Xuyên Về Thập Niên 80: Cùng Chồng Lưu Manh Làm Giàu - Chương 530: Nhắc Nhở 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 09:53
Nhà Hoàng Văn Đống cũng không chứng thực mấy chuyện này nên để Ngô Tú Châu dẫn theo một đám người tới ăn, may mà trong nhà có tiền nên bữa cơm này chỉ là chuyện nhỏ với nhà họ.
Trịnh Thục Hương thấy nhà Lý Bình Bình ra ngoài thì vội đẩy cánh tay Lưu Chân Như, bảo cô ta mau đuổi theo, Lưu Chân Như nhớ tới cơm ngon vừa rồi, cô ta biết chỉ có gả cho người thôn An Cư mới có thể sống ngày tháng như thế nên cô ta lấy dũng khí đuổi theo.
“Đồng chí Lý Bình Bình, tôi vừa nghe người nhà gọi anh là Lý Bình Bình, không biết là chữ Bình nào thế, Bình trong bình an sao?” Lưu Chân Như chạy tới trước mặt Lý Bình Bình, thở dốc hỏi.
Có lẽ là vì trên người con gái có mùi hương riêng biệt, Lưu Chân Chân tiến lại gần Lý Bình Bình, anh ta đã cảm nhận được mùi thơm tươi mới khiến mình đột nhiên trở nên cực kỳ căng thẳng: “Đúng rồi, là Bình trong bình an, người nhà tôi muốn tôi bình an nên mới đặt tên tôi là Lý Bình Bình, em gái tôi là Lý An An, cô... cô tên gì thế?”
“Tôi là Lưu Chân Như, Chân trong chân thật, Như trong nếu như.” Lưu Chân Như ngại ngùng nói, Lý Bình Bình hỏi tên cô ta có phải vì Lý Bình Bình không ghét cô ta không.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lưu Chân Như hơi vui vẻ, cô ta lấy một chiếc khăn nhét vào tay Lý Bình Bình: “Cảm ơn anh vừa chắn giúp tôi, nếu không tôi ngã xuống đất, không bị thương thì cũng bị xấu mặt, trưa mai tôi ở cửa khách sạn quốc doanh đợi anh, tôi mời anh ăn cơm.”
Lưu Chân Như nói xong thì chạy, hoàn toàn không cho Lý Bình Bình cơ hội từ chối.
Trịnh Thục Hương thấy Lưu Chân Như về thì nhướn mày với cô ta, Lưu Chân Như vui vẻ gật đầu, bởi vì không nói rõ nên Trịnh Thục Hương tưởng chuyện hoàn thành rồi, trong lòng sung sướng không thôi, thế là không cần ngưỡng mộ cháu gái nhà chị cả nữa, con gái nhỏ nhà bà ta cũng có thể gả đến thôn An Cư rồi.
Lý Trình Trình về đến cửa nhà, đứng đợi Bạch Đại Sơn mở cửa, trong lúc vô ý, cô phát hiện ra Hoàng Dĩ Đồng đứng cách đó không xa, Lý Trình Trình cảm thấy cạn lời, cô ta có chồng rồi, hơn nữa bụng còn to thế kia, sắp sinh con luôn rồi mà còn nhìn người đàn ông khác, không tốt lắm đâu nhỉ?
“Hoàng Tú Lan, nếu như có người nào đó đến trước mặt em nói vài chuyện đảo lộn trắng đen hòng ly gián, em đừng dễ dàng tin tưởng, phải tự mình chứng thực, biết chưa hả?” Lý Trình Trình cũng không biết Hoàng Tú Lan có chịu được mấy chuyện này không nên có lòng tốt nhắc nhở.
Nhưng mong Hoàng Dĩ Đồng đừng làm ra chuyện trời đất khó dung gì, nếu không đừng trách cô chặt đường làm ăn của nhà họ Hoàng.
Mặc dù Hoàng Tú Lan không biết tại sao Lý Trình Trình lại nói thế nhưng cô ấy vẫn nghiêm túc gật đầu.
Đợi Bạch Đại Sơn mở cửa, Lý Trình Trình lại nhìn về bên đó, bên kia không còn bóng dáng Hoàng Dĩ Đồng nữa, mọi người vào nhà, Bạch Đại Sơn đóng cửa lại, mọi người ngồi ngoài phòng khách nói chuyện.
Một lúc sau Lý Trình Trình đứng lên xuống bếp, lấy vài quả đu đủ đã chín cho Bạch Đại Sơn: “Anh gọt vỏ rồi cắt ra xong bưng lên nhé, vừa ăn cơm xong có thể ăn chút hoa quả cho bớt ngấy.”
“Ừm, vợ, em mau ngồi nghỉ đi, mọi chuyện giao cho anh là được rồi.” Bạch Đại Sơn “đẩy” Lý Trình Trình về phòng khách, sau khi cô ngồi xuống, anh vào bếp bắt đầu xử lý mấy quả đu đủ kia.