Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 43: Chuyến Du Lịch Kết Thúc Sớm Hơn Dự Kiến - 1

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:14

Suốt quãng đường về nhà, Samson chẳng dám quay đầu nhìn sang Lucasta vì cứ mỗi lần nhìn vào mắt cô là tim anh lại đập loạn xạ.

Trong đầu anh luôn nhắc nhở bản thân rằng cô gái đáng yêu ngồi bên cạnh mình là em gái, mối quan hệ giữa họ là anh trai và em gái.

Trong khi Lucasta lẩm bẩm lên kế hoạch cho đêm mai thì Samson lại đang nghĩ đến bức ảnh mờ ảo kia. Anh biết nếu bây giờ nói cho cô biết rằng bọn họ sẽ quay về lâu đài trong đêm nay thì thế nào cô cũng giãy nãy lên nên anh quyết định giữ im lặng, để cô về lâu đài rồi muốn nhảy gì thì nhảy.

- Samson, em muốn ăn kem.

- Hôm nay em đã ăn nhiều thứ rồi, em sẽ bị đau bụng nếu ăn tiếp.

- Samson, tối mai anh đưa em đến dòng sông có nhiều đèn điện nhé.

- Nơi đó không có gì đặc biệt cả.

Anh nói xong hồi lâu nhưng chẳng nghe cô đáp lời, lấy làm ngạc nhiên nên anh đánh liều nhìn sang bên cạnh. Hóa ra là cô đang nói mớ, có lẽ một ngày dạo chơi ngoài phố đã khiến cô mệt mỏi nên mới thiếp đi như vậy.

Đôi môi đang mấy máy kia lại gợi anh nhớ về nụ hôn ban nãy. Thật lòng, anh không biết sẽ đối diện cô như thế nào nữa.

Vì Lucasta đang say giấc nên ngay khi về đến tòa nhà, Samson liền để cô lại trong xe rồi lên gọi Maris xuống. Trời vẫn đang kéo mây đen vần vũ và anh sợ nếu đi tối quá, Lucasta sẽ bị ướt mưa rồi đổ bệnh.

- Lucasta đâu? - Harvey rướn cổ nhìn ra sau lưng Samson và hỏi.

- Con bé đang ngủ trong xe, Harvey à, chúng tôi sẽ đi ngay bây giờ. – Giọng Samson gấp gáp.

Maris vừa nghe thấy tiếng Samson vang lên thì cô liền xuất hiện với những túi quần áo của mình, Lucasta và cả của anh vì lúc chiều anh đã nói trước kế hoạch này.

Nhìn cái mặt ngơ ngác của Harvey, cô liền giải thích thay cho Samson.

- Trên ti vi đưa tin về ba bóng đen di chuyển cực nhanh, vậy nên chúng tôi cần phải trở về rừng thôi, tránh liên lụy nhiều người. Tôi đã định nói với anh nhưng anh cứ ở mãi trong phòng, tôi cũng không dám làm phiền anh nghỉ ngơi.

- Cô khách sáo từ bao giờ thế? Cứ gõ cửa là được mà.

- Tôi đang ở nhờ nhà anh mà, phải thùy mị chút chứ.

Samson đón lấy những chiếc túi trên tay Maris rồi quay lưng đi trước, nối gót anh, hai người họ cũng bám theo sau.

Harvey thấy dáng vẻ gấp gáp của Samson rất giống với tên giám đốc Jemaine, ông ta là một quý ông siêu tiết kiệm. Tuy có một cơ ngơi đồ sộ nhưng ông ta không thuê người giúp việc hay tài xế mà tự mình làm tất cả.

Có những buổi chiều khi Harvey lái xe về nhà đã vô tình chứng kiến cảnh Jemaine hai tay bế hai đứa trẻ từ cổng trường đi ra, có hôm thì ông còn vừa bế cháu vừa mua đồ, những lúc như thế, đứa trẻ sẽ ngồi luôn trên cổ ông.

Những người trong công ty kháo nhau rằng vì ông không cho vợ và con gái thuê người làm nên họ dồn hết cho ông lo liệu bởi cả hai người họ cũng tất bật với công việc của riêng mình.

Harvey thầm trách Samson sao cứ thích ôm lấy cực khổ vào thân. Vì không gặp nhau thường xuyên nên anh dễ dàng nhận ra bạn mình ốm đi nhiều. Làm một quý ông độc thân giàu có không tốt hơn làm anh trai của người khác hay sao?

Chiếc xe lại tiếp tục rời khỏi tòa nhà và chạy thẳng tới khu rừng ma ám. Đến đoạn đường bị hỏng, xe dằn xốc khiến Lucasta mơ màng tỉnh giấc. Cô ngáp dài ngáp ngắn và nhìn ra hai bên đường, thấy toàn cây là cây, chỉ có mỗi đèn ô tô chứ chẳng có đèn đường.

- Mình đi đâu vậy anh? – Cô vươn tay khều người bên cạnh và hỏi.

- Về lâu đài.

Nghe tiếng nói lạ lạ nên Lucasta tỉnh táo hẳn, cô tròn mắt ngạc nhiên khi thấy Samson đã biến thành Harvey. Rõ ràng anh trai đang cầm lái mà, sao đột nhiên lại là Harvey.

- Lucasta, anh ngồi ở đây. – Samson lên tiếng vì thấy cô dụi mắt liên tục.

- Chị Maris. Ôi, chuyện này là sao? Đây là đâu thế này? – Lucasta hốt hoảng la lên.

- Lucasta, chị cần trở về để cho lũ cú ăn, chị chợt nhớ ra chị đã không làm sẵn thức ăn cho chúng, thật tội nghiệp vì chúng đã bị bỏ đói từ hôm qua đến giờ.

Maris nhanh trí nói dối để đánh động lòng trắc ẩn trong Lucasta vì cô biết cô bé tóc vàng vốn rất thương lũ cú của cô. Nếu như không phải Samson ghét chúng đến mức trốn tịt trong phòng thì có lẽ ngày nào Lucasta cũng đón chúng sang chơi cùng.

Đúng như Maris dự đoán, Lucasta liền cảm thông ngay.

- Chắc chúng đói lắm. Tội nghiệp quá. Em mới ăn xong mà còn thấy đói đây, làm sao lũ cú có thể chịu được.

Dứt lời, Lucasta liền quay sang Harvey và thì thầm hỏi anh rằng sắp tới bìa rừng chưa. Ở băng ghế sau, Samson khẽ gật đầu với Maris để thay cho lời cảm ơn.

Sau vài tháng kể từ ngày Lucasta xuất hiện trong cuộc đời anh thì anh cũng đã có thể cảm ơn theo cách rất loài người, không dùng hiện vật hay vật chất để tặng cho Maris nữa.

Bản thân Maris cũng rất thích điều này, ít ra như vậy, cô thấy cả hai giống như những người hàng xóm thực sự.

- Tới nơi rồi, tạm biệt em nhé Lucasta. Em hãy ngoan ngoãn và nghe lời anh trai nhé. Tháng sau, anh sẽ mua thật nhiều đồ ăn ngon cho em.

Vừa nói, Harvey vừa lấy trong túi áo ra một chiếc hộp và tặng cho Lucasta, anh cũng nói cho cô biết bên trong là một chiếc kẹp áo.

Tuy anh luôn lo lắng rằng cô sẽ gây bất lợi cho cuộc sống vốn dĩ đang bình yên của Samson nhưng suy đi nghĩ lại thì cô cũng rất đáng thương vì chẳng có người thân bên cạnh, hơn nữa, lúc cô từ trên cầu thang ở nhà Aurora chạy ào xuống và nắm lấy tay anh, cô đã cho anh cảm nhận được một chút xíu ấm áp, thế nên cái kẹp áo này là để đổi lại cái cảm giác ấm áp trong vài giây đó.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.