Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 198: Hỗ Trợ Lẫn Nhau (8)

Cập nhật lúc: 05/09/2025 09:02

Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)

Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.

"Nhị tiểu thư.”

Thấy Hạ Trì Uyển vẫn ung dung, bình thản như chẳng bị ảnh hưởng gì, trong lòng Trịnh di nương có chút bất mãn, nhưng cũng không thể không thừa nhận: Hạ Trì Uyển quả thật hơn nữ nhi của mình nhiều.

Rõ ràng Hạ Trì Uyển là người thông minh, lúc ở thư phòng lại bị lão gia chèn ép đến mức ấy.

Với sự thông tuệ như nàng ta, sao có thể không nhìn ra được mưu tính của lão gia?

Thế mà dù bị chèn ép, chỉ mới quay lưng đi một cái, Hạ Trì Uyển đã khôi phục vẻ điềm nhiên, như thể mọi chuyện chưa từng xảy ra.

“Trịnh di nương đến rồi, mời ngồi.”

Trịnh di nương tới, tức là bà đã phát hiện ra vấn đề của tấm vải đó.

“Nhị tiểu thư, nếu người biết tấm vải kia có vấn đề, sao không nói sớm với di nương, để Mạc Linh tránh được kiếp nạn?”

Khi nãy ở trước mặt Hạ Mạc Linh, Trịnh di nương cố tình giữ lại một phần lời.

Vì bà nhìn ra, nếu Hạ Mạc Linh biết chuyện, chắc chắn sẽ oán trách Hạ Trì Uyển.

Nhưng Hạ Mạc Linh đến Hạ Phù Dung hay Thu di nương đều không đấu lại, nếu còn đắc tội với Hạ Trì Uyển, ở tướng phủ, Hạ Mạc Linh còn có đường sống sao?

Vậy nên, Trịnh di nương giấu đi phần đó, đích thân đến nói chuyện với Hạ Trì Uyển.

Nghe lời chất vấn, Hạ Trì Uyển chỉ cười nhàn nhạt:

“Hôm ấy sau khi Trịnh di nương mang vải của Cẩm Hà Các đến, ta quả thực đã thấy có chút vấn đề. Sau đó phái Thạch Tâm đi hỏi thì nghe nói, ngoài ta ra, Đại tỷ và Tam muội đều không giữ lại vải của Cẩm Hà Các.”

Hạ Trì Uyển mỉm cười, lại nhấp một ngụm trà, rồi nhìn Trịnh di nương.

“Nếu ngay cả Đại tỷ và Tam muội đều không giữ vải đó lại, thì dù có vấn đề, Uyển Nhi không nói ra cũng là để người ta có đường sống, như vậy có gì sai?”

Nghe thế, mặt Trịnh di nương hơi đỏ lên.

Dù sao, tấm vải đó là do bà lén giữ lại cho Hạ Mạc Linh, không để ai biết.

Ngay từ đầu, lỗi là ở bà, trách Hạ Trì Uyển cũng không đúng.

“Lúc đó ta chỉ nghĩ, vải từ Cẩm Hà Các chất lượng không tốt, giữ lại cũng chẳng có ích. Không ngờ Tam muội lại gặp phải chuyện như vậy.”

“Lúc đầu thấy váy của Tam muội, ta cũng không thấy có gì lạ. Mãi đến khi chuyện xảy ra, ta mới kinh ngạc nhận ra Tam muội mặc đồ may từ vải của Cẩm Hà Các.”

Trịnh di nương hít một hơi thật sâu. Bà biết, mình chẳng có tư cách trách Hạ Trì Uyển.

Bà còn nhớ rõ hôm đó, lúc chọn vải ở Cẩm Hà Các, Thạch Tâm đã tới hỏi xem Mạc Linh có giữ lại tấm vải đó hay không.

Rõ ràng, lúc đó Hạ Trì Uyển đã định nhắc nhở rồi.

“Vậy Nhị tiểu thư có biết, chuyện này là vô tình, hay có người cố ý sắp đặt?”

Trịnh di nương không còn chấp nhặt chuyện Hạ Trì Uyển không nhắc trước nữa, điều bà quan tâm là nỗi nhục của Hạ Mạc Linh hôm nay, có phải có người đứng sau giật dây hay không.

“Trịnh di nương ở hậu viện bao năm rồi, chẳng lẽ còn tin trên đời có nhiều chuyện tình cờ đến vậy sao?”

Hạ Trì Uyển không thèm nể tình vạch trần sự thật.

“Là Thu thị?”

Trịnh di nương nghiến răng nói.

“Trịnh di nương là người thông minh, trong phủ này tới lui cũng chỉ có bấy nhiêu người. Nếu hôm nay ta cũng mặc áo may từ vải đó, di nương đoán xem, kết cục sẽ ra sao?”

Hạ Trì Uyển đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Trịnh di nương.

“Đúng rồi, ngoài ra Uyển Nhi còn có một vật muốn đưa cho Trịnh di nương.”

Vừa dứt lời, Thạch Tâm đã ôm một đống đồ đi ra, đưa tận tay Trịnh di nương.

Trịnh di nương mở ra xem, hóa ra là bộ quần áo mà hôm nay Hạ Mạc Linh đã mặc.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.