Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu - Bản Dịch Full ( Không Phải Convert Nhé ) - Chương 385: Trong Lâm Gia Ở Ngoài Không Phải Người

Cập nhật lúc: 07/09/2025 17:55

“Alô! Lão ca, lại tìm em có chuyện gì à?”

Vừa bắt máy, giọng Lâm Chỉ Lạc thong thả, nhàn nhã.

“Ta hỏi ngươi: Độn Địa Tập Đoàn có phải do ngươi dựng lên không?” – Lâm Dịch nghiêm giọng chất vấn.

“Ha ha, lão ca rốt cuộc cũng phát hiện rồi à? Giờ thì biết cổ tay của Lạc Lạc tiểu thiên tài nhà mình chưa. Bình thường anh xem thường em, giờ đã hiểu chưa: năng lực của em vượt ngoài tưởng tượng đó. Từ nay xin mời gọi em một tiếng Lạc tổng, nhớ nhé!”

“Lạc đại gia của ta! Ai bảo ngươi lợi dụng mạch nhân mạch và tài nguyên của Lâm gia, đi trợ giúp Trần Viễn thu gom đất, triển khai hạng mục? Ngươi bị lừa đá vào đầu rồi sao? Mau mau cút về cho ta! Ngươi căn bản không biết mức độ nghiêm trọng của sự việc!”

“Xì! Em không về đâu. Em muốn ở bên Trần Viễn ca ca. Anh ấy lợi hại hơn anh nhiều. Chỉ có anh ấy mới thực sự hiểu và trân trọng tài hoa của em!”

“Đô đô đô~~~”

“Alô? Alô?… Alô?”

“Lâm Chỉ Lạc! Con nha đầu c.h.ế.t tiệt, dám cúp máy của ta! Tức c.h.ế.t ta rồi!”

Trong cơn giận, Lâm Dịch lại ném chiếc điện thoại vỡ tan. Hắn suýt nữa tức đến nổ phổi!

Con nha đầu thúi vừa nói cái gì? Lại dám bảo hắn không bằng Trần Viễn, còn nói chỉ có Trần Viễn mới hiểu và thưởng thức tài hoa của nàng? Ngươi có tài hoa gì? Tài hoa phá hoại chắc? Ta tưởng ngươi là khỉ à!

Ngươi xác định mình là em ruột sao? Vì một thằng đàn ông hoang, mà nỡ làm tổn thương tình cảm anh em chúng ta ư? Từ nhỏ ca ca đã cưng chiều, nâng như nâng trứng, muốn gì cho nấy. Vậy mà giờ ngươi lại bảo ta không sánh được Trần Viễn? A a a!

Lâm Dịch giận sôi người, lại rút thêm một chiếc điện thoại dự phòng, lắp thẻ SIM, gọi tiếp.

“Lâm Dịch, ta nói cho ngươi biết: ta sẽ không trở về. Gần đây ta có rất nhiều công việc phải bận. Đợi xử lý xong việc trong tay sẽ liên hệ với ngươi. Đừng nói nữa, có điện thoại công ty gọi đến, ta phải xử lý, đừng phiền ta!”

“Đô đô đô~~”

“Lâm Chỉ Lạc, này này này…? Thảo! Lại cúp máy ta!”

Tâm trạng Lâm Dịch vỡ vụn. Hắn lập tức bấm gọi lại.

“Chào ngài! Ngài gọi điện thoại chính đang bận đường giây, xin gọi lại sau. Sorry! The Subsc ngày ber you dia led is busy now, please Redial later.”

“Chào ngài! Ngài gọi điện thoại chính đang bận đường giây, xin gọi lại sau. Sorry! The Subsc ngày ber you dia led is busy now, please Redial later.”

“Bành!” – một tiếng nổ giòn. Chiếc điện thoại thứ ba cũng bị Lâm Dịch đập thành vụn!

“Thiếu gia! Sự việc đã thành như vậy, giờ có gọi nhị tiểu thư về cũng vô ích. Bố cục của Yên tổng đã thành. Mấu chốt hiện nay là làm sao cứu vãn tổn thất của Lâm gia. Rõ ràng, bất kể về cổ tay, tâm kế, hay thế lực đứng sau, Yên tổng đều vượt Ma Đô Lý thiếu. Ý lão hủ là: đã làm thì làm cho trót, dứt khoát cắt đứt với Lý gia, gia nhập trận doanh của Yên tổng. Nghĩ rằng nhờ quan hệ với nhị tiểu thư, đối phương chắc sẽ không làm khó Lâm gia. Chỉ có điều, nếu thiếu gia chọn đầu quân về phía Yên tổng, thì sau này đừng nhắm vào Tiêu gia tiểu thư nữa!” – Phúc bá đề nghị.

“Không thể! Ta sẽ không bỏ Nhược Vũ. Bảo ta chọn lại phe lúc này, thế ta thành hạng người gì? Ta không lật lọng! Chẳng lẽ sau đó còn phải trông cậy vào con nha đầu Lâm Chỉ Lạc sao?”

Lâm Dịch lộ rõ chất đại nam tử. Hắn đã thật lòng để bụng Tiêu Nhược Vũ, sao có thể dễ dàng buông tay? Bảo hắn cúi đầu trước Trần Viễn lấy lòng – tuyệt đối không! Nhất là Lâm gia còn chưa đến bước sơn cùng thủy tận.

Dẫu lần này tổn thất nặng, nhưng nếu kịp thời thu tay, vẫn có thể thu hồi 5 tỷ. Chưa đến mức mất trắng. Dù kế hoạch này thiệt hại vài tỷ, vẫn nằm trong ngưỡng chịu đựng của Lâm gia. Nhà lớn nghiệp lớn, Lâm Dịch há lại vì vài tỷ mà đi cúi đầu nhận sai với Trần Viễn, thậm chí từ bỏ người con gái hắn yêu nhất?

“Ai! Thiếu gia cần gì cố chấp thế. Nam nhân nên biết lúc cầm lúc buông. Suy cho cùng cũng chỉ là một người phụ nữ…”

“Phúc bá khỏi nói nữa! Cha ta sức khỏe không tốt. Hiện giờ Lâm gia do ta làm chủ. Mọi hậu quả – do ta Lâm Dịch gánh!”

“Được rồi, thiếu gia!”

Phúc bá hiểu tính Lâm Dịch – đã ngang thì nói mấy cũng vô dụng. Lâm gia dù sao cũng tiềm lực hùng hậu; nếu chỉ hao tổn vài tỷ, đích xác chịu được, chẳng đến mức tổn thương gân cốt. Nhưng vấn đề là — không chỉ hao vài tỷ!

Nếu lúc này không phản chiến về phía Yên tổng, không đứng cùng chiến tuyến, tức là đối địch với Yên tổng. Mà nhị tiểu thư đã dựng Độn Địa Tập Đoàn để hỗ trợ Yên tổng đánh ngược lại một quân — chuyện này Lâm gia có rũ sạch được không? Dẫu có giải thích hoa mỹ đến đâu, Tài phiệt Lý thị, Hồng Tán Tư Bản, Nhuyễn Kim Ngân Hàng Đầu Tư có tin không? Họ không đổ món nợ ấy lên đầu Lâm gia sao?

Nếu không gia nhập trận doanh Yên tổng, lại đắc tội cả ba nhà kia, vậy chẳng phải rơi vào cảnh trong nhà không phải người, ngoài nhà cũng không – ở trong không phải người, ở ngoài chẳng phải người đó sao? Dù Lâm thị tư bản hùng hậu, cũng đâu thể đắc tội sạch!

······

Đúng lúc Lâm gia đang hỗn loạn, bên Lý Gia Mộc cũng không nhàn rỗi. Họ dĩ nhiên không trông chờ Lâm gia cho một câu trả lời làm yên lòng; liên quan tư liệu Độn Địa Tập Đoàn, họ tự cử người đi điều tra.

“Lão bản, đây là hồ sơ chi tiết vừa thu được của Độn Địa Tập Đoàn! Thì ra người phụ trách là nhị tiểu thư Lâm gia – Lâm Chỉ Lạc, năm nay mới 18 tuổi. Gần đây đi lại rất gần với Yên tổng. Hơn nữa sau lưng Độn Địa còn có bóng dáng Sở Đằng Huy, chẳng trách có thể âm thầm mà phát triển thần tốc như vậy. Công ty này vừa nhiều tiền, lại nhiều quan hệ, đồng thời sao chép mô hình vận hành của Phi Thiên Điền Sản, thậm chí nhân lên gấp đôi dưới…”

“Được rồi, khỏi nói. Ta hiểu cả rồi.” – Lý Gia Mộc khép mắt lại.

Không khí ngột ngạt tới mức nghẹt thở. Cả căn phòng Tổng thống như lặng đi, kim rơi cũng nghe thấy. Tiếng thở của mọi người bỗng rõ mồn một. Hai thư ký không dám thở mạnh. Nguyệt Lăng Sương cũng thấy bồn chồn – nàng biết điều tồi tệ nhất rốt cuộc đã xảy ra!

Nàng là thư ký thân cận bên người Yên tổng, vốn là nội gián do Tài phiệt Lý thị cài vào, giữ vai trò cực kỳ quan trọng. Thế nhưng lúc Yên tổng triển khai động tác lớn ngay dưới mí mắt nàng, nàng lại không hề hay biết? Tin nổi không? Một gián điệp chuyên nghiệp bị người ta xoay như chong chóng, đến chính mình bại lộ còn không biết, lại còn báo cáo sai tin tức, khiến công ty chịu tổn thất to lớn. Nói nàng không chuyên nghiệp, hay là nàng đã sớm phản?

Lý Gia Mộc muốn tin vế sau hơn.

“Xin lỗi thiếu gia, lần này là em sai. Em thật không ngờ…”

Chưa kịp giải thích hết, Lý thiếu đã cắt ngang:

“Sai ư? Ha ha!

Ngươi nghĩ hơn mười tỷ tổn thất mà chỉ một câu ‘sai lầm’ là xong sao?”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.