Trọng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ - Chương 236: Phân Rõ Nặng Nhẹ
Cập nhật lúc: 07/12/2025 13:02
Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - 红宝石)
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Trong mắt lão Hầu gia phu nhân lóe lên một tia sắc lạnh, không ngờ tiện thiếp Thu di nương kia đã vươn tay vào tận Hầu phủ rồi.
Bà quả thật đã xem nhẹ Thu thị.
Tướng phủ thiếu một nữ chủ nhân, để Thu di nương có thể thò tay vào phòng của Hạ Trì Uyển mà bày mưu hãm hại nàng thì cũng đành.
Chỉ tiếc là ngay cả Hầu phủ cũng có người bị Thu di nương mua chuộc, khiến trong lòng lão Hầu gia phu nhân vô cùng khó chịu.
“Lão phu nhân, Thừa tướng đã tới.”
Quế ma ma thấy nha hoàn bước vào phòng liền nhanh chóng bẩm báo với lão Hầu gia phu nhân.
“Bảo nó vào đi.”
Đúng lúc, vì chuyện hôm nay, lão Hầu gia phu nhân đang muốn dạy dỗ Hạ Bá Nhiên một trận.
“Lão Hầu gia phu nhân.”
Hạ Bá Nhiên bước vào phòng của lão Hầu gia phu nhân liền ngoan ngoãn, quy củ hành lễ với bà.
“Ở đây không có người ngoài, vẫn nên gọi lão thân một tiếng tiểu di đi, chẳng lẽ Bá Nhiên lại xa lạ với lão thân sao?”
Lão Hầu gia phu nhân ngồi ở chỗ cao, còn Hạ Bá Nhiên thì câu nệ đứng trước mặt bà.
Tuy rằng khi còn nhỏ Hạ Bá Nhiên từng được lão Hầu gia phu nhân chăm sóc, trong lòng hắn cũng vô cùng kính trọng vị tiểu di này.
Chỉ là đã là chuyện khá xa xưa, nhất thời Hạ Bá Nhiên cũng không thể thân cận ngay được.
“Tiểu di.”
Nghe lời lão Hầu phu nhân, Hạ Bá Nhiên kinh sợ.
“Ngồi đi.”
Thấy Hạ Bá Nhiên nay đã là Thừa tướng của Đại Chu, tuy không còn thân thiết với mình như thuở nhỏ, nhưng trong lòng vẫn còn vài phần kính trọng, lão Hầu gia phu nhân cũng khá hài lòng.
“Tạ tiểu di.”
Được lão Hầu phu nhân cho phép, Hạ Bá Nhiên lúc này mới dám an tâm ngồi xuống.
Đã tiên lễ, bây giờ đến hậu binh!
“Bá Nhiên, con có biết, lão thân rất thất vọng về con không?”
Ánh mắt sắc bén của lão Hầu gia phu nhân nhìn về phía Hạ Bá Nhiên, khiến ông – kẻ đã quen với sóng to gió lớn – cũng thấy bất an.
Nếu nói rằng những đứa trẻ khác xem phụ thân mình là tấm gương, trong lòng như cây đại thụ che trời.
Vậy thì những lời này, trong lòng Hạ Bá Nhiên, đều dùng để hình dung lão Hầu gia phu nhân.
Nếu không có lão Hầu gia phu nhân, thì tuyệt đối sẽ không có Hạ Bá Nhiên của ngày hôm nay.
Cho nên đối diện với lão Hầu gia phu nhân, Hạ Bá Nhiên còn câu nệ hơn cả khi đối diện với Hoàng đế.
“Tiểu di?”
Sắc mặt Hạ Bá Nhiên khẽ biến, không hiểu nhìn về phía lão Hầu phu nhân.
“Bá Nhiên, con sủng ái di nương nào, lão thân không quản. Nhưng con là chủ một nhà, con có biết, trong cái nhà này, thứ gì đối với con là quan trọng nhất không?”
Lão Hầu gia phu nhân tức đến vỗ mạnh bàn, vô cùng bất mãn sự ngu ngốc của Hạ Bá Nhiên.
“Con nhìn lại chính mình đi, chính thê không có, di nương thì có đến ba. Tổng cộng chỉ có năm nữ nhi, hai nhi tử.”
Tình hình gia đình của Hạ Bá Nhiên so với người khác mà nói, quả thật “cành lá” có hơi thưa thớt*.
“Con chỉ có từng ấy con cái, mà cả Tướng phủ đều bị những thiếp thất của con làm cho loạn thành một đoàn!”
“Tiểu di nguôi giận, là lỗi của Bá Nhiên.”
Thấy lão Hầu gia phu nhân tức giận như vậy, Hạ Bá Nhiên chỉ có thể cúi đầu.
“Con biết là lỗi của mình, nhưng con đã sửa chưa!”
Lão Hầu gia phu nhân nheo mắt, ánh nhìn trong kẽ hở ấy lóe lên ánh sáng mờ lạnh.
Bị lão Hầu gia phu nhân ép hỏi như vậy, Hạ Bá Nhiên càng thêm chột dạ.
“Có thể nói, con là do một tay lão thân dạy dỗ nên. Con có bao nhiêu bản lĩnh, lão thân chẳng lẽ không biết? Con lừa được đám thiếp thất và con cái kia, nhưng không lừa nổi lão thân.”
----------
*"Cành lá" thưa thớt: ý chỉ ở đây là ít con cái, mọi người có lẽ từng nghe cụm "khai chi tán diệp", nghĩa là sinh con đẻ cái.
