Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 51: Nhân Viên Mới Của Tập Đoàn Star - 1
Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:14
Buổi sáng ngày đầu tuần, Harvey xuất hiện trước cổng nhà Samson từ sớm.
Anh chẳng nhịn được cười khi thấy ba người Samson, Maris và Lucasta rối rít ngay bậc cửa. Maris thì sửa sang áo và tóc cho cô bé tóc vàng trong khi Samson lo đem giày xỏ vào chân cô.
Nếu anh đoán không lầm thì cả ba người bọn họ đã không đặt báo thức và dậy trễ.
- Ôi trời, coi bộ dạng đó thì có khi nào cô ấy đem tài liệu của phòng kế hoạch sang cho phòng thiết kế không nhỉ? – Harvey lắc đầu ngán ngẩm.
Hai phút sau, Lucasta đã rời khỏi chiếc cổng trắng xinh và ngồi bên cạnh Harvey. Miệng cô cười rất tươi nhưng anh có thể nghe rõ tiếng thở dốc vội vàng.
Hôm nay, cô gạt bỏ hình tượng nàng lolita ở trong lâu đài để hóa thân thành một cô nàng văn phòng tao nhã, tóc búi cao gọn gàng, giày cao gót vừa phải, áo sơ mi trắng, váy ngắn đen và áo vest cũng màu đen nốt.
Biết Harvey phải đi liền nên Samson chỉ đưa tay lên ra hiệu chào và cái gật đầu của anh mang ý nghĩa gởi gắm đứa em gái đáng yêu cho người bạn thân nhất.
Anh có cảm giác như mình đang chăm chút cho đứa em gái nhỏ vào ngày đầu tiên đến trường và Harvey là người thầy giáo vô cùng nghiêm khắc.
- Đừng căng thẳng quá, anh cũng như anh trai của em thôi.
Harvey lên tiếng rồi nhấn vào chân ga. Chiếc xe lập tức lao nhanh trên đường.
Các ma cà rồng đều thích di chuyển với tốc độ nhanh nhưng vì hoàn cảnh nên anh chỉ có thể thỏa mãn bản thân vào những buổi sớm lái xe đến công ty như thế này.
Đường thưa vắng nên anh tha hồ mà phóng xe, chẳng lo tai nạn giao thông hay kẹt đường, ách tắc.
- Em ăn sáng chưa vậy Lucasta? – Harvey hỏi.
- Em dậy muộn quá nên chỉ ăn được nửa bát mì gói. – Lucasta cười tủm tỉm, đáp.
- Anh sẽ mua cho em thêm một chiếc hamburger nhé. Anh cũng nói trước với em luôn là công việc phân phát tài liệu cho các phòng ban không hề nhẹ nhàng đâu.
- Không sao ạ, em có thể chạy hai vòng khắp lâu đài.
Gương mặt tràn đầy tự tin và sức sống của Lucasta không làm Harvey có thể tin tưởng cô bởi trong mắt anh, cô vốn được Samson nâng niu như công chúa, lúc nào cũng bế trên tay và chăm bẵm từng ly từng tý thì làm sao cô có thể làm việc được.
Cho dẫu các tầng trong tập đoàn Star đều có thang máy thông suốt nhưng đi từ phòng này qua phòng kia cũng rất vất vả vì hầu như phải di chuyển liên tục.
Sau khi dừng và mua cho cô một chiếc hamburger và một hộp sữa, Harvey tiếp tục lái xe đến công ty.
Trụ sở chính của tập đoàn Star tọa lạc ngay trung tâm thành phố, sánh ngang hàng với những tòa cao ốc cao vút.
Số lượng nhân viên của Star xấp xỉ mười ngàn người, phân bổ khắp cả nước, lợi nhuận từ các hoạt động kinh doanh đóng góp một phần không nhỏ vào nguồn thu ngân sách của đất nước.
Đúng bảy giờ sáng, Bonita đẩy cửa bước vào phòng chủ tịch. Vì đã nghe Harvey nói trước về việc Lucasta sẽ đến công ty để hỗ trợ nên Bonita cũng không ngạc nhiên khi nhìn thấy cô bé tóc vàng đang ngồi trên ghế sô pha và uống hộp sữa.
- Chào buổi sáng anh Harvey.
- Chào buổi sáng Bonita.
- Đây là Lucasta đúng không? – Bonita nhìn về phía Lucasta và nháy mắt cùng cô.
- Vâng ạ. Em là Lucasta. – Cô bé bẽn lẽn trả lời.
- Chúc em một ngày tốt lành nhé Lucasta, chị tên là Bonita Roberts, em cứ gọi chị là Bonita. Chào mừng em đến với Star.
Sự chủ động thân thiện và vui vẻ của Bonita khiến Lucasta bớt lo lắng. Tuy Samson dặn rằng nếu bị ai ở công ty bắt nạt thì cứ việc gọi điện mách anh, kể cả người đó là Harvey. Thế nhưng, cô thấy anh trai mình đã lo thừa vì Harvey lẫn Bonita đều đối xử với cô rất nhẹ nhàng, tình cảm.
- Đi nào Lucasta, chị sẽ dẫn em dạo một vòng khắp công ty và chỉ cho em biết từng phòng ban.
Dứt lời, Bonita ôm lấy chồng hồ sơ Harvey ký xong từ chiều hôm qua rồi bước ra ngoài. Nối gót cô, Lucasta vội vã theo sau.
Tầng lầu thứ hai mươi hai này chỉ có hai phòng được sử dụng, một là phòng làm việc của Harvey và một là phòng làm việc của Bonita, còn tất cả các phòng khác đều để trống.
- Phòng này sẽ dành cho em, em có thể đến đây nghỉ ngơi vào buổi trưa hoặc là những lúc rảnh rỗi. Nhưng mà những lúc rảnh rỗi đó rất hiếm hoi. Sếp trực tiếp của chúng ta là một anh chàng chạy đua với thời gian đấy. – Bonita đưa chìa khóa phòng cho Lucasta và nói.
- Chị Maris nói công việc mà anh Harvey giao cho em sẽ giúp em có vòng eo thon gọn như chị ấy. – Lucasta cười thích thú.
- Nhìn em như vậy rất đáng yêu, đừng để bản thân ốm quá, lúc trước chị cũng ốm và Harvey đã bảo rằng khi anh ấy nhìn thấy chị, anh ấy tưởng chị là một bộ xương hóa học.
Đến trước cửa thang máy, Bonita hướng dẫn cho Lucasta cách sử dụng. Chẳng hiểu sao lúc nhìn Bonita thao tác trên các nút nhấn mở cửa thì Lucasta lại cảm thấy dường như cô đã từng sử dụng qua.
Lúc đi cùng Samson và Harvey, cô không để ý lắm nhưng giờ đây, khi thực sự tập trung thì cô mới nhận ra thang máy là một cái gì đó rất quen thuộc.
Khi cả hai vừa bước vào, Lucasta vươn tay ra còn nhanh hơn cả Bonita. Cô nhấn vào số hai mươi mốt rồi nhấn vào nút đóng cửa lại một cách vô thức khiến cho Bonita cũng khá ngạc nhiên vì mới đây thôi, cô bé tóc vàng còn nói rằng bản thân không biết cách sử dụng thang máy.
- Em thật thông minh và dũng cảm. Lần đầu tiên khi chị tiếp xúc với thang máy, chị đã không dám nhấn nút dù rằng ba mẹ đã đem ngón tay chị và đặt lên dãy số đó. – Bonita cất tiếng khen ngợi.
- Em đột nhiên cảm giác nó rất quen thuộc dù rằng trước đó vài giây em còn thấy nó thật lạ lẫm. – Lucasta thật thà đáp lời.