Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu - Bản Dịch Full ( Không Phải Convert Nhé ) - Chương 440: Thân Phận Lộ Ra Ánh Sáng

Cập nhật lúc: 07/09/2025 17:59

Hắn chỉ diss mỗi mình Trần Viễn. Vậy Yên tổng có quan hệ gì với Trần Viễn?

“Chẳng lẽ là…?” — một suy đoán đáng sợ vụt hiện trên mặt tất cả mọi người.

Quá chấn động! Quá vượt sức tưởng tượng! Cái gã bị cả mạng ném đá, tưởng như không còn cửa ngóc đầu, bị đóng mác “thế kỷ đại cặn bã nam”, vậy mà lại có thể mang một thân phận khủng đến thế? Nếu Trần Viễn chính là Yên tổng — vậy Yên tổng làm gì cần các người đứng đó chỉ dạy? Yên tổng có trăng hoa cũng kệ người ta, các ngươi có ý kiến gì? Ghen tị hả?

Còn nữa, mấy vị vừa hô phong gió mưa đòi phong sát Yên tổng, tuyên bố cắt đứt hợp tác với các tập đoàn và nhãn hàng do Yên tổng chống lưng… Các ngươi còn định mời Yên tổng làm đại ngôn chứ gì? Từng người từng người, có phải… định ăn thứ không nên ăn? Yên tổng thiếu gì vài đồng tiền đại ngôn của các ngươi? Tin hay không, người ta mua đứt cả nhà hàng hiệu của các ngươi bất cứ lúc nào!

Mỗi người tự soi lại thực lực đi. Đứng trước mặt Yên tổng mà còn bày đặt làm màu — đủ tư cách không?

“Không thể nào, sao lại có chuyện đó?”

“Cái thằng điếu ti Trần Viễn ấy, tôi biết hắn ba năm trời. Hắn đúng chuẩn l.i.ế.m cẩu — tôi tận mắt thấy hắn quỳ gối trước mặt Lâm Thư Đồng cầu xin thảm hại, chẳng còn chút tôn nghiêm đàn ông. Hắn từng đi giao hàng, bưng bê, thậm chí xin trợ cấp sinh viên nghèo của trường!”

“Một thằng điếu ti như vậy sao có thể là Yên tổng được? Tôi không tin, tuyệt đối không tin!”

Hạ Tư Phàm bỗng lùi hai bước, sắc mặt tái mét. Chính vì từng thấy dáng vẻ bèo bọt của Trần Viễn, nên hắn luôn chắc mẩm tên này chỉ là kẻ đắc chí rẻ tiền; hắn chưa từng nối được Trần Viễn với thân phận đại tài phiệt như Yên tổng. Nhưng đời thực còn kịch tính hơn tiểu thuyết: Trần Viễn — gã l.i.ế.m cẩu điếu ti đó, lại đúng là Yên tổng?

Ngươi có vấn đề thần kinh à, Trần Viễn? Rõ ràng sinh ra đã là cậu ấm tài phiệt, lại nhất quyết ngụy trang thành điếu ti, còn kiên trì l.i.ế.m một cô nàng tham giàu suốt ba năm? Đầu óc ngươi hỏng à?

“Hạ tổng, hôm nay tôi có việc, không tiện dự lễ cắt băng công ty nữa, cáo từ!”

Một mỹ nữ võng hồng lúc trước còn ríu rít bên Hạ Tư Phàm, giờ lập tức quay lưng rút lui — sợ dính quá gần “anh hùng bàn phím” lại bị người ta hiểu lầm.

“Hạ tổng, chúng tôi cũng xin phép đi trước!”

“Khương lão bản, còn vụ hợp tác chúng ta nói trước đó…”

“Hạ tổng, tôi thấy cần cân nhắc thêm. Dù gì chúng ta chưa ký chính thức, mới thỏa thuận miệng thôi, tính ràng buộc không cao!”

“Hoàng lão bản, ông…?”

“Lữ tổng, ông cũng đi sao? Phương án Long tổng đưa ra trước đó, tôi vẫn có thể suy xét mà!”

“Lữ tổng, nghe tôi nói—cứ theo đề nghị của ông trước đó, 30 triệu tôi cũng đồng ý góp!”

“Mười triệu, mười triệu tôi cũng ký!”

Lữ tổng cười nhạt:

“Hạ tổng, thế sự đã khác rồi, ngài còn chưa rõ sao? Nếu ngài thật sự gây tổn hại danh dự nghiêm trọng cho Yên tổng, lại còn có dấu hiệu phỉ báng, phát tán tin đồn thất thiệt, tòa rất có khả năng sẽ xử thua. Đến lúc ấy, ngài đối mặt với mức bồi thường trên trời. Cho dù không đến mức đó, một phần mười thôi cũng đủ cho ngài táng gia bại sản; năm mươi năm nữa cũng chưa chắc trả xong! Với địa vị và giá trị con người của Yên tổng, bắt ngài bồi vài trăm triệu cũng chẳng có gì quá đáng!

Chưa kể bên kia đã mời cả một rừng đại luật sư, ngài tự thấy mình có cửa thắng không? Chuyện hôm nay sẽ lan đi rất nhanh. Nếu tội phỉ báng của ngài thành lập, ngài sẽ thân bại danh liệt, không còn giá trị. Mà lùi một vạn bước, cho là ngài số đỏ thắng được vụ kiện đi — vẫn chẳng ai dám hợp tác với ngài nữa, vì đối thủ ngài đắc tội là Yên tổng.

Ngài có biết Yên tổng ở Hán Thành là dạng tồn tại gì không? Ngài hiểu sức hiệu triệu của ông ấy mạnh đến mức nào không? Trong hai giới lớn của Hán Thành, một nửa người chỉ nghe lệnh ông ấy. Ngài biết Đường thị Tập đoàn chứ? Trước đây oai phong lắm phải không? Giờ thì tụt dốc rồi! Bởi vì Nhị công tử nhà Đường đắc tội Yên tổng, dẫn đến giá trị tài sản tập đoàn hao hụt mạnh, cổ phiếu rơi thẳng đứng, trên mặt nghiệp vụ cũng hiếm ai dám hợp tác.

Một tập đoàn chục tỷ còn lao đao như thế, ngài nghĩ ngài là ai?”

Trong lòng Lữ tổng mừng như mở cờ. Mừng là đã không vội ký với Hạ Tư Phàm, bằng không giờ chắc phải truyền nước vì mất máu. Cho ngươi dã tâm bừng bừng, đòi làm ông chủ lớn — hiện thực dạy ngươi làm người chưa?

Công ty vừa mở chưa nổi một ngày, ngươi đã nguội. Xui xẻo như vậy, hay là sao La Hầu nhập mệnh?

Đối diện ánh mắt lạnh băng của Lữ tổng cùng đám khách, Hạ Tư Phàm cảm thấy tủy sống cũng lạnh. Cảm giác như bị cả thế gian vứt bỏ.

“Hạ tổng, tôi đến xin nghỉ việc. Không biết ngài có thể thanh toán lương tháng trước cho tôi không ạ?”

“Tiểu Đỗ, cậu…?”

Hạ Tư Phàm không ngờ đúng lúc khủng hoảng, nhân viên không những chẳng an ủi ông chủ, lại còn đ.â.m thêm một nhát.

Lương tâm các người cho chó gặm à? Nói nào là giấc mơ? Nói không sợ gian nan? Nói vượt mọi chông gai? Cuối cùng hóa ra chỉ biết hưởng sướng, không chịu khổ cùng nhau! Một lũ tiểu nhân!

“Hạ tổng, dạo này ngài nên lo kiện tụng thì hơn. Vừa nãy Lý tổng, Chu tổng, Bàng tổng, Niếp tổng đều bảo tạm dừng hợp tác với công ty mình. Nhỡ ngài thua kiện, thẻ ngân hàng bị phong tỏa, nhà bị cưỡng chế thi hành, đến lúc ấy lương của chúng tôi biết lấy đâu ra? Ngài có muốn tán gia bại sản, cũng đừng để bọn tôi chịu vạ lây chứ?”

“Ta…”

Hạ Tư Phàm suýt nữa ọc máu! Hắn cạn lời.

Giấc mơ của hắn đâu phải giấc mơ của người khác. Người ta đi làm ăn lương, ngươi lôi người ta bàn chuyện lý tưởng là tật xấu đấy. Thật muốn nói hoài bão, sao ngươi không tăng lương cho người ta đi? Lôi mớ khẩu hiệu ra làm gì.

Công ty vừa nãy còn rộn ràng, chớp mắt đã người đi trà nguội.

“Tầng văn phòng này tôi thuê nửa năm, mỗi tháng 30 vạn. Mẹ nó, ngay ngày khai trương, công ty đã đóng cửa, biết kêu ai cho thấu?”

Nghĩ đến đây, Hạ Tư Phàm giận tím gan, trời đất quay cuồng, ngất xỉu tại chỗ…

Thoáng cái hai tiếng trôi qua.

Trên Internet chợt bùng nổ một tin bát quái chấn động toàn mạng, khiến dân mạng rần rần bàn tán:

“Nghe chưa? Thằng bị ném đá thành cặn bã nam — Trần Viễn — hóa ra chính là Yên tổng trong truyền thuyết!”

“Thật hay đùa? Trần Viễn là tài phiệt cự thiếu nào cơ?”

“Cmn sốc vãi!”

“Yên tổng trẻ thế mà giàu thế, lại còn đẹp trai thế, lại còn tài hoa—quả thực hoàn mỹ! Là nam thần của tôi!”

“Ơ, lúc trước không phải cô bảo hắn là cặn bã nam, cô ghét hắn lắm mà? Sao giờ lại thành nam thần?”

“Anh biết gì, tôi thích cặn bã nam đấy! Hắn giàu, đẹp, tài hoa — bị cặn bã như vậy một trận, tôi cam tâm tình nguyện!”

“Bao giờ Yên tổng mở livestream? Tôi muốn tặng quà cho anh ấy, muốn nghe Yên tổng nói một câu: ‘Lão thiết 666’!”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.