năm, giờ đã sắp kết hôn rồi.
Bùi Từ đi ngang qua thì thấy cửa ký túc xá của phi công đó mở toang, một đám người vây quanh anh ta chặt kín, ai nấy đều lắng nghe một cách đầy phấn khích, cứ như thể chỉ cần học được vài chiêu là ngày mai đã có thể rước vợ về nhà vậy.
"Đội trưởng Bùi, anh nghe không?" Từ Vệ Dân thấy người anh em tốt đi ngang qua liền vẫy tay chào.
Bùi Từ nhìn một đám người đen nghịt trong phòng, còn chưa vào đã ngửi thấy mùi mồ hôi nồng nặc và đủ thứ mùi khó chịu khác trộn lẫn, đặc trưng của căn phòng toàn đàn ông.
Anh cúi nhìn bộ quân phục vừa giặt sạch tươm tất của mình, lập tức lùi lại mấy bước, giữ khoảng cách. "Không vào đâu, cậu cứ từ từ mà nghe." Không tự chăm chút cho bản thân như vậy, nghe nhiều nữa cũng vô dụng, anh không tin họ có thể tìm được đối tượng.
Từ Vệ Dân thấy người anh em tốt né tránh như né tà, tưởng anh chán ghét việc tìm người yêu, lại hấp tấp chạy ra chặn anh lại: "Bùi Từ, cậu thật sự không vội sao?"
"Tôi vội cái gì?"