Xuyên Về Thập Niên 70:mỹ Nhân Da Ngọc Gả Cho Ác Bá Sinh Bảo Bối - Chương 2: Bị Hãm Hại ---
Cập nhật lúc: 17/11/2025 17:53
Sau khi Tang Uyển đi, ba cô thanh niên tri thức trong phòng nhìn nhau. Lý Thanh càng cảm thấy mất mặt, ngồi đó gõ gõ đập đập.
Tang Uyển không để tâm đến phản ứng của họ.
Trong số những thanh niên tri thức vừa trở về, cô không thấy Chung Linh. Hồi tưởng lại tình tiết trong sách, bây giờ Chung Linh hẳn là đang dựa vào ký ức kiếp trước để cứu một cậu bé bị đuối nước. Ở kiếp trước, cậu bé này không phải do Chung Linh cứu.
Nhưng Chung Linh sau khi trọng sinh đã chờ sẵn ở đó từ sớm, nhờ việc cứu cậu bé mà cô ta đã bắt quen được với bố mẹ của cậu bé làm việc ở hợp tác xã cung tiêu, cũng tạo điều kiện thuận lợi cho việc cô ta kiếm được vật tư và ra vào chợ đen sau này.
Tang Uyển vốn không định can dự vào chuyện của Chung Linh.
Nhưng chiếc mặt dây chuyền không gian mà cuối cùng lại rơi vào tay Chung Linh đã khiến Tang Uyển thay đổi suy nghĩ.
Liên kết với tình tiết trong sách và chuyện này, Tang Uyển cảm thấy việc nguyên chủ cuối cùng gả cho thằng lưu manh trong làng chắc chắn có liên quan đến Chung Linh.
Nếu đúng là như vậy, Tang Uyển khi đã chiếm hữu thân thể này nhất định sẽ không để chuyện tương tự xảy ra lần nữa, và cũng nhất định sẽ báo thù cho nguyên chủ.
Nghĩ vậy, Tang Uyển đi về phía bờ sông sau làng.
Đội sản xuất Hồng Kỳ tựa núi kề sông, trong làng có một con sông nhỏ, người trong làng thường ra đó giặt giũ.
Còn con sông phía sau làng thì sâu hơn, cách làng khá xa, ít người lui tới đó.
Tang Uyển còn chưa đến gần thì từ xa đã thấy hai bóng người đang vật lộn trong nước. Chưa kịp lại gần, cô đã thấy Chung Linh xuống nước, cố gắng bơi về phía hai người bị đuối nước.
Tang Uyển khựng lại, mơ hồ nhớ ra trong sách hình như có nhắc tới một câu, lúc đó có một cô bé không được cứu lên. Đây mới là lý do bố mẹ cậu bé kia vô cùng biết ơn Chung Linh, vì nếu không có Chung Linh, cậu bé cũng sẽ c.h.ế.t như cô bé kia.
Chỉ thấy Chung Linh đã kéo cậu bé chuẩn bị bơi vào bờ, còn cô bé kia thì không biết vì sao lại đột nhiên trôi tuột ra giữa sông một đoạn dài.
Không kịp nghĩ nhiều, Tang Uyển trực tiếp xuống nước. Ánh mắt cô vô tình giao nhau với Chung Linh đang bơi vào bờ, Chung Linh không ngờ lại thấy Tang Uyển ở đây, trong mắt lóe lên sự kinh ngạc và hoảng loạn.
Tang Uyển bơi ra giữa sông thì cô bé kia đã giãy giụa rất yếu ớt.
Nhưng khi nhìn thấy Tang Uyển, cô bé như thấy được cứu tinh, bùng phát một sức lực, tứ chi bám chặt lấy người Tang Uyển.
Người từng cứu người đuối nước hẳn đều biết, điều đáng sợ nhất là người được cứu giãy giụa loạn xạ, lúc này cô bé chính là như vậy.
May mắn là Tang Uyển có kỹ thuật bơi rất tốt, cộng thêm sức lực của cô bé cũng không còn nhiều, nên cô mới thuận lợi đưa cô bé bơi vào bờ.
Nhưng sự giãy giụa của cô bé vẫn làm mất một chút thời gian, Tang Uyển cảm thấy rõ ràng mình kiệt sức, vì vậy càng không dám chần chừ mà bơi vào bờ.
"Tõm" một tiếng.
Giây tiếp theo, Tang Uyển cảm thấy eo mình bị một cánh tay ôm lấy, chỉ vài động tác đã được đưa lên bờ.
Tang Uyển được đặt lên bờ sông, cô nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang đứng bên cạnh.
Người đàn ông này đứng cạnh Tang Uyển, chiều cao cực kỳ gây áp lực. Một tay anh vắt nước trên vạt áo trước. Từ góc độ của Tang Uyển, có thể nhìn thấy rõ ràng những múi cơ bụng săn chắc ẩn dưới lớp áo được xếp ngay ngắn ở đó. Những giọt nước trượt từ n.g.ự.c xuống dọc theo cơ bụng, uốn lượn xuống nơi không thể nhìn được nữa.
Tang Uyển không dám nhìn xuống thấp hơn, cô ngẩng đầu nhìn lại khuôn mặt người đàn ông.
Người đàn ông trước mặt có ngũ quan sâu sắc, mày kiếm mắt sao, làn da màu lúa mạch khỏe khoắn, trên mặt không có bất kỳ biểu cảm nào, khóe môi mím chặt, trông có vẻ khó gần, quả thực có chút anh khí bức người.
Đúng là mẫu người lý tưởng của Tang Uyển!
Tang Uyển nghĩ thầm trong lòng rồi mở miệng nói: "Tôi là Tang Uyển, thanh niên tri thức vừa mới đến làng. Cảm ơn anh đã cứu tôi, anh tên là gì?"
"Tần Chinh." Người đàn ông nói: "Một mình đừng đến con sông này."
Cái tên này nghe có vẻ quen thuộc, nhưng nhất thời cô lại không nhớ ra.
"Vừa rồi có trẻ con bị đuối nước, tôi xuống cứu người." Tang Uyển nghĩ anh hiểu lầm cô đến đây chơi, gây thêm phiền phức vô cớ cho người khác.
Tần Chinh nghe Tang Uyển giải thích nhưng không nói gì, anh biết Tang Uyển nói thật.
Anh từ núi phía sau đi xuống, thấy một thanh niên tri thức dắt hai đứa trẻ đi về làng, liền biết là vừa được cứu từ con sông này lên.
Đáng lẽ cậu bé đã được cứu lên rồi thì anh nên về nhà luôn, nhưng không hiểu sao anh lại bị ma xui quỷ khiến quay lại bờ sông nhìn một lần nữa.
Kết quả là anh lập tức nhìn thấy Tang Uyển đã gần như không thể bơi nổi nữa.
Tang Uyển thấy cô nói như vậy mà Tần Chinh cũng không nhìn cô, cũng không có phản ứng gì với lời cô nói, liền vươn tay vịn vào cánh tay Tần Chinh đứng dậy, muốn nhìn anh giải thích thêm.
Tần Chinh khi tay Tang Uyển chạm vào cánh tay mình đã vô thức căng cứng, không dám nhúc nhích. Thậm chí sau khi Tang Uyển buông tay, cánh tay anh vẫn còn cứng đờ ở đó.
Tang Uyển không để ý đến điểm này, cô nhìn Tần Chinh muốn mở miệng giải thích.
Tần Chinh cực nhanh quét mắt qua mặt cô một cái rồi nói: "Tôi biết, tôi thấy có người đưa đứa trẻ bị đuối nước vào làng rồi."
Biết anh nói là Chung Linh, Tang Uyển không nói gì nữa.
Vừa rồi cô mới hiểu ra, cú đạp của Chung Linh có thể không chỉ đạp vào người cô, mà còn đạp vào người cô bé kia.
Cô bé mà lúc đó cô thấy bị trôi dạt ra giữa sông, hẳn là do Chung Linh giở trò.
Đây cũng là lý do Chung Linh muốn Tang Uyển c.h.ế.t - cô ta nghĩ Tang Uyển đã nhìn thấy cú đạp vào cô bé của mình.
Lúc đầu Tang Uyển còn nghĩ muốn tránh xa Chung Linh để sống yên ổn, nhưng bây giờ thì tuyệt đối không thể nữa rồi.
Hiện tại cô chắc chắn một trăm phần trăm rằng với tính cách như của Chung Linh, những gì nguyên chủ đã trải qua trong sách chắc chắn có liên quan đến cô ta. Bởi vì trong mắt Chung Linh, Tang Uyển là người có khả năng tranh giành nam chính với cô ta.
Tang Uyển đương nhiên sẽ không tự dưng đi tranh giành nam chính với cô ta, nếu có chọn thì cũng sẽ chọn kiểu người cao ráo chân dài tám múi như người đàn ông trước mặt này.
