Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 196: Hỗ Trợ Lẫn Nhau (6)

Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:02

Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)

Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.

“Tiểu thư, có đây ạ.”

Nghe lời dặn của Hạ Trì Uyển, Thạch Tâm lập tức mang tấm vải đã mua từ Cẩm Hà Các đến.

“Hôm nay Tam muội bị hoảng sợ, ta làm tỷ tỷ cũng chẳng có gì nhiều để tặng muội ấy, ngươi đem nó sang đưa đi.”

Nghe xong lời tiểu thư, Thạch Tâm liền mỉm cười – tiểu thư nhà nàng đúng là "tinh tế".

“Nô tỳ hiểu rồi, nô tỳ sẽ đem vải sang cho Tam tiểu thư ngay, ‘an ủi’ Tam tiểu thư một chút.”

Cái gì mà an ủi chứ, rõ ràng là để Tam tiểu thư và Trịnh di nương "chết trong minh bạch", đồng thời khiến Thu di nương và Đại tiểu thư khó chịu thêm một chút.

Thạch Tâm hí hửng ôm vải đi, vừa đến gần viện của Hạ Mạc Linh đã nghe thấy tiếng khóc nức nở.

Thạch Tâm cố ý cất cao giọng, nàng lên tiếng: “Nô tỳ Thạch Tâm cầu kiến, nhận lệnh tiểu thư mang chút đồ đến tặng Tam tiểu thư.”

Bà tử gác cửa tát nhiên là tiếp mệnh lệnh, vội vào báo cho Trịnh di nương và Hạ Mạc Linh.

Hạ Mạc Linh lau nước mắt, đôi mắt hạnh ướt át sưng húp khiến Trịnh di nương càng thêm xót lòng.

“Vào đi.”

Trịnh di nương lạnh giọng đáp.

Nữ nhi vừa gặp chuyện như thế mà Hạ Bá Nhiên lại thiên vị đến mức ấy, tâm trạng Trịnh di nương sao có thể tốt nổi.

“Nô tỳ tham kiến Trịnh di nương, Tam tiểu thư.”

Tuy xuất thân thấp hèn, nhưng Thạch Tâm được dạy dỗ khá tốt, lễ nghi phép tắc đều đầy đủ, không hề sơ suất.

Trịnh di nương và Hạ Mạc Linh thấy vậy cũng thấy dễ chịu hơn đôi chút.

“Nhị tỷ sai ngươi đến làm gì?”

Hạ Mạc Linh vẫn còn tức giận, không hiểu cùng là thứ nữ, tại sao cha lại thiên vị Đại tỷ đến thế.

“Hồi Tam tiểu thư, mấy ngày trước Trịnh di nương có gửi một số tấm vải từ Cẩm Hà Các, tiểu thư thấy hoa văn đẹp mắt nên đã sai nô tỳ đi mua một tấm tương tự. Dù hôm nay sự việc không liên quan đến tiểu thư, nhưng tiểu thư vẫn cảm thấy có lỗi với Tam tiểu thư. Nếu lúc đó tiểu thư có thể can ngăn một chút, không chừng Tam tiểu thư đã không phải chịu thiệt như vậy.”

Hạ Mạc Linh vốn là người ngang bướng, nghe lời Thạch Tâm nói, tâm trạng nàng cũng dịu lại đôi chút.

“Vì thế, tiểu thư sai nô tỳ đem tấm vải này tặng Tam tiểu thư, xem như để chuộc lỗi.”

Thu di nương ra hiệu, liền có nha hoàn trong phòng bước lên nhận lấy tấm vải từ tay Thạch Tâm.

“Tiểu thư nói, hoa văn tấm vải này rất đẹp, Trịnh di nương và Tam tiểu thư cứ từ từ xem kỹ. Nếu có việc gì cần, cứ đến tìm tiểu thư.”

Thạch Tâm ngẩng đầu nhìn về phía Trịnh di nương.

“Tiểu thư còn nói, tỷ muội một nhà, làm sao lại không giúp đỡ nhau. Cánh cửa của tiểu thư, luôn rộng mở với Trịnh di nương và Tam tiểu thư.”

“Không hổ là người bên cạnh Nhị tiểu thư, cái miệng thật khéo, lời nói lại ngọt, người đâu, thưởng!”

Một bà tử bên cạnh Trịnh di nương lập tức lấy ra một túi thơm đưa cho Thạch Tâm.

Túi thơm cầm nặng tay, Thạch Tâm vừa nhận đã biết là loại đựng một lượng bạc thỏi. Đúng là hào phóng!

“Đồ đã đưa đến, bên tiểu thư vẫn còn thiếu người hầu hạ, nô tỳ xin phép cáo lui.”

Lời đã chuyển xong, Thạch Tâm lập tức rút lui.

Trịnh di nương gật đầu, Thạch Tâm liền rời đi.

Vừa thấy Thạch Tâm rời khỏi, Hạ Mạc Linh liền phát giận, hất thẳng tấm vải xuống đất.

“Cẩm Hà Các, Cẩm Hà Các, có gì mà tốt đẹp!”

Nàng vẫn chưa quên, bộ y phục hôm nay bị Hạ Phù Dung xé toạc ra, chẳng phải cũng là may từ vải của Cẩm Hà Các sao?

Lúc này, Hạ Mạc Linh vẫn chưa biết, vải của Cẩm Hà Các có vấn đề – nàng chỉ đơn giản là đang giận chó đánh mèo mà thôi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.