Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 172: Hồng Môn Yến (2)
Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:02
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Hạ Phù Dung cúi đầu, ánh mắt lấp lánh, cảm thấy nước cờ mượn tay Thập Ngũ Hoàng tử hôm nay quả thật đi đúng rồi.
Vừa mới tách ra với Hạ Trì Uyển, Hạ Phù Dung đã biết Thập Ngũ Hoàng tử cũng có mặt trong buổi hôm nay.
Nàng cố ý cùng nha hoàn trò chuyện thêm vài câu, câu nào cũng ra sức tán dương Hạ Trì Uyển, chính là muốn khơi lên tính hiếu thắng không phục của Thập Ngũ Hoàng tử.
Quả nhiên, Chu Huyền Hi vốn trốn sau núi giả, nghe Hạ Phù Dung nói Hạ Trì Uyển trên trời dưới đất đều không ai bằng, liền không phục.
Ban đầu, Chu Huyền Hi chỉ định đến xem thử nhân vật truyền kỳ được đồn đại là Hạ Trì Uyển ra sao.
Nhưng bị Hạ Phù Dung khéo léo khích tướng, Chu Huyền Hi liền không nhịn được, nhất định phải đấu với Hạ Trì Uyển một phen.
Hạ Phù Dung khẽ thổi tách trà, những đứa trẻ nghịch ngợm như vậy, thật sự là đáng yêu nhất thế gian.
Bất kể Hạ Trì Uyển thắng hay thua, đối với Hạ Phù Dung mà nói, đều là chuyện tốt.
Tóm lại, chỉ cần Hạ Trì Uyển chọc giận Thập Ngũ Hoàng tử – nhi tử được Hoàng thượng yêu thương nhất – thì nàng tuyệt đối sẽ không thể giành được sự yêu thích của hoàng gia!
Không chỉ Hạ Phù Dung muốn xem Hạ Trì Uyển xấu mặt, mà những người xung quanh cũng đều nín thở chờ đợi kịch hay.
Tĩnh Công chúa vẫn ung dung ngồi đó, không hề ngăn cản Thập Ngũ Hoàng tử, để mặc hắn tự tung tự tác.
Chỉ riêng thái độ này của Tĩnh Công chúa, Hạ Trì Uyển đã hiểu rõ, trận thách đấu này nàng nhất định phải nhận.
Nếu không, Tĩnh Công Chúa đã sớm lên tiếng ngăn lại rồi.
“Ngài muốn tỉ thí thế nào?”
Hạ Trì Uyển nhẹ nhàng vuốt ống tay áo, liếc nhìn Chu Huyền Hi.
Chu Huyền Hi tức giận, trong cung ai chẳng chiều chuộng hắn, nịnh nọt hắn, không ngờ lại gặp phải một vị cô nương nhỏ bé dám liếc nhìn hắn!
“Mang đồ lên đây!”
Chu Huyền Hi ra lệnh cho người đem tới một chiếc bình lưu ly tinh xảo, đặt trước mặt Hạ Trì Uyển.
“Ngươi không được dùng tay, cũng không được sai người khác, phải làm sao để chiếc bình này vỡ được?”
Hạ Trì Uyển mỉm cười. Chiếc bình lưu ly này tuy không phải là vật hiếm có, nhưng cũng là thứ giá trị, vậy mà lại bị Thập Ngũ Hoàng tử coi như đồ chơi.
Quả nhiên là nhi tử của thiên tử, thật khí phách!
“Làm sao để phân định thắng thua?”
Hạ Trì Uyển cũng không vội đáp ứng, trước tiên muốn hỏi cho rõ.
“Rất đơn giản, chỉ cần ngươi không chạm vào bình, cũng không sai khiến, nếu ngươi vẫn có thể khiến nó vỡ, tức là ngươi thắng.”
Chu Huyền Hi ngẩng cao chiếc cằm nhỏ, vô cùng tự tin.
Hắn không tin không chạm vào mà Hạ Trì Uyển có thể làm vỡ được chiếc bình này.
Hạ Trì Uyển cúi đầu, khẽ trầm ngâm suy nghĩ.
Thấy nàng như vậy, Chu Huyền Hi càng đắc ý.
“Sao? Nghĩ không ra à? Nếu không nghĩ ra, mau mau nhận thua, ngoan ngoãn quỳ xuống dập đầu với ta!”
Khóe môi Hạ Trì Uyển khẽ nhếch, ngước mắt nhìn Chu Huyền Hi.
“Vừa rồi tỷ tỷ ta đã nói, nếu ta thắng ngài, cũng sẽ bị mang danh ỷ lớn h.i.ế.p nhỏ. Thế này đi, ta sẽ dùng ba cách khác nhau để làm vỡ chiếc bình này, xem như ta nhường ngài một bước, được chứ?”
Nghe vậy, Chu Huyền Hi càng không phục.
Nghĩ ra được một cách đã là không dễ, vậy mà nữ nhân này lại nói ba cách, chẳng khác nào đang đùa giỡn hắn!
“Lời này là ngươi nói, nói được thì phải làm được!”
Chu Huyền Hi tức giận Hạ Phù Dung lắm lời, cũng tức Hạ Trì Uyển ngông cuồng.
Vừa dứt lời, hắn lại liếc Hạ Phù Dung một cái.
“Nữ tử nên dịu dàng, hiền thục, lắm miệng nhiều lời thật khiến người ta chán ghét!”
Nghe lời châm chọc này, sắc mặt Hạ Phù Dung trắng bệch, suýt nữa cắn nát cả răng mình!