Xuyên Về Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí - Chương 326
Cập nhật lúc: 05/09/2025 08:14
Phương Tuấn Khanh:... (Lặng thinh, không nói gì, vì vợ đã nói trúng tim đen).
Chưa đợi chồng kịp nói gì, Lý Đoan Ngọc đã tiếp lời: "Ông xã, tôi biết ông nghĩ gì, nhưng Bùi Từ thực sự rất tốt. Trước không nói đến chuyện thủ trưởng Bùi giúp đỡ chúng ta, chỉ riêng chuyện chiều nay tôi nghe Thụy Chi kể, Dương Dương mới đến đây, quần áo mùa đông của con bé, ngoài anh cả và anh thứ tự giặt, thì phần lớn đều là Bùi Từ giặt đấy. Hai năm nay con gái ông được cậu ta chăm sóc chu đáo biết bao nhiêu."
Cũng không biết có phải vì được chăm sóc tốt mà cơ thể con gái khỏe lên không, hơn nữa cái đứa trẻ này cũng thật thà, ngay ngày xác định quan hệ đã giao hết gia sản của mình vào tay con gái, tóm lại là chẳng có gì để mà chê.
Buổi tối, ngay cả Thái Thiệu Hoài cũng khen đứa trẻ này tốt, con cả cũng không chê trách thêm lời nào, bà tin vào phán đoán của con cả. Theo bà thấy, một người đàn ông nhân phẩm tốt thì bản thân đã là một người rất đáng quý, lại đối xử tốt với con gái mình thì càng đáng trân trọng, đừng như loại người không tốt, đối xử tốt với người khác cũng có thể chỉ là giả vờ.
Huống hồ Thụy Chi còn nói, vợ chồng họ ở phương Bắc, mùa đông năm đó, đồng chí Tiểu Trần chăm sóc họ đều là Bùi Từ nhờ thủ trưởng Bùi giúp đỡ, mà cậu ta làm những điều này đều là để Dương Dương yên tâm, sợ cô ấy đi xa như vậy còn phải lo lắng cho bố mẹ ở nhà.
Nói thật, một người hiểu chuyện như Phương Tuấn Khanh sao có thể không biết những điều này, nhưng với tư cách là cha của con gái, ông phải nói vài câu, nếu không thì trong lòng sẽ không tài nào thoải mái được.
Tất nhiên khi đối mặt với vợ, ông đương nhiên rất nghe lời: "Yên tâm đi, tôi nào có thời gian làm khó cái thằng nhóc đó chứ."
Lý Đoan Ngọc liếc nhìn chồng, biết rằng ông chắc chắn sẽ nói vài câu châm chọc, nhưng bà cũng không bận tâm, bởi ông chồng mình là người biết phải trái.
——————
Ở khu tập thể, vốn dĩ ngày thường không có chuyện gì lớn, nên tin tức thường lan truyền rất nhanh. Bố mẹ Phương vừa đến, chỉ qua một đêm, tin tức đã đồn xa khắp nơi.
Hồi trước, con trai họ kết hôn cũng không thấy ông bà đến dự, bây giờ lại xuất hiện, chắc mẩm đến tám chín phần là vì chuyện kết hôn của con gái mà tới đây.
Vì vậy, sáng sớm hôm sau, nhiều gia đình đã túm tụm lại với nhau để bàn tán: "Mấy bà nói xem, cô út nhà họ Phương có phải sắp kết hôn với đại đội trưởng Bùi rồi không?"
"Chắc là phải rồi, hai người họ ở bên nhau cũng đã hơn một tháng rồi còn gì? Giờ tính chuyện kết hôn là vừa rồi." Vào thời kỳ này, hôn nhân mai mối thường nói chuyện kết hôn rất nhanh chóng. Nhiều người chỉ ở bên nhau vài ngày đã tính chuyện trăm năm, ngay cả những người yêu tự do cũng không kéo dài quá lâu, bởi nếu thời gian dây dưa thì dễ sinh chuyện thị phi.
"Nếu mà kết hôn thì chắc chắn phải náo nhiệt đến mấy ngày cho xem." Có người lại tỏ vẻ tò mò về đám cưới của đôi trẻ.
Đừng nói đến chuyện anh trai cô là con rể của thủ trưởng, bản thân cô cũng rất giỏi giang, lại được cả nhà chiều chuộng hết mực.
Chỉ riêng gia đình đại đội trưởng Bùi đã là người Bắc Kinh, bố mẹ trong nhà đều là lãnh đạo cấp cao, nghe nói cũng rất mực thương yêu đứa con út này, nên một chuyện trọng đại như kết hôn chắc chắn sẽ không tổ chức sơ sài đâu.
Trong khi mọi người ở đây thảo luận sôi nổi, nhà họ Bùi ở Bắc Kinh cũng chẳng thảnh thơi hơn là bao. Hóa ra, ngay sáng sớm Bùi Từ đã gọi điện về nhà, báo với bố mẹ rằng bố mẹ vợ đã đến vùng biên giới, bản thân anh cũng được bố mẹ vợ khá là ưng bụng, muốn hỏi xem bố mẹ có rảnh rỗi ghé qua đây một chuyến không.