Tâm Động Diễn Dịch Pháp - Chương 37
Cập nhật lúc: 06/09/2025 01:19
Khi Thẩm Tuế Hàn về đến nhà, anh liền thấy một cái đầu nhỏ ló ra từ cửa nhà bên cạnh.
Thấy anh, Sầm Miên nhoẻn miệng, nở một nụ cười thật tươi.
Vẻ mặt cô hiện rõ chữ "cầu khen ngợi": "Hôm nay em đã khôn ra rồi! Đợi anh về rồi mới ăn cơm!"
Thẩm Tuế Hàn nhìn đồng hồ.
Dù hôm nay về sớm hơn hai ngày trước, nhưng sau khi giải quyết xong các việc vặt, về đến nhà đã hơn tám giờ.
"Em chưa ăn cơm à?" Anh hỏi.
Sầm Miên ấm ức gật đầu: "Em sợ ăn sớm quá, lại thành ra như hôm qua."
Cô vẫy vẫy tay về phía Thẩm Tuế Hàn: "Nhanh vào ăn cơm đi, hôm nay nhất định sẽ cho anh ăn một bữa nóng sốt."
Thẩm Tuế Hàn khẽ nhếch khóe môi, gần như không thể nhận ra.
Anh không về nhà mình mà đi theo Sầm Miên sang nhà cô.
"Thẩm cảnh quan vất vả rồi, hôm nay tiến triển thế nào ạ?" Sầm Miên tất bật, vừa giúp anh lấy dép, vừa giúp anh cởi áo khoác, y hệt một cô bé bám đuôi.
Thẩm Tuế Hàn đáp khẽ: "Cũng được."
Sầm Miên dẫn anh vào phòng ăn, khoe: "Ta da! Hôm nay chúng ta ăn lẩu!"
Thẩm Tuế Hàn nhìn theo hướng tay cô chỉ, trên bàn đã bày đầy đủ các loại nguyên liệu, vô cùng phong phú.
"Chuẩn bị thịnh soạn thế này à?" Anh vừa cười vừa hỏi.
Sầm Miên đắc ý nói: "Đương nhiên! Anh vất vả như vậy, nhất định phải ăn một bữa ngon để bồi bổ chứ! Anh yên tâm, hôm nay chắc chắn toàn đồ tươi rói! Đến cả thịt bò thái lát cũng là em đứng nhìn cô chủ thái đấy! Tuyệt đối ngon miệng!"
Thẩm Tuế Hàn trêu chọc: "Có phải em thấy áy náy vì hôm qua đã 'đầu độc' anh không?"
Sầm Miên bị anh vạch trần không chút nương tay, hai má cô đỏ bừng.
Cô giả vờ khó chịu lườm anh: "Cái gì mà 'đầu độc' chứ! Anh vẫn khỏe mạnh như voi thế kia mà."
"Em chỉ muốn nói cho anh biết, bữa hôm qua không phải trình độ thật của em đâu, bữa đại tiệc hôm nay mới là chuẩn nhé." Cô khá đắc ý, "Lần này em khôn hơn rồi, ngay cả bếp còn chưa bật, chỉ đợi anh về thôi."
Thẩm Tuế Hàn khẽ cười một tiếng: "Cảm ơn em."
Giữa hai người họ hiếm khi nói "cảm ơn" nhau, Sầm Miên nhất thời cảm thấy ngượng ngùng: "Cảm ơn em làm gì chứ, có gì đáng để cảm ơn đâu."
Thẩm Tuế Hàn nghiêm túc nói: "Đương nhiên phải cảm ơn rồi, không ngờ bận rộn như vậy, về nhà còn có thể ăn được bữa cơm nóng sốt."
Vẻ mặt anh đặc biệt nghiêm túc, không giống như đang đùa với cô.
Sầm Miên nhất thời hơi không quen, hai má đỏ bừng.
Cô khẽ ho một tiếng, vươn tay vỗ vai anh, nói rất nghiêm túc: "Đương nhiên rồi, em chính là thần của anh. Sau này hãy gọi em là Nữ Thần Đại Nhân."
Thẩm Tuế Hàn: "..."
Anh nén cười, giơ tay búng nhẹ vào trán cô: "Em mơ đẹp quá nhỉ."
Sầm Miên chuẩn bị một bàn đầy món ăn, đều là những món cả hai yêu thích. Ngay cả cái nồi cũng là nồi uyên ương cô mới mua ở chợ, một bên là lẩu cay bơ bò cô yêu thích nhất, một bên là lẩu thanh đạm bổ dưỡng dành cho Thẩm Tuế Hàn, "người già" không thích ăn cay.
Nồi lẩu sôi sùng sục, hơi nước bốc lên nghi ngút, hương vị cay nồng, thơm lừng, tê tái tràn ngập khắp căn phòng.
Sầm Miên khoanh chân, thích thú gắp một miếng sách bò cho vào nồi lẩu đỏ au đang sôi ùng ục.
Trần Cẩm Thư từng chỉ trích cô, ngồi không ra dáng, ngồi như vậy trước mặt người ngoài thật sự là không có giáo dưỡng.
Nhưng Sầm Miên nghĩ, Thẩm Tuế Hàn không phải người ngoài, đây cũng không phải bên ngoài, cho nên ngồi như vậy hoàn toàn không có vấn đề gì.
"Em thấy trên mạng nói hung thủ là ông chủ của Manhua Studio?" Sầm Miên vừa nhai sách bò vừa hỏi, "Hôm nay có người thấy cảnh sát đưa ông ta từ công ty đi, mọi người đều đoán ông ta là hung thủ."
Hơi nóng lẩu bốc lên nghi ngút, Sầm Miên không nhìn rõ mặt Thẩm Tuế Hàn đối diện.
Anh thong thả nhúng rau, nói: "Khó nói lắm."
"Vâng." Sầm Miên thờ ơ đáp.
Mặc dù Thẩm Tuế Hàn không trả lời thẳng, nhưng Sầm Miên cũng đoán được phần nào.
Nếu vụ án đã kết thúc, anh sẽ không nói lấp lửng như vậy. Vì anh không thể nói rõ, điều đó có nghĩa là vụ án vẫn còn nhiều nghi vấn, chưa thể xác định Cố Thịnh Duệ có phải hung thủ hay không.
"Gần đây trên mạng có rất nhiều tin đồn về Manhua Studio." Sầm Miên nói, "Họ nói công ty đó dùng hợp đồng bẫy, bóc lột tác giả, đãi ngộ tác giả cực kỳ tệ. Em còn nghe nói là, Manhua Studio vì chuyện Fancyland đã định bỏ rơi Diệp Tử rồi, kẻ giật dây phía sau chính là Cố Thịnh Duệ. Anh có thấy những tin đồn bôi nhọ Diệp Tử trên mạng không? Nghe nói rất nhiều là do Manhua Studio thao túng đằng sau, họ muốn dùng cách này để hủy hoại hoàn toàn danh tiếng của Diệp Tử, đến lúc đó cũng không cần hủy hợp đồng trả tiền bồi thường, mà trực tiếp 'đóng băng' cô ấy. Anh nói xem Diệp Tử có phải đã biết chuyện này, muốn vạch trần họ, nên Cố Thịnh Duệ mới ra tay g.i.ế.c người để bịt miệng không?"
"Tin đồn trên mạng thật thật giả giả, đừng tin lung tung." Thẩm Tuế Hàn thờ ơ nói.
Sầm Miên cười toe toét: "Em đâu có tin lung tung, em chỉ muốn cung cấp cho anh vài hướng suy luận phá án thôi mà. Em quen rất nhiều tác giả của Manhua Studio đó, tin nội bộ nha, ngoài Diệp Tử ra, Cố Thịnh Duệ còn có quan hệ mập mờ với rất nhiều nữ tác giả và các cô gái trong công ty nữa, phụ nữ bên ngoài của anh ta không chỉ có một hai người đâu. Nghe nói vợ anh ta còn đang mang thai nữa chứ, đúng là đồ tra nam!"