Yêu Thầm - Chương 134
Cập nhật lúc: 25/12/2025 09:06
Từ lúc Giang Nghiên kịp hoàn hồn đến giờ mới vỏn vẹn hai phút, mà bóng dáng hiệu trưởng "phúc hậu" đã bặt tăm khỏi văn phòng.
Anh đưa tay day ấn đường, nghĩ đến chuyện mình vừa trót ưng cái bụng gì đó, hai bên Thái Dương liền giật giật đau.
Dạo trước có một tổ đạo diễn liên hệ, nói muốn quay mấy video phỏng vấn kiểu tư liệu/ghi chép. Mấy thứ này anh vốn chẳng hứng thú, nên khỏi cần nghĩ đã từ chối thẳng. Chẳng ngờ họ lại đi cửa hiệu trưởng để mời bằng được.
Thực ra cái tên chương trình kia anh cũng có nghe qua, là một chuyên mục của Đài Quốc gia, chủ yếu phỏng vấn những người xuất sắc thuộc các ngành nghề, như một cách truyền thông văn hóa, tôn vinh sự phồn vinh của đất nước.
Trước đó từng có một kỳ làm riêng về vận động viên, ghi hình đời sống và huấn luyện hằng ngày, hậu kỳ phản hồi cũng rất tốt.
Còn kỳ này, theo ý tổ đạo diễn, sẽ lấy giới nghiên cứu khoa học làm trung tâm.
Giang Nghiên biết vài ông lớn khác cũng được mời, với trải nghiệm và thành tựu hiện tại, anh còn kém xa họ. Bên tổ đạo diễn nhắm đến anh là muốn anh làm gương mặt đại diện cho thế hệ trẻ trong giới nghiên cứu.
Cộng thêm buổi livestream và hot search dạo trước, độ nóng sẵn có biến anh thành lựa chọn số một.
Lời mời nhiệt tình đến thế, Giang Nghiên đã dứt khoát từ chối. Ai dè giờ lại vì một phen lỡ lời mà sa chân vào hố.
Không nhịn được, anh kéo lỏng cà vạt, cởi một khuy áo cho dễ thở, giữa mày nhíu chặt là một nùi bực dọc.
Chưa đầy một tiếng, tổ chương trình đã gửi lưu ý chụp hình và hợp đồng bản điện t.ử vào hòm mail của anh, tốc độ nhanh đến mức trời vực so với ai kia nói "từ từ" suốt bảy ngày mất hút.
......
Năm ngày sau, chương trình báo tin rằng cần làm khâu chuẩn bị trước khi quay chính thức.
Giang Nghiên biết đó là để lấy ảnh tư liệu phục vụ khâu truyền thông Weibo và tài khoản công chúng sau này.
Hai giờ chiều, anh cùng mấy ông lớn được mời quay hình tới trường quay của đài.
Là hậu bối, Giang Nghiên lại được mến bất ngờ, mấy vị trưởng bối vây quanh anh, mặt mày hiền hòa, thỉnh thoảng hỏi han hướng nghiên cứu và tiến độ hiện tại.
Những vị được mời đều đứng ở các lĩnh vực khác nhau, nhưng nền tảng học thuật thâm hậu giúp họ nói đâu ra đấy ở đủ phương diện.
Giang Nghiên đứng giữa vậy mà không hề lép vế, dáng vẻ ăn nói ung dung khiến các bậc tiền bối không nhịn được khen hậu sinh khả úy.
Ba Giang, mẹ Giang vốn cũng làm nghiên cứu, lại quen thân với không ít học giả có mặt ở đây. Thành ra trái với dự đoán của tổ đạo diễn rằng một học giả "trẻ quá mức" như Giang Nghiên sẽ bị ra rìa, thì thực tế lại trái ngược hẳn.
Vài người quây vào chuyện trò những đề tài nhân viên chẳng hiểu nổi, thỉnh thoảng bật cười, trông cảnh tượng hòa hảo vui vầy.
Khâu dựng cảnh gần xong. Đúng lúc ấy, ngoài studio lại có người bước vào: "Xin lỗi, tôi đến muộn."
Giọng nói quá đỗi quen thuộc khiến Giang Nghiên vô thức ngoái lại. Chạm mắt với người mới đến, đồng t.ử anh co lại, ánh nhìn không giấu nổi kinh ngạc.
Nhan Yểu thấy vẻ thẫn thờ của anh, khóe môi nhích lên rất khẽ, rồi thu về ánh nhìn ấy, cô bước lại gần với nụ cười nhã nhặn, khách khí: "Chào các thầy, em là nhiếp ảnh hôm nay, tên Nhan Yểu."
Ánh mắt Giang Nghiên bám theo bóng cô, thấy cô tiến tới bên anh, tự nhiên, thẳng thắn chào hỏi các bậc tiền bối.
"Cô gái trông trẻ quá nha!"
"Giới trẻ bây giờ ghê gớm ghê."
"Cô Nhan xinh quá, tôi thấy còn đẹp hơn minh tinh đó."
......
Có lẽ đã quen những tình huống này, Nhan Yểu bên cạnh thản nhiên, đáp lại từng người rồi lại đặt ánh mắt lên Giang Nghiên, mỉm cười đưa tay: "Xin chào, giáo sư Giang, ngưỡng mộ anh đã lâu."
Giang Nghiên hơi nhíu mày, cúi mắt liếc bàn tay đưa đến, rồi ngẩng lên chạm nụ cười lấp lánh của cô, tim lỡ một nhịp.
Ý nghĩ bị kéo phăng về đêm nửa tháng trước, trong căn phòng khách kia.
Lời thì thầm của người phụ nữ như vẫn lởn vởn bên tai anh, và nụ hôn nhẹ hều ấy.
"Xin chào."
Giữa chốn đông người, anh đưa tay đáp lễ.
Một cái bắt tay cực kỳ khách sáo như thể họ mới gặp lần đầu.
Nhưng đúng lúc sắp buông ra, lòng bàn tay Giang Nghiên bỗng bị cào khẽ một cái, làm anh giật thót, rụt tay về, thoáng luống cuống.
"Các thầy ơi, chúng ta sắp bắt đầu chụp nhé!" Tiếng nhân viên gọi ở xa, Giang Nghiên chợt bừng tỉnh, mím chặt môi đè cảm xúc xuống, kẻo lộ điều gì khác thường.
Ngoài hai người họ ra, không ai biết mối quan hệ giữa họ, càng không biết đôi "người xa lạ" mới gặp này từng bao nhiêu đêm quấn quýt đến kiệt cùng.
-
Tiến độ chụp rất nhanh. Theo phong cách quen thuộc của chương trình, ảnh không cần bày vẽ cầu kỳ, chỉ cần nhân vật rõ, thần sắc đoan chính là được.
Với Nhan Yểu thì dễ như bỡn.
Chưa đầy một tiếng, cô đã xong phần chụp của bốn người, còn lại là ảnh phỏng vấn cá nhân trước khi ghi hình chính.
Trong bối cảnh ồn ã hỗn tạp, Giang Nghiên thấy Nhan Yểu đặt máy xuống, nói chuyện với tổng đạo diễn vài câu rồi quay người bước vào phòng nghỉ bên cạnh.
Tim anh khẽ căng lên, Giang Nghiên cũng theo đà cất bước. Lúc mọi người mải lo việc trong tay, ánh mắt anh vẫn không rời bóng cô giữa đám đông.
Nhan Yểu vừa vào phòng nghỉ trước một bước, nửa phút sau, Giang Nghiên cũng giả vờ thản nhiên đi vào. Nhưng ngay khi anh quay người muốn đóng cửa, một cánh tay bỗng vươn ra, "chát" một tiếng chống lên tấm cửa.
Khoảnh khắc tiếp theo, giọng nói mang nét trêu ghẹo của người phụ nữ vang lên từ phía sau:
"Giáo sư Giang, tìm em có việc à?"
