Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu - Bản Dịch Full ( Không Phải Convert Nhé ) - Chương 226: Triệt Để Lật Xe

Cập nhật lúc: 07/09/2025 17:43

Trần Viễn híp mắt, nhìn động tác thân thiết giữa Chu Nhược Hi và Cố Lý Lý. Trong đầu hắn thoáng lóe lên một tia sáng. Dựa vào vốn kiến thức y học khổng lồ, hắn rất nhanh đã phán đoán ra vấn đề.

Không sai, nữ nhân này không chỉ mắc bệnh tim bẩm sinh, mà còn kèm thêm một chứng “tổng hợp đồng tính luyến ái”.

Rất không may cho nàng, Trần Viễn lại là kẻ nắm giữ kỹ năng thần y, mà cả hai loại bệnh này… hắn đều có cách trị!

Nói cách khác — dù ngươi có là đồng tính, lão tử cũng bẻ thẳng được!

Một chút “lệch pha” thì đã sao? Chẳng lẽ điểm cường hóa ta đầu tư trên thân thể ngươi lại bị lãng phí vô ích à?

“Nhược Hi bạn học, chúng ta đi phòng cứu thương thôi. Bệnh tình của ngươi… không thể trì hoãn được đâu!”

“Được!” Chu Nhược Hi gật đầu, không hề từ chối.

Nhìn Trần Viễn dìu Chu Nhược Hi rời đi, bốn nữ sinh — Tiêu Nhược Vũ, Triệu Ngọc Kỳ, Tần Băng Tuyết, Tiền Manh Manh — ánh mắt ngày càng sùng bái, trong lòng còn dâng lên một tia tự hào.

“Đấy, đó chính là nam nhân ta thích. Càng xuất sắc, ta càng hãnh diện!”

“Trần Viễn… ngay cả y thuật cũng tinh thông sao? Quá mức rồi đó!” Triệu Ngọc Kỳ sững sờ như bò đội nón.

【Độ thiện cảm +1】

Triệu Ngọc Kỳ — độ thiện cảm hiện tại: 99 điểm.

“Keng! Đối tượng l.i.ế.m cẩu Triệu Ngọc Kỳ, độ thiện cảm đột phá 99 điểm, khen thưởng +10 cường hóa điểm.”

“Cường hóa điểm hiện tại: 14.”

Tiêu Nhược Vũ bỗng nghiêm giọng, ánh mắt nhìn thẳng Triệu Ngọc Kỳ:

“Thực ra, quan hệ giữa ngươi và Trần Viễn… không bình thường đúng không? Ngươi thích hắn sao?”

Triệu Ngọc Kỳ cũng chẳng vòng vo:

“Đúng, ta thích Trần Viễn. Hơn nữa, hắn cũng thích ta. Vì ta, hắn đã làm rất nhiều chuyện. Ngươi biết tại sao cái danh hiệu ‘vương tử piano’ bỗng dưng nổi lên không? Sinh nhật ta hôm đó, chính là Trần Viễn đặc biệt biểu diễn cho ta một bản!”

Nghe vậy, Tiêu Nhược Vũ nhếch môi, không chịu thua:

“Vậy ta cũng nói thật. Ta với Trần Viễn không chỉ là bạn học, hắn từng thay ta chịu một trận đòn hồi trung học. Không lâu trước đây, công ty nhà ta gặp khó khăn, hắn cũng ra tay giúp. Giữa ta và hắn… đã có ít nhất năm năm tình cảm. Ngươi hiểu chưa?”

Không khí bỗng căng thẳng. Hai nữ sinh, từ “chị em tốt” chuyển thành đối thủ một mất một còn.

Tần Băng Tuyết thở dài, vỗ mạnh trán:

“Lật thuyền rồi! Quả nhiên, bất kể hải vương lợi hại thế nào, cũng có ngày lật thuyền.”

Triệu Ngọc Kỳ nghe xong, mặt tái nhợt, lùi lại một bước. Cuối cùng nàng cũng hiểu — vì sao những lời tỏ tình trên WeChat, Trần Viễn mãi không trả lời. Thì ra, trong lòng hắn… đã có Tiêu Nhược Vũ từ năm năm trước.

“Ngọc Kỳ, ngươi không sao chứ?” Tiền Manh Manh vội đỡ lấy nàng, rồi trừng mắt nhìn Tiêu Nhược Vũ:

“Họ Tiêu kia, ngươi đừng đắc ý! Ngươi bảo có năm năm tình cảm, chẳng lẽ muốn nói Ngọc Kỳ nhà ta là người thứ ba? Muốn nàng lùi bước ư? Không cửa! Ta hỏi ngươi, Trần Viễn là bạn trai ngươi sao? Ngươi biết hắn vì Ngọc Kỳ đã làm những gì chưa? Hắn mua cho nàng biệt thự, lại còn tặng cây đàn piano thủy tinh đệ nhất thế giới, giá trị tận 500 triệu! Ngươi sánh nổi sao?”

Lời vừa thốt ra, sắc mặt Tiêu Nhược Vũ lập tức biến đổi.

Thì ra… tất cả đều là thật. Trần Viễn, quả nhiên bắt cá hai tay!

Tim nàng nhói đau. Từ lâu nàng đã yêu Trần Viễn, giờ kêu nàng từ bỏ ư? Nói thì dễ, làm sao làm được? Với tính cách cứng rắn bên trong, nàng tuyệt không cho phép nam nhân của mình để trong lòng còn có người khác. Nhưng… bây giờ nàng đã yêu quá sâu. Chỉ cần nghĩ đến việc chia tay, n.g.ự.c nàng đã đau thắt lại.

Tiêu Nhược Vũ cười lạnh:

“Chỉ thế thôi sao? Trần Viễn tặng ta nguyên một tòa cao ốc thương mại, trị giá 26 tỷ, toàn quyền sở hữu mang tên ta, ở ngay Sở Hà Hán nhai. Các ngươi nghĩ xem… hắn rốt cuộc yêu ai hơn?”

Tin tức này vừa thốt ra, cả ba cô gái — Tần Băng Tuyết, Triệu Ngọc Kỳ, Tiền Manh Manh — đều tê cả da đầu.

Tần Băng Tuyết cắn môi, cúi đầu thú nhận:

“Thật ra… Trần Viễn cũng tặng ta cổ phần Lý Ngư khoa học kỹ thuật, giá trị một tỷ. Ngọc Kỳ, ta xin lỗi. Ban đầu ta thề sẽ không tranh giành, nhưng… hôm ấy trong tiệc từ thiện ở Hán thành, ta lên taxi cùng hắn, gặp phải cướp. Chính hắn đã cứu mạng ta. Ta biết khó tin, nhưng ta thật sự đã thích hắn rồi!”

Ầm! Lời này như sét đánh ngang tai.

Trong nháy mắt, bốn nữ sinh đều trợn tròn mắt.

Thuyền — toàn bộ lật úp!

Cái tên cặn bã nam kia… lại che giấu nhiều chuyện đến thế!

“Chưa hết!” Triệu Ngọc Kỳ nghiến răng, tiếp tục:

“Tuần trước, ta hẹn hắn đi xem Chiến Lang 3. Chúng ta xem suất tám giờ, nhưng mới nửa chừng, hắn nhận một cuộc điện thoại rồi đi ngay. Ta đã thấy khả nghi…”

“Cái gì? Hóa ra thế! Cùng một ngày, ta cũng đi xem Chiến Lang 3 với hắn, nhưng là suất chín giờ!” Tiêu Nhược Vũ giật mình, ráp nối lại.

Thì ra, tên đàn ông này còn cao tay hơn cả “quản lý thời gian”!

Nguyên lai… đúng là một cặn bã nam!

“Phi! Tên súc sinh này! Kỳ Kỳ, đi, chúng ta đi tìm hắn tính sổ!” Tiền Manh Manh tức sôi máu.

Hắn chân đạp bao nhiêu thuyền? Tính cả Lâm Thư Đồng, Hà Chỉ Anh, Từ Nhạc Nhạc… hắn đúng là hải vương chính hiệu.

Tiêu Nhược Vũ chặn Triệu Ngọc Kỳ lại, lạnh lùng hỏi:

“Câu hỏi cuối cùng. Ngươi và Trần Viễn… đã lên giường chưa?”

“Chưa. Ta và hắn còn chưa đến bước đó. Nhưng ta cũng muốn hỏi ngươi — ngươi và hắn thì sao? Dù sao hôm đó, sau khi xem phim…”

“Không! Ta với hắn vẫn chỉ là quan hệ thuần khiết!”

Nghe vậy, cả hai đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, rồi chuyển ánh mắt về phía Tần Băng Tuyết.

“Đừng nhìn ta! Ta còn ghét hắn lúc đầu nữa là. Chỉ sau này thấy hắn có tài, lại từng cứu mạng ta, ta mới đổi cách nhìn thôi.”

Không khí lặng ngắt. Bầu trời như sắp nổ tung.

Một hồi giông bão — không thể tránh khỏi!

Dù bốn cô gái đã kết bạn WeChat, thì chuyện lật thuyền chỉ là vấn đề thời gian.

Nhưng mà… ai bảo lật thuyền là không thể tiếp tục liếm?

Điều quái dị là, biết rõ Trần Viễn đa tình, nhưng độ thiện cảm của các nàng không hề giảm. Ngược lại, Tiêu Nhược Vũ và Triệu Ngọc Kỳ đã chạm mốc 99 điểm, gần đạt cực hạn. Đó chính là cảnh giới “liếm cẩu tối thượng”!

Còn Tần Băng Tuyết, dù biết rõ hắn đa tình, vẫn để độ thiện cảm tăng đến 96 điểm. Trong thâm tâm, nàng thậm chí nghĩ — nếu hai người kia bỏ cuộc, thì cơ hội sẽ đến với mình?

Tiêu Nhược Vũ rút điện thoại, định gọi cho Trần Viễn để hét lên:

“Chúng ta chia tay đi! Ngươi đã phản bội tình yêu của ta!”

Nhưng… ngón tay nàng khựng lại giữa chừng.

Khoan đã. Nàng và Trần Viễn… vốn chưa từng xác nhận yêu đương, chưa có lời hứa, chưa có quan hệ thể xác. Vậy thì, hắn có tính là bạn trai nàng không?

Hình như… không hẳn.

Thế thì, chia tay thế nào được?

Nếu đã thế, hay là… xác nhận quan hệ trước đã, rồi sau đó mới chia tay?

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.