Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 12: Anh Sợ Đánh Mất Cô - 2
Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:12
- Đây gọi là gì nhỉ? – Samson đưa một tai nấm lên và hỏi để thử trí nhớ của cô.
- Nấm. Nấm nhiều dinh dưỡng và để ăn khi đói. – Lucasta nói lại lời ban nãy anh vừa nói với mình.
- Giỏi lắm bé con. Giờ thì em ngồi đây và đợi anh nấu chúng nhé.
Một lần nữa, Samson lại bế Lucasta đặt lên ghế rồi nhanh chóng cho thêm củi vào lò. Căn bếp lạnh lẽo suốt một trăm năm qua trở nên ấm cúng khi có ánh lửa bập bùng sưởi ấm.
Chẳng mấy chốc, đĩa nấm đã được đặt xuống trước mặt cô. Mùi thơm từ đó khiến cô chóp chép miệng. Sau khi anh ra hiệu, cô liền cúi xuống và ăn. So với món bánh nướng khô khốc thì nấm ngon và mềm hơn nhiều, còn rất ngọt nữa.
Suốt buổi chiều còn lại, Samson dành trọn cho Lucasta dù rằng hai mi mắt của anh gần như sụp xuống vì buồn ngủ.
Anh bế cô đi khắp tòa lâu đài và chỉ cho cô biết tên gọi của từng đồ vật cũng như công dụng của chúng, sau đó thì anh nói cho cô biết cái gì nên làm và không nên làm, điều gì nguy hiểm cần né tránh.
Cũng may là Lucasta rất thông minh, ngoại trừ ký ức đã bị mất đi thì hiện tại cô ghi nhớ rất rõ những điều anh chỉ bảo.
Chiều đến, Maris xuất hiện trước cổng tòa lâu đài dát vàng theo như lời nhờ vả của anh chàng ma cà rồng đẹp trai. Cô đã ngủ được vài tiếng đồng hồ vào buổi chiều nên vẻ mặt vẫn tươi tỉnh và rạng rỡ, không ngáp tới ngáp lui như ai kia.
- Cô vào đi.
- Cảm ơn.
Samson vươn tay kéo cổng và trao Lucasta lại cho Maris. Lúc Maris bế Lucasta đi vào bên trong thì anh mới len lén xoa bóp cho hai cánh tay đang mỏi nhừ của mình.
Thế nhưng, trên khóe môi anh lại là một nụ cười mãn nguyện. Cô bé loài người này có vẻ dễ dạy bảo hơn anh nghĩ.
- Em cũng nặng ký lắm, Lucasta. – Anh thì thầm.
Phía bên trong phòng tắm, Maris vừa tắm cho Lucasta vừa hướng dẫn cô gái nhỏ cách tự vệ sinh thân thể cũng như cách thay đầm.
Sau mỗi câu Maris nói thì Lucasta sẽ lặp lại để ghi nhớ quy trình tắm gội, đầu tiên là làm ướt bằng nước và tiếp đó mới dùng sữa tắm và dầu gội, rồi tiếp nữa sẽ là làm sạch các bọt xà phòng bằng nước, cuối cùng là lau khô người và mặc một chiếc đầm mới.
- Xem nào, Em giống như một con búp bê vậy? Em có ngửi được mùi thơm của em không? – Maris bế Lucasta ra ngoài và hỏi.
- Thơm quá. – Lucasta kéo một lọn tóc lên ngửi và nói.
- Hãy nói cám ơn chị và hôn vào má chị nào. – Maris hôn nhẹ vào gò má cô gái nhỏ và khẽ thì thầm.
- Cám ơn chị.
Lucasta nhoẻn miệng cười rồi hôn lại vào má của nữ ma cà rồng. Hôm nay, cô đã học được rất nhiều thứ, nào là tên gọi cú mèo, cách làm sạch nấm và cách xem giờ đồng hồ, cách sử dụng các đồ nội thất trong tòa lâu đài, cách vệ sinh cho bản thân cũng như hiểu rằng không được leo trèo lên cao hay đứng quá gần bếp lửa..
- Em đau.. em đau. – Lucasta đột nhiên đưa tay lên bụng và nhăn nhó.
- Đau, em đau bụng sao? Ôi trời, làm thế nào đây?
Maris vừa nói vừa bế Lucasta chạy thẳng ra ngoài sân tìm Samson. Anh đang cắt chùm nho vừa chín xuống thì nghe tiếng Maris kêu tên mình nên vội vã chạy đến.
Vừa thấy anh, Lucasta ứa nước mắt và khóc. Vì cô biết anh là anh trai của mình nên mới dám khóc to, còn trước mặt Maris thì cô chỉ có thể kêu thật khẽ.
- Con bé bị làm sao thế này? – Samson ôm lấy Lucasta và nhìn Maris.
- Anh đã cho con bé ăn gì vào buổi trưa? – Maris sực nhớ và hỏi.
- Nấm, tôi đã nấu nấm cho con bé ăn. – Anh lo lắng đáp.
- Mau bế con bé vào nhà đi, tôi sẽ về lấy thuốc.
Dứt lời, Maris đi với tốc độ cực nhanh về tòa lâu đài và chỉ trong tích tắc thì cô đã có mặt trong phòng Lucasta.
Cũng may, tháng trước cô nói với Harvey về việc có những con cú bay sang vườn của Samson và ăn những trái cây thối rồi bị đau bụng nên tháng này Harvey đã đưa đến cho cô một mớ thuốc về đường tiêu hóa dành cho trẻ em.
Trong khi Samson luống cuống chỉ biết ôm Lucasta trong lòng và xoa bụng cho cô bé thì Maris nhanh chóng rót nước ra ly rồi lấy viên thuốc cho vào miệng Lucasta.
Cô gái nhỏ nuốt xong viên thuốc thì lại tiếp tục rúc đầu vào n.g.ự.c anh trai mà khóc tiếp vì cơn đau cứ quặn thắt khiến cô vô cùng khó chịu.
- Thuốc đó là dành cho người uống sao? – Samson nhìn Maris và hỏi.
- Là dành cho cú mèo? – Maris vừa đậy nắp lọ thuốc vừa trả lời tỉnh bơ.
- Gì chứ?
- Ý tôi là, người và cú đều dùng được. Là Harvey mua giúp tôi đấy. Anh cứ yên tâm, một lát nữa con bé sẽ ổn. Sau này, bất cứ món gì thì anh cũng nên cho cô ấy ăn ít thôi, bụng của trẻ con rất yếu.
- Tôi sẽ ghi nhớ. Cám ơn cô, Maris. Cô xuống lầu và tự lấy quà trong tủ đi nhé.
Tuy Maris gật đầu đồng ý nhưng môi cô lại trề ra. Cô thật sự không thích cái tính sòng phẳng và sợ nợ nghĩa tình này của Samson.
Cô và anh dù sao vẫn là hàng xóm, chẳng lẽ anh nghĩ rằng không có những chai m.á.u khô đó thì cô sẽ không giúp đỡ anh sao. Rốt cuộc trong mắt anh, cô thực dụng đến như thế nào vậy kìa?