Xuyên Về Thập Niên 80: Cùng Chồng Lưu Manh Làm Giàu - Chương 872: Bẫy 2
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:16
Cát Thiên Minh nắm lấy cổ tay Bạch San San: “Tôi bồi thường cho cậu năm nghìn đồng được không?”
"Năm nghìn?" Bạch San San nhướng mày, ít như vậy?
"Mười nghìn, như vậy có được không? Tôi thật sự chỉ có thể lấy ra được từng đó thôi." Cát Thiên Minh cau mày, nhìn Bạch San San với vẻ mặt cầu xin.
Mười nghìn đồng, dựa vào mức lương mấy chục đồng một tháng của cô, quả thực phải làm mấy năm mới có thể kiếm được. Bạch San San gật đầu đồng ý: "Thấy cậu thành thật như vậy, tôi miễn cưỡng nhận lời, nếu cậu dám nói ra chuyện này để hủy hoại danh tiếng của tôi thì đừng trách tôi không khách khí."
Vừa nói, cô ta vừa chỉ tay vào Cát Thiên Minh và đe dọa.
"San San, cảm ơn cậu đồng ý tha thứ cho tôi, tôi nhất định sẽ không làm ảnh hưởng đến danh dự của cậu và gia đình." Cát Thiên Minh nắm lấy tay Bạch San San: "Lần này cậu sẽ ở lại bao lâu? Có thể thường xuyên tới đây tìm tôi để tôi có thể gặp cậu thêm mấy lần nữa có được không? Dù chúng ta đã bỏ lỡ nhau và không có khả năng đến được với nhau nhưng làm bạn vẫn được đúng không?”
Bạch San San tỏ vẻ khó xử: "Tôi thường xuyên tới đây gặp cậu? Lỡ như Chu Hữu Tường biết được và không cần tôi nữa thì sao? Lỡ như anh ta đuổi tôi ra ngoài thì sao?"
"Vậy thì lại đúng lúc, tôi muốn cậu. Tôi kiếm được nhiều tiền hơn anh ta. Làm sao với mức lương mấy chục đồng một tháng của anh ta có thể cho cậu sống một cuộc sống sung túc và giàu có mà không thiếu tiền tiêu? Hơn nữa so với cậu anh ta lớn tuổi hơn rất nhiều. Anh ta căn bản không xứng với cậu chút nào." Cát Thiên Minh vội vàng nói.
Bạch San San do dự một lát, sau đó đẩy tay Cát Thiên Minh ra: "Tôi không thể ích kỷ như vậy, nhưng lần này tôi muốn dành cả kỳ nghỉ hè ở quê nhà."
Cát Thiên Minh nghe vậy giống như nhìn thấy hy vọng, vui vẻ gật đầu: "Vậy khi rảnh rỗi tôi sẽ mời cậu ăn cơm."
Lúc này, đột nhiên có tiếng gõ cửa, Cát Thiên Minh biết nhất định là cha mẹ mình vội vàng thúc giục nói: "San San, cậu lên tầng trốn một lát, cha mẹ tôi đến tìm tôi, hẳn là nói mấy câu rồi rời đi, cậu chờ một chút rồi đi xuống.”
Bạch San San không dám để cho cha mẹ Cát Thiên Minh nhìn thấy, bọn họ khẳng định không dễ lừa như Cát Thiên Minh. Có thể bọn họ sẽ nhìn ra thủ đoạn của cô ta, vậy thì cô ta sẽ mất nhiều hơn được. Vì thế Bạch San San vội vàng chạy lên tầng.
Sau đó Cát Thiên Minh sửa sang lại chính mình rồi đứng dậy mở cửa cho cha mẹ cậu ta đi vào.
Trước đây xây hai căn nhà để chuẩn bị cho Cát Thiên Minh lấy vợ, bọn họ ở thành phố chứ không phải ở quê. Thanh niên đều phải tự do, không muốn chen chúc cùng bố mẹ, nếu chưa nhà thì những cô gái khác sẽ không muốn đi xem mắt.
Sau khi cha mẹ Cát Thiên Minh ngồi xuống, họ bắt đầu đề nghị Cát Thiên Minh đi xem mắt. Người lớn bọn họ đều hy vọng Cát Thiên Minh sẽ nhanh chóng đi xem mắt, kết hôn và sinh con để bọn họ có thể ôm cháu, dù sao Cát Thiên Minh năm nay cũng đã hai mươi ba tuổi, ở độ tuổi này không còn nhỏ nữa.
Khi người khác bằng tuổi cậu ta, con cái người ta cũng đi mua nước tương được rồi.
Cha mẹ Cát Thiên Minh nói chuyện rất lớn tiếng, Bạch San San trốn ở phòng trên tầng cũng có thể nghe rõ tiếng nói của bọn họ. Không ngờ Cát Thiên Minh lại thích cô ta đến mức bây giờ vẫn chưa tìm được người yêu.
Tuy cậu ta thích mình nhưng khoản bồi thường này nhất định phải đưa, không thể chỉ vì thích cô ta mà dễ dàng buông tha cậu ta như vậy được.
Bạch San San chờ đợi đến mức buồn ngủ, nghe được Cát Thiên Minh vẫn chưa có người yêu nên cô ta cũng không có ý định rời đi sớm như vậy. Nhanh chóng nằm xuống giường của Cát Thiên Minh nhắm mắt lại đi ngủ.
Trưa ngày hôm sau, Ôn Hoằng Dương nhìn thấy Bạch San San trở về, không nhịn được hỏi: "San San, cô đi đâu vậy? Vì sao lâu như vậy mới trở về? Nếu như cô xảy ra chuyện gì thì tôi không gánh vác được trách nhiệm đâu!”
"Bạn cùng lớp của tôi mới sinh con, tôi tới gặp cô ấy, đồ ăn này là mang về cho anh." Bạch San San đưa đồ trong tay cho Ôn Hoằng Dương rồi đi vào phòng của mình.