Xuyên Về Thập Niên 80: Cùng Chồng Lưu Manh Làm Giàu - Chương 647: Cha Đến Rồi 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:01
Kể cả bán một hào bốn cái, Hoàng Tú Tuệ cũng có thể kiếm được không ít, bởi vì một cân gạo nếp làm được hai chục chiếc, nếu dùng bột gạo nếp và bột gạo trộn lẫn lại với nhau, số lượng Thanh Đoàn làm ra cũng được nhiều hơn một chút.
Lý Trình Trình nghĩ một lát rồi nói: “Em lấy mười nghìn cái trước đi! Bắt đầu từ ngày mai chị có thể làm rồi, làm được bao nhiêu thì em tặng bấy nhiêu, em định phát cho mỗi nhân viên mười cái trước, sau đó phát cho học sinh của mấy ngôi trường em tài trợ mỗi người mười cái, nếu không đủ em sẽ bảo chị sau.”
Nghe đến đó, Hoàng Tú Tuệ giật mình trợn mắt, có điều cô ấy cũng không nói gì thêm, Lý Trình Trình muốn bao nhiêu thì cô ấy làm bấy nhiêu là được rồi, cô ấy làm không kịp thì tìm người bên nhà mẹ làm giúp, đến khi ấy cứ thanh toán theo số lượng là xong.
Đương nhiên Lý Trình Trình cũng biết một mình Hoàng Tú Tuệ không hoàn thành được nhiệm vụ này, chắc chắn cô ấy sẽ tìm người nhà hỗ trợ, cứ coi như cô gián tiếp giúp đỡ người nhà họ Hoàng vậy.
Một lát sau hai người giúp việc lên núi, Lý Trình Trình bảo một người chăm sóc Bạch Thiều Quang, còn người kia giúp cô hái rau dại trên mặt đất, Lý Trình Trình không dám để bọn họ hái mấy thứ mọc trên cây cao.
Dù sao tuổi tác hai người cũng lớn cả rồi, leo lên cao nếu ngã xong bị thương thì phải làm sao? Mặc dù cô có tiền, chịu trách nhiệm nổi nhưng cô không thể giúp người ta giảm bớt nỗi đau thể xác.
Vì thế có thể tránh bị thương thì cứ tránh.
Đợi gùi được chất đầy, mọi người xuống núi ngay, Lý Trình Trình nói với Hoàng Tú Tuệ: “Chị Tú Tuệ, bây giờ em về nấu trứng gà xào hương xuân, chị qua học đi, sau này tự mình làm thử xem.
“Được.” Hoàng Tú Tuệ vui vẻ đồng ý.
Về đến nhà, người giúp việc trông Bạch Thiều Quang, Lý Trình Trình ra giếng xách nước, sau khi rửa sạch hương xuân, cô tới phòng bếp xử lý, làm xong, Lý Trình Trình lấy bát múc cho Hoàng Tú Tuệ một ít: “Chị Tú Tuệ, chị nếm thử xem, nếu cảm thấy ăn được thì sau này tự mình làm.”
“Cảm ơn em.” Hoàng Tú Tuệ nhận bát đũa, gắp một miếng đưa vào miệng, trong trứng gà có hương xuân thái nhỏ, hai mùi thơm trộn lại với nhau, đúng là rất ngon, Hoàng Tú Tuệ vội đút cho Điền Khả Khả một ít.
Lý Trình Trình lấy ra bốn cái bát, chia trứng gà xào hương xuân cho Lý Hiểu Đồng, Điền Khả Khả và hai người giúp việc mỗi người nửa bát, tất cả mọi người đều khen ngon.
Lý Trình Trình thực sự rất muốn trồng thật nhiều hương xuân, có như thế đợi khi già rồi, giao hết tài sản trong tay cho con cái xử lý, cô với Bạch Đại Sơn dựa vào hương xuân để dưỡng già cũng ổn, quả đúng là sung sướng mà.
Cũng không biết đến bao giờ mới được sống cuộc sống dưỡng lão như thế.
Do phía Lý Trình Trình muốn số lượng Thanh Đoàn lớn, Hoàng Tú Tuệ nhờ nhà mẹ đẻ làm cùng mình, làm được bao nhiêu thì đưa tới cho cô ấy bấy nhiêu, mà cô ấy cũng bắt đầu làm.
Lý Hiểu Đồng và Điền Khả Khả ăn trứng gà xào hương xuân xong thì muốn đi chơi, kết quả vừa mới mở cửa, Lý Hiểu Đồng đã sững người ra.
Thấy hai người đàn ông đứng ngoài cửa, Điền Khả Khả không biết chuyện gì xảy ra vì cô bé chưa từng gặp hai người họ.
Hà Kiến Nghiệp và trợ lý vào sân, trợ lý vội xoay người đóng cửa lại, Điền Khả Khả giang tay chắn trước mặt Lý Hiểu Đồng: “Các người là ai? Các người muốn làm gì?”
“Cô bé có lòng cảnh giác mạnh đấy, nhớ kỹ sau này đối mặt với người lạ cũng phải cảnh giác, cẩn thận như thế nhé.” Hà Kính Nghiệp nói.