Xuyên Về Thập Niên 80: Cùng Chồng Lưu Manh Làm Giàu - Chương 887: Có Thể Thử Tiếp Xúc Một Chút 1
Cập nhật lúc: 09/09/2025 10:17
Chắc nhà họ Quý bọn họ cũng chỉ có một mình Lý Trình Trình có thể gặp được tình yêu!
Nếu như cô không lớn lên ở nông thôn mà lớn lên ở nhà họ Quý. Chắc có lẽ cũng sẽ không có được tình yêu, bởi vì những người đến gần bọn họ đều vì địa vị chứ không phải vì con người bọn họ.
Quý Khiết chưa bao giờ nói cho Lôi Minh biết thân phận thật sự của cô ấy. Cho nên có lẽ Lôi Minh là đơn thuần thích con người của cô ấy, nhưng đằng sau Lôi Minh có cái gì, tốt nhất là nên điều tra ra mới được.
Ăn cơm xong, hai người ngồi ở đó uống trà, uống được một lát, Quý Khiết tiễn Lôi Minh đến nhà ga. Từ thị trấn Thượng Hòa đến thôn An Cư mất khoảng hơn một ngày đi đường. Nếu bây giờ bắt xe, anh ấy có thể trở về nghỉ ngơi sớm một chút.
Anh ấy là bác sĩ, trong công việc phải giữ vững minh mẫn cao độ, mạng người quan trọng, không thể xảy ra bất kỳ sai sót nào.
Lôi Minh ngồi lên xe, lưu luyến không rời nhìn Quý Khiết đang đứng ở bên ngoài. Gia cảnh của anh ấy sạch sẽ minh bạch, gia đình cũng không có chuyện ồn ào gì, Quý Khiết nói sẽ xem xét, chắc là có thể thông qua, không biết người nhà của Quý Khiết có thích anh ấy hay không.
Đương nhiên anh ấy hy vọng người nhà của Quý Khiết có thể chấp nhận mình, như vậy anh ấy có thể theo đuổi Quý Khiết, nếu không thì ngay cả cơ hội theo đuổi Quý Khiết cũng không có.
Nhìn xe hơi khởi động, Quý Khiết vẫy tay với Lôi Minh, chờ cho xe chạy đi rồi, Quý Khiết mới xoay người rời đi.
***
“Anh cả." Bạch Đại Sơn đang thu hoa bí đỏ thì Bạch San San đi tới, vẻ mặt tủi thân kêu lên một tiếng.
Cô ta không muốn tới để tự làm mình mất mặt, nhưng vì thu nhập hàng trăm ngàn mỗi tháng của anh cả, cô ta vẫn tới. Nhiều tiền như vậy, chỉ cần cô ta dỗ dành anh cả một chút là anh cả sẽ cho cô ta hàng chục ngàn đồng mỗi tháng nhỉ?
Bạch Đại Sơn cúi đầu, không để ý tới Bạch San San.
"Anh cả, anh đối xử với em như vậy, anh có xứng với cha mẹ không? Anh dám nói với cha mẹ là anh đã đối xử tàn nhẫn như vậy với người em gái duy nhất sao?” Bạch San San ngồi xổm trước mặt Bạch Đại Sơn, không cam lòng nói.
“Trả tiền đây.” Bạch Đại Sơn đưa tay về phía Bạch San San, lạnh lùng nói: "Xin cô trả lại toàn bộ chi phí nuôi dưỡng, học phí, sinh hoạt phí mà tôi đã trả cho cô mấy năm nay."
Mặc dù đã cắt đứt quan hệ, nhưng Bạch Đại Sơn vẫn coi Bạch San San là em gái. Anh chỉ không quan tâm đến chuyện nhỏ nhặt, nhưng nếu xảy ra chuyện lớn gì, anh tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, nhưng Bạch San San càng ngày càng quá đáng nên bây giờ ngay có cả chuyện lớn xảy ra anh cũng sẽ không quan tâm nữa.
Bạch San San sống hay c.h.ế.t không liên quan gì đến anh.
Bây giờ trong mắt anh, vợ và hai đứa con mới là quan trọng nhất.
"Anh cả, anh cứ đợi đó, em nhất định sẽ nói với cha mẹ, anh vì một người phụ nữ, ngay cả em gái ruột, cháu trai ruột của mình cũng không cần." Bạch San San hừ một tiếng, đứng dậy quay đầu bước đi.
Bạch Đại Sơn tiếp tục sửa sang lại ruộng bí đỏ, tâm trạng chẳng hề bị ảnh hưởng dù chỉ một chút.
Sau khi Bạch San San tức giận về nhà, cầm lấy đồ đạc của mình, bắt xe đến thị trấn. Cát Thiên Minh đã mua cho cô ta một căn nhà ở thị trấn. Cô ta phải kiểm tra xem ngôi nhà đó như thế nào, nếu không phải phong cách mà cô ta thích, vậy để cho Cát Thiên Minh mua thêm cho cô ta một căn nữa, ngoài ra cả hai căn đó đều phải đăng ký dưới tên của cô ta.
Cát Thiên Minh thích cô ta như vậy, nhất định sẽ đồng ý đề nghị của cô ta thôi.
Bạch San San đến phòng khách sạn thành phố mà bọn họ ở lại, nhưng Cát Thiên Minh vẫn chưa về nên trước tiên cô ta sẽ đi tắm rửa, sau đó bắt đầu thu dọn đồ đạc của mình.