Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 15: Xin Lỗi - 1

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:12

Khi chiếc xe sang trọng dừng lại cạnh bìa rừng thì Maris cũng vừa từ trên cành cây nhảy xuống.

Giữa bóng đen ma mị, chiếc váy đỏ làm nữ ma cà rồng nổi bật hơn bao giờ hết. Theo sau cô còn có những con cú lớn mang gương mặt dữ tợn và móng vuốt sắc nhọn.

- Aurora, đã lâu không gặp. Xem nào, cô đã trưởng thành và trở nên xinh đẹp rất nhiều đấy. – Maris tiến lại gần cô bác sĩ, vui vẻ nói.

- Chào chị Maris. Trông chị vẫn như ngày xưa, trẻ trung và thân thiện.

Maris mỉm cười, đưa tay vén nhẹ sợi tóc xõa giắt lên vành tai.

Hai mươi năm nay, cô chưa từng được nghe ai khen mình cả, Samson chưa bao giờ mở miệng khen cô bất cứ điều gì, cho dẫu cô có ăn mặc gợi cảm và trang điểm đậm rồi ngồi vắt vẻo trên cành cây tạo dáng thì anh cũng chỉ trân mắt nhìn cô như thể đang nhìn một con cú mẹ lòe loẹt rồi im lặng bước qua.

Chỉ trong thoáng chốc, những chiếc túi đã được Harvey đặt xuống bãi cỏ. Đôi mắt anh liếc nhìn những con cú rồi lại nhìn sang Maris.

Anh thấy những đôi mắt kia đã rất đậm rồi, đâu cần kẻ thêm gì nữa và khi con cú mở miệng ngáp, anh thấy nó chẳng có một chiếc răng nào nên anh cũng không biết Maris mua kem đánh răng vị dâu để làm gì.

- Hôm nay mua rất nhiều đồ mà Samson không đến nhận phụ cô sao? – Harvey hỏi.

- À, không. Đó là lý do tôi đưa lũ cú theo. Anh chàng ma cà rồng đẹp trai đó cứ làm như thể tôi là người hầu vậy. Có điều, tôi cũng thích như thế, anh ta sẽ trả công cho tôi bằng một lọ m.á.u khô.

- Cô cứ làm như thể cô không có tiền mua m.á.u vậy. – Harvey đút tay vào túi quần và tựa lưng vào xe, chăm chú quan sát người trước mặt.

- Tất nhiên rồi, tôi đâu có làm gì ra tiền.

Cô vừa nói vừa trao những chiếc túi cho từng con cú mang về tòa lâu đài giúp mình.

Harvey nhếch miệng và lắc đầu vì anh biết khối tài sản mà Vincent tích cóp trong suốt mấy ngàn năm qua là một con số khổng lồ và Maris sẽ không bao giờ tiêu hết. Chỉ một phần tiền được gởi vào ngân hàng lấy lãi dưới tên của anh thôi là đã đủ cho cô sống thoải mái rồi.

- Hãy đến lâu đài của tôi vào dịp Giáng Sinh nhé, chúng ta sẽ đắp người tuyết và trang trí cây thông. Có lẽ khi có cô theo cùng thì Harvey sẽ ở lâu thêm một chút. Mọi lần anh ấy chỉ đến nhìn rồi về ngay. Đó, chính là cái bộ dạng này. – Maris vừa nói với Aurora xong thì liền liếc mắt nhìn sang Harvey.

- Vâng, em cũng muốn gặp lại Samson ạ. Anh ấy vẫn trẻ và đẹp trai như trước đúng không ạ?

Aurora vừa nói xong thì cả cô lẫn Maris đều bật cười.

Các ma cà rồng không những sở hữu sự bất tử mà ngay cả ngoại hình của họ cũng không bao giờ bị thời gian tác động.

Nếu Harvey mang đặc tính của ma cà rồng thuần chủng và giữ mãi nét chững chạc, lịch lãm của một người đàn ông ba mươi tuổi thì Maris và Samson lại có vẻ trẻ con hơn khi mà ngày họ trở thành ma cà rồng thì họ chỉ mới vừa tròn hai mươi tuổi.

Có điều, Maris thích trang điểm đậm nên trông cô có vẻ già hơn anh chàng hàng xóm Samson.

- Tạm biệt, chúc hai người buổi tối vui vẻ.

Sau cái vẫy tay, Maris liền biến mất. Vì cô đi quá nhanh nên Aurora có cảm giác cô đã dùng phép và biến đi.

Khóe môi cô bác sĩ khẽ mỉm một nụ cười thật buồn. Dẫu cô biết rằng cái tên "khu rừng ma ám" sẽ bảo vệ Maris và Samson thoát khỏi những soi mói của loài người cũng như đám thợ săn ma cà rồng nhưng cô cảm thấy họ thật tội nghiệp khi bị loài người xem như những linh hồn vất vưởng. Cô biết anh và Maris chưa từng làm hại một con người nào.

- Chúng ta về thôi.

Tiếng gọi của Harvey đã kéo Aurora ra khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn. Cô thở dài rồi theo anh vào trong xe.

Ban nãy, vì Harvey không uống được rượu nên cô đã uống thay anh thành thử bây giờ cô hơi chóng mặt vì rượu đã ngấm dần.

Chẳng cần xin phép anh trước, cô đánh liều nghiêng đầu tựa vào cánh tay anh. Tuy thần trí vẫn còn tỉnh táo nhưng cô muốn mượn cơ hội này để có thể gần anh hơn chút nữa.

- Tôi đã nói là rượu rất mạnh rồi mà. Không biết lượng sức. – Giọng Harvey mang ý trách móc nhưng anh không hề tỏ ra khó chịu.

- Bạn gái anh không làm anh mất mặt mà, anh còn trách tôi ư?

Cô nũng nịu dụi đầu vào tay anh rồi bật cười, một nụ cười chua chát. Cho dẫu chỉ là một danh phận hão huyền, lừa đảo thì cô vẫn thấy rất vui khi mọi người nghĩ răng cô và anh là một đôi và cũng là vì người đàn ông bên cạnh cô đây chưa yêu bất kỳ một cô gái nào.

Anh đã từng nói nếu như bắt buộc phải yêu một cô gái thì anh sẽ chọn cô. Thế nhưng, tình yêu là tự do, không hề có ai ép buộc ai cả.

- Giáng Sinh năm nay anh nhớ đưa tôi đến thăm họ nhé. – Aurora thì thầm.

- Được.

- Maris nói những năm trước anh chỉ đến và nhìn lâu đài rồi đi về, có đúng không?

- Cô ấy nói quá thôi. Tôi có nói chuyện với Samson vài câu về tình hình của tập đoàn. Cậu ấy sống một mình nên dường như cũng không thích nói chuyện và thậm chí là không có chuyện gì để nói. Chúng tôi cũng không thể cứ ngồi và nhìn nhau.

Câu nói vừa dứt thì Harvey phát hiện ra Aurora đã ngủ, tay cô nới lỏng khỏi tay anh và tiếng thở nhẹ vang lên. Anh vươn tay lên điện thoại, tắt đi bản nhạc đang phát rồi tăng tốc độ quay lại thành phố.

Trong giấc mơ chập chờn, Aurora nghe được vỏn vẹn ba chữ "tôi xin lỗi" nhưng cô lại chẳng biết âm thanh đó đến từ đâu.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.