Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 182: Thi Triển Tâm Kế (4)
Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:02
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Trước khi Hạ Trì Uyển tham dự buổi thưởng hoa hôm nay, một trăm lượng bạc mà nàng đã bỏ ra sớm đã mang lại cho nàng đáp án nàng muốn.
Không ngờ Thu di nương quả thật có bản lĩnh, lại có thể mua chuộc được người của Cẩm Hà Các, khiến họ cố tình lấy loại vải có vấn đề để hãm hại các tiểu thư trong tướng phủ.
Hạ Trì Uyển liếc nhìn Hạ Mạc Linh, trong lòng thầm nghĩ: Đã vậy, cứ để Trịnh di nương và Thu di nương đấu đá nhau đi, nàng chỉ việc đứng ngoài quan sát là đủ.
Lũ ong vò vẽ kia quả thực rất hung dữ, dù thị vệ và nha hoàn cố sức đuổi đi nhưng vẫn không thể xua tán được chúng.
Cuối cùng, có người nghĩ ra dùng đuốc lửa mới dần dần đuổi được lũ ong.
Trong quá trình ấy, không ít người đã nhìn thấy Hạ Phù Dung chật vật, vô cùng mất mặt. Cảnh nàng ta lảo đảo, luống cuống đến nỗi hoàn toàn không còn dáng vẻ của thiên kim tướng phủ nữa.
Lúc trước, người vẫn còn vô cùng đoan trang - Hạ Phù Dung - mới trong chốc lát, xiêm y lộn xộn, búi tóc rời rạc, ngay cả bộ diêu bằng vàng cắm ở tóc mây đều nghiêng trái nghiêng phải, trông vô cùng chật vật.
Những tiếng cười quanh đó, làm sao Hạ Phù Dung có thể không nghe thấy?
Nhìn thấy Hạ Trì Uyển và Hạ Mạc Linh ngồi yên tại chỗ, thảnh thơi như xem kịch, Hạ Phù Dung vừa tức vừa hận.
Hạ Phù Dung nghiến răng, tại sao nàng phải chịu nhục một mình, còn Hạ Trì Uyển và Hạ Mạc Linh thì có thể ngồi yên như thể nàng chỉ là trò cười để mua vui cho người ta?
Hạ Trì Uyển vốn đã có ký ức của kiếp trước, vừa nhìn thấy Hạ Phù Dung xoay người nhìn về phía mình, liền lập tức cảnh giác, vội vàng tránh sang một bên.
Hạ Mạc Linh đương nhiên không được nhanh nhạy như Hạ Trì Uyển, chỉ trong nháy mắt, Hạ Phù Dung đã lao thẳng về phía nàng.
Hạ Mạc Linh lập tức bị ong đốt một phát, đau đến mức thét lớn: "Đau quá!"
"Đại tỷ, tỷ tránh ra, tránh ra đi!"
Hạ Mạc Linh bật khóc, vừa nhảy dựng lên vừa chạy loạn, muốn tránh xa Hạ Phù Dung.
Nhưng Hạ Phù Dung làm sao để nàng trốn được dễ dàng.
Hạ Phù Dung đảo mắt một vòng, phát hiện Hạ Trì Uyển đã được kéo đến bên cạnh Thập Ngũ Hoàng tử!
Thập Ngũ Hoàng tử từ sớm đã thấy tình hình không ổn, liền kéo Hạ Trì Uyển đến sát cạnh mình.
Bên cạnh Hạ Trì Uyển, vừa có Tĩnh Công chúa vừa có Thập Ngũ hoàng tử bảo vệ.
Cho dù có c.h.ế.t thêm vài người, Hạ Trì Uyển cũng tuyệt đối không phải là đối tượng bị nguy hiểm. Cùng lắm chỉ có mấy vị thị vệ xui xẻo mà thôi.
Nhìn thấy Hạ Phù Dung đang tìm mình, Hạ Trì Uyển chạm phải ánh mắt của nàng, khẽ cong môi cười, lập tức cao giọng nói:
"Đại tỷ, tỷ nhất định phải cẩn thận, đừng để muội muội này lo lắng nhé!"
Vừa nói, Hạ Trì Uyển vừa giậm chân tại chỗ, bộ dáng tràn đầy vẻ tỷ muội tình thâm.
Nhìn Hạ Trì Uyển chỉ biết nói mà chẳng có hành động gì, Chu Huyền Hi càng vui vẻ, Tĩnh Công chúa cũng cười, nhưng không có ý kiến gì.
Nghe thấy lời quan tâm giả tạo của Hạ Trì Uyển, Hạ Phù Dung chỉ hận không thể lập tức nôn ra máu.
Chỉ trong nháy mắt, Hạ Phù Dung lại bị ong đốt thêm mấy phát.
"Đại tỷ, tránh ra đi, tránh ra đi!"
Hạ Mạc Linh vừa khóc vừa gào, cố sức đẩy Hạ Phù Dung ra.
Trong lúc xô đẩy, chỉ nghe thấy một tiếng "xoẹt" vang lên, Hạ Phù Dung đã xé toạc tay áo của Hạ Mạc Linh.
Nhìn thấy cảnh này, Hạ Trì Uyển khẽ nhíu mày.
Quả nhiên, những người điều tra không hề sai, loại vải có vấn đề này thật sự có liên quan đến Thu di nương.
Nếu không, Hạ Phù Dung cũng chẳng cố tình kéo tay áo của Hạ Mạc Linh làm gì.
Nàng muốn mượn chuyện Hạ Mạc Linh bị xấu mặt để che giấu sai sót của bản thân.
Tĩnh Công chúa khẽ cau mày, đương nhiên sẽ không để cho mọi chuyện tiếp tục loạn hơn nữa.