Yêu Thầm Cô Ấy Suốt Mười Một Năm - Chương 23: Âm Dương Quái Khí
Cập nhật lúc: 21/09/2025 07:21
Cái gì mà anh ta cảm thấy?
Anh ta lại cảm thấy bằng cách nào?
Trọng Hi Nhiên ôm đầu, không dám nghĩ sâu hơn nữa.
Kỳ Tư Niên đang đứng trước kệ hàng đầy rẫy các sản phẩm vệ sinh phụ nữ để nghiên cứu, nghe thấy Trọng Hi Nhiên nói nhanh "Chắc chắn, là loại dùng ban đêm" rồi cúp điện thoại.
Anh bất giác mỉm cười.
Cầm lấy một gói băng vệ sinh được đánh dấu 420mm trước mặt, anh nhíu mày gọi nhân viên cửa hàng tiện lợi đến, hỏi: "Thương hiệu nào dùng tốt?"
Nhân viên: "Cái nào cũng tốt cả, xem bạn gái anh thường quen dùng loại nào."
Kỳ Tư Niên: "Không phải mua cho bạn gái."
Nhân viên hiểu ra: "Là mua cho mẹ ạ? Nếu mua cho mẹ thì có thể mua loại siêu dài..."
Kỳ Tư Niên lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái: "Mua cho vợ tôi."
Nhân viên: "Ồ, vâng ạ."
Kỳ Tư Niên cảm thấy nhân viên có vẻ không được thông minh cho lắm, dứt khoát nói: "Thôi được rồi, mỗi nhãn hiệu này lấy một gói."
Bên cạnh có một cô gái nhỏ hình như vẫn luôn chú ý đến anh, lúc này liền mạnh dạn chỉ một nhãn hiệu: "Loại này dùng tốt ạ."
Kỳ Tư Niên gật đầu, nghiêm túc nhìn nhãn hiệu cô bé giới thiệu, vươn tay lấy gói hàng: "Cảm ơn."
Cô bé trưng ra vẻ mặt "ăn phải cả tấn cẩu lương".
·
Ngu Mỹ Nhân: 「Ngại quá đi mất, tớ cười trước đã, ha ha ha ha ha」
Nghiên Nghiên: 「Tổng giám đốc Kỳ thật sự đi mua băng vệ sinh cho cậu sao? Anh ấy thật chu đáo, chưa có người đàn ông nào mua băng vệ sinh cho tớ cả (??)」
Minh Nghiên vì nhập vai cũng bắt đầu học nữ chính trong phim gửi icon mặt chữ.
Trọng Hi Nhiên nhìn thấy icon Minh Nghiên gửi, nhớ đến icon mặt chữ Kỳ Tư Niên từng gửi, liền như ma xui quỷ khiến mà gửi cho anh một tin nhắn.
「Anh vẫn chưa về sao? (??)」
Kỳ Tư Niên nhanh chóng trả lời: 「Đang định gõ cửa ??」
Trọng Hi Nhiên nghẹn họng.
Gu thẩm mỹ về icon của Tổng giám đốc Kỳ đúng là đỉnh của chóp.
Cửa phòng tắm hé một khe nhỏ, một bàn tay cầm một túi lớn đồ đưa vào.
Trọng Hi Nhiên nhanh chóng nhận lấy rồi đóng cửa phòng tắm lại, hoàn toàn không dám đối mặt với Kỳ Tư Niên.
Thay đồ và giặt giũ xong, lại phải mất mấy phút để xây dựng tâm lý, Trọng Hi Nhiên mới bước ra khỏi phòng tắm.
Cô lén nhìn Kỳ Tư Niên một cái.
Kỳ Tư Niên không nhìn cô, ngồi trên ghế sofa đơn ở góc tường dùng điện thoại trả lời email.
May quá.
Tổng giám đốc Kỳ bận rộn như vậy chắc sẽ không để tâm chuyện nhỏ này đâu.
Trọng Hi Nhiên lặng lẽ nằm lại trên giường, vì trong lòng ngại ngùng nên không nhịn được lại nhìn Kỳ Tư Niên một cái.
Không biết có phải vì ánh mắt cô nhìn anh quá thường xuyên hay không, Kỳ Tư Niên ngẩng mắt nhìn cô.
Trọng Hi Nhiên theo bản năng nắm chặt chăn bông, để xoa dịu sự ngại ngùng lúc này, cô mở lời hỏi: "Cái đó... bao nhiêu tiền, em trả lại anh."
Kỳ Tư Niên: "..."
Lần này có lẽ đến cả Kỳ Tư Niên cũng cứng họng.
Im lặng hơn mười giây, anh vẫn không nói gì.
Trọng Hi Nhiên đành tự mình tháo gỡ: "Cảm ơn anh, gần đây em bận quá, bận đến quên mất, làm phiền anh rồi."
Kỳ Tư Niên thản nhiên nói: "Không có gì. Anh cũng không ngờ mình lại có cơ hội mua băng vệ sinh, khá mới mẻ."
Ngừng một chút, anh còn nói thêm một câu, "Cảm ơn bà xã."
Về khoản nói móc, anh đúng là số một.
Tâm trạng biết ơn trong lòng Trọng Hi Nhiên lập tức giảm đi một nửa.
Cô muốn đáp trả lại nhưng động môi rồi lại thấy không ổn, cũng không dám nói bừa với anh, đành cố nín nhịn, chui vào chăn nhắm mắt ngủ.
Kỳ Tư Niên cũng tắt đèn rồi lên giường.
Nhà họ Kỳ về đêm đặc biệt yên tĩnh.
Trọng Hi Nhiên lại trằn trọc không sao ngủ được, bụng dưới ngày càng đau dữ dội, không biết có phải do gần đây quay phim bị lạnh hay không.
Cô cuộn tròn người như con tôm luộc, ôm chặt bụng dưới, nhưng vẫn khó chịu, chỉ đành khẽ khàng trở mình trên giường.
Không biết có phải Kỳ Tư Niên đã nghe thấy hay không, anh hỏi cô: "Sao thế?"
Cô cắn răng, giọng rất khẽ: "Có làm phiền anh ngủ không? Hay là tối nay chúng ta ngủ riêng phòng, em hơi đau bụng."
Cạch một tiếng, đèn bật sáng, Kỳ Tư Niên đeo kính, đứng dậy đi ra ngoài.
Thật sự không hề do dự mà chọn ngủ riêng phòng.
Thật dứt khoát quá đi.
Trọng Hi Nhiên không hiểu sao có chút thất vọng, nhưng trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm, ít ra cô có thể lăn lộn thoải mái.
Cô co người lại, kéo chăn chặt hơn lên vai, thì cánh cửa đột nhiên lại mở ra.
Kỳ Tư Niên đi vòng qua cuối giường, ngồi xuống bên cạnh cô, giọng bình thản: "Dậy uống chút nước đường đen."
Thì ra là đi pha nước đường đen cho cô.
Cũng còn chút nhân tính.
Trọng Hi Nhiên ngồi dậy, nhận lấy cốc nước đường đen, nhìn anh.
Kỳ Tư Niên: "Sao?"
Trọng Hi Nhiên khẽ nhấp một ngụm, vốn định nói "còn tưởng anh muốn ngủ riêng phòng", nhưng lời đến miệng lại đổi thành: "Anh còn biết lúc này phải pha nước đường đen à?"
Kỳ Tư Niên nhướng mắt nhìn cô một cái, khẽ "ừ" một tiếng.
Chủ đề này không tiện nói tiếp nữa, các cặp đôi bình thường sẽ nói kiểu "anh có phải đã từng pha cho cô gái khác rồi không?", rồi làm nũng, nhưng giữa họ thì không hợp.
Bụng Trọng Hi Nhiên lại đau dữ dội, cũng không có tâm trạng bắt đầu chủ đề mới, cô từ từ uống hết nước đường đen.
Cô đưa cốc nước cho Kỳ Tư Niên đang chờ sẵn bên cạnh, nói: "Cảm ơn anh, em đỡ hơn nhiều rồi."
Kỳ Tư Niên nhận lấy cốc nước, lại nghe cô nói: "Tối nay làm phiền anh rồi."
Cô dường như rất sợ làm phiền anh.
Kỳ Tư Niên bình thản nói: "Giữa vợ chồng, không cần khách sáo như vậy."
Giữa vợ chồng.
Không biết có phải vì anh ít khi nói thế hay không mà tim Trọng Hi Nhiên đột nhiên đập nhanh hơn hai nhịp.
Một đêm khó xử và phiền phức như vậy cứ thế trôi qua.
Sáng sớm hôm sau, hai vợ chồng ai nấy đều vội vàng đến chỗ làm, lần lượt lên những chiếc xe khác nhau.
Trọng Hi Nhiên lái chiếc Mercedes màu trắng đến phim trường trước. Kỳ Tư Niên nhìn chiếc xe của cô khuất dạng từ cửa sổ xe, dặn dò Khương Chính: "Trong một tuần tới, dặn người pha trà táo đỏ đưa đến cho phu nhân."
Khương Chính đáp lời, lập tức sắp xếp.
Hiệu suất nhanh đến mức Trọng Hi Nhiên vừa đặt chân vào phim trường thì phía sau đã có người mang trà táo đỏ đến trong bình giữ nhiệt.
Trọng Hi Nhiên nhận lấy trà táo đỏ, trong lòng ấm áp, chợt nhớ ra kịch bản vẫn chưa đưa cho Kỳ Tư Niên, liền bảo người lấy một bản mới nhờ người vừa đến mang về cho Kỳ Tư Niên.
Sau khi người đó đi, Trọng Hi Nhiên uống một ngụm trà táo đỏ, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn WeChat cho Kỳ Tư Niên.
Cô gõ hai chữ "cảm ơn", rồi nhớ lại lời anh nói tối qua, lại xóa đi.
CiCi: "Em nhận được rồi, rất ngon."
Kỳ Tư Niên họp sáng xong đi ra, thấy tin nhắn của Trọng Hi Nhiên, tâm trạng đang khá tốt định chọn biểu tượng cảm xúc thì Khương Chính đột nhiên tươi cười đưa đến một túi tài liệu.
Anh hỏi: "Cái gì đây?"
Khương Chính: "Nói là phu nhân gửi cho ngài ạ."
Kỳ Tư Niên khựng lại, đích thân nhận lấy mở ra.
Là kịch bản.
Tiêu đề to tướng ba chữ: 《Thích Anh》.
Không phải tên là 《Yêu Đơn Phương Anh》 sao?
Kỳ Tư Niên trong lòng không kiểm soát được mà dâng lên cảm xúc khó chịu, anh ném kịch bản sang một bên, nhàn nhạt dặn Khương Chính: "Vào họp trước."
Khương Chính giật mình, nhớ lại lời đồn đại về bộ phim Trọng Hi Nhiên đang quay có liên quan đến Hoắc Tân, ngay cả thở mạnh cũng không dám, lập tức sắp xếp người chuẩn bị họp.
·
Trọng Hi Nhiên chờ vài phút, thấy Kỳ Tư Niên không trả lời tin nhắn, cô nghĩ chắc anh đang bận, cũng không để tâm, chuyên chú vào công việc quay phim.
Vì tên bộ phim của Mạnh Niệm Niệm đã chốt là 《Yêu Đơn Phương Anh》, nên bộ phim của họ buộc phải đổi tên thành 《Thích Anh》.
Không biết Mạnh Niệm Niệm có cố ý chèn ép cô không, không chỉ tên đề tài phim trùng lặp mà tiến độ quay phim cũng đặc biệt nhanh.
Chưa đầy một tháng sau, 《Yêu Đơn Phương Anh》 đã tuyên bố đóng máy.
Đội ngũ nhân viên bên cô ta lên đến hàng nghìn người, gấp mười lần của Trọng Hi Nhiên, việc quay nhanh cũng là lẽ tự nhiên.
Trọng Hi Nhiên đã chuẩn bị tinh thần cho việc này từ sớm, cũng không quá hoảng loạn, tiếp tục yên tâm quay phim.
Nhưng không ngờ trong đoạn phim hậu trường đóng máy được tung ra, Mạnh Niệm Niệm lại đặc biệt nhắc đến Lê Thành.
Cô ta nói rằng nam chính của 《Yêu Đơn Phương Anh》 ban đầu đã tìm Lê Thành, nhưng vì lịch trình của anh đã kín nên rất tiếc không thể hợp tác.
Fan của Lê Thành không ngồi yên được nữa.
Ngay buổi trưa đã trực tiếp xé studio của anh lên hot search.
Fan A: Studio rốt cuộc chọn kịch bản cho nghệ sĩ kiểu gì thế? Không quay phim của đạo diễn Mạnh mà đi quay phim của đạo diễn Trọng Hi Nhiên, người không có năng lực, dựa hơi chồng để đi lên? Dù phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng cũng phải quay phim của Mạnh Niệm Niệm chứ, bố cô ấy là Mạnh Cảnh Công mà.
Fan B: Cười c.h.ế.t mất, mọi người thấy trình độ và sự phối hợp của đạo diễn bên cạnh cao đến mức nào rồi đấy? Một tháng đóng máy, sắp đến Tết rồi mà bộ phim tệ hại của Trọng Hi Nhiên lại còn phải quay ba tháng nữa? Tại sao lại để Lê Thành lãng phí thời gian vào một bộ phim tệ hại như vậy chứ??? Studio ra quỳ xuống đi!
Những lời bàn tán bên ngoài ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến trạng thái của nghệ sĩ.
Buổi chiều quay phim, Lê Thành rõ ràng không còn thoải mái như buổi sáng.
Trọng Hi Nhiên lại một lần nữa hô "cắt", nói: "Nghỉ 10 phút."
Lê Thành nói lời xin lỗi, cũng không để ý đến đối tác diễn xuất Minh Nghiên bên cạnh, tự mình đi sang một bên nghỉ ngơi.
Thế này không được.
Trọng Hi Nhiên suy nghĩ một lát, gọi điện cho Hứa Hữu: "Chiều nay chúng ta công bố đội ngũ làm phim đi."
Một nhà quay phim tầm cỡ như lão Bào mà ra mặt, hẳn là đủ để an ủi fan rồi.