Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 168: Đại Hội Xem Mắt (14)
Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:01
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Cũng may nơi này là phủ của Tĩnh công chúa, nếu không thì thử hỏi có nhà ai mà một cái đình nhỏ bên hồ lại có thể chứa nổi từng ấy người?
Mọi người lần lượt ngồi xuống, nhưng bất ngờ lại rơi vào sự im lặng, chẳng ai mở miệng tiếp lời, không khí có phần gượng gạo.
Chu Huyền Khải mỉm cười.
“Sao vậy? Vừa rồi còn nói chuyện rôm rả lắm cơ mà, sao vừa ngồi xuống đã chẳng ai nói lời nào thế?”
Hắn đưa tay xoa xoa cằm.
“Chẳng lẽ là do gương mặt của cô dọa sợ ba vị cô nương rồi sao?”
Hạ Phù Dung khẽ lắc đầu, còn Hạ Mạc Linh lại lén nhìn gương mặt tuấn tú của Thái tử, rồi lập tức đỏ mặt cúi đầu, không dám ngẩng lên nữa.
Hạ Trì Uyển khẽ chớp đôi mắt sáng, trong lòng thầm hiểu, hóa ra mục tiêu của cả Hạ Phù Dung và Hạ Mạc Linh đều là Thái tử?
“Thái tử nói đùa rồi. Thái tử không cảm thấy hiện tại nơi này là dương thịnh âm suy sao? Bởi vậy chúng thần nữ mới có chút không được tự nhiên.”
Hạ Trì Uyển khẽ mỉm cười, dáng vẻ như hoa sen nở rộ, nhẹ nhàng lay động, khiến trái tim của những nam nhân ngồi đó không khỏi xao động.
“Thật chẳng giống với Hạ tiểu thư chút nào, một nữ tử như Hạ tiểu thư lại có lúc không được tự nhiên ư?”
Lục hoàng tử Chu Huyền Tiến có tính cách thẳng thắn, nói chuyện cũng vô cùng trực tiếp.
Hạ Trì Uyển ánh mắt sáng lên, nàng thấy vị Lục hoàng tử này quả thật rất thú vị.
“Không biết Lục hoàng tử cho rằng, thần nữ là nữ tử thế nào?”
Trong cuộc tranh đoạt ngôi vị, Lục hoàng tử Chu Huyền Tiến chính là người duy nhất bình yên vô sự, không hề tham gia vào vòng xoáy quyền lực. Hạ Trì Uyển vốn rất có hứng thú với người như vậy, nên cũng sẵn sàng trò chuyện.
Hạ Trì Uyển vừa cất lời, Chu Huyền Thừa và Chu Huyền Khải đều vô thức liếc mắt nhìn Chu Huyền Tiến.
Chu Huyền Tiến chỉ muốn xoa mũi, tỏ vẻ bản thân thật vô tội. Hắn chỉ buộc miệng nói vậy thôi, ai ngờ lại thật sự thu hút được sự chú ý của Hạ Trì Uyển.
“Đối diện với bệnh đậu mùa, ngay cả ngự y của Đại Chu quốc cũng bất lực, vậy mà Hạ tiểu thư lại có phương pháp hữu hiệu. Có thể thấy, Hạ tiểu thư chắc chắn không phải kiểu nữ tử bị những tiểu tiết vướng bận.”
Chu Huyền Tiến tuy nói khá khiêm tốn, nhưng ai nấy đều hiểu hàm ý trong lời hắn.
Một nữ tử dám trực tiếp hiến kế cho Thái hậu, dám bước từng bước vững chắc, khéo léo sắp xếp, chỉ e không phải nữ tử tầm thường.
Đặc biệt, hành động lần này của Hạ Trì Uyển đã giúp Đại tướng quân phủ rất nhiều.
Vậy nên, làm gì có chuyện Hạ Trì Uyển là người tính tình cẩn trọng rụt rè.
“Quan trọng hơn, bổn vương rất muốn biết, Hạ tiểu thư làm thế nào lại nghĩ ra được những phương pháp ấy?”
Đôi mắt của Chu Huyền Tiến ánh lên vẻ thích thú, nhìn Hạ Trì Uyển đầy tò mò.
Chỉ là giấm gạo và rượu mạnh - những thứ vô cùng bình thường, vậy mà qua tay Hạ Trì Uyển lại trở thành phương thuốc phòng ngừa và chữa bệnh đậu mùa vô cùng hiệu quả. Thật sự rất hiếm gặp.
Nhất là những biện pháp phòng ngừa nàng đề xuất, thoạt nhìn đơn giản, nhưng lại vô cùng hữu dụng.
Chu Huyền Tiến từ trước đến nay vốn thích những điều kỳ lạ, đối với những người đặc biệt như thế này, hắn luôn có hứng thú hơn người khác.
Nếu được lựa chọn, hắn thật sự muốn buông bỏ thân phận hoàng tử, tự do chu du bốn phương, sống cuộc đời tiêu d.a.o tự tại.
Hạ Trì Uyển khẽ lắc đầu, giọng nói nhẹ nhàng đầy ẩn ý.
“Không biết Lục hoàng tử đã từng nghe qua câu này chưa?”
“Xin hỏi là câu gì?”
Chu Huyền Tiến phát hiện Hạ Trì Uyển không chỉ bản lĩnh hơn người, mà còn là một nữ tử thú vị hiếm gặp.
“Truyền nghề cho trò, thầy sẽ đói chết. Những bản lĩnh nhỏ nhoi của tiểu nữ, Lục hoàng tử cũng không cần học hết đúng không?”
Hạ Trì Uyển mỉm cười, ngày đó nàng không chỉ hiến kế dùng giấm gạo và rượu mạnh, mà còn đề xuất rửa tay thường xuyên, dùng nước sôi để luộc sạch quần áo và đồ dùng, cắt đứt hoàn toàn nguồn lây bệnh.