Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 57: Buổi Tối Tồi Tệ Của Harvey - 1

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:15

Vì không muốn Lucasta nghe biết về cuộc điện thoại này nên Samson vào phòng, đóng cửa lại rồi mới gọi cho Harvey.

Sau hai hồi chuông đổ thì anh chàng ma cà rồng có mái tóc bạch kim cũng nhấc máy.

- Tôi nghe đây Samson. – Harvey vừa nói vừa đẩy cửa bước ra ban công.

- Lucasta trở về với bốn vết sưng tấy trên bàn chân. – Giọng Samson chùng xuống.

- Sao lại thế?

- Lucasta đưa nhầm hồ sơ cho Jemaine và đuổi theo ông ấy. Nhưng điều khiến tôi tức giận là ông ta đã đe dọa sẽ sa thải và thậm chí còn bỏ mặc con bé khi biết rõ con bé đã hết tiền đón ta xi.

- Được rồi. Tôi sẽ xử lý việc này. Cậu yên tâm, không có lần thứ hai đâu.

Tuy Samson chẳng hề lớn tiếng nhưng Harvey hiểu rõ tâm trạng của bạn mình trong lúc này. Jemaine là một tên keo kiệt, tiền thuê người giúp việc và tài xế mà ông ta còn chẳng dám bỏ ra chứ đừng nói tới là đưa tiền cho một người xa lạ như Lucasta.

Anh cảm thấy hơi chút bực bội vì cô bé tóc vàng đã chẳng nói gì với mình. Nếu như Lucasta không thể dựa dẫm vào anh thì có lẽ Samson sẽ chẳng yên tâm buông tay cô.

Anh hạ chiếc điện thoại xuống, phóng tầm mắt nhìn khắp thành phố. Phía xa xa, sau những tòa nhà cao tầng, những ánh đèn pha từ công viên giải trí hắt những vệt sáng lớn màu trắng lên cao, tạo thành những đốm hình tròn nhảy nhót trên nền trời tối sẫm.

- Màu trắng, áo blouse.

Anh tự mình thì thầm rồi quay trở vào, khoác thêm chiếc áo khoác dài rồi lấy chìa khóa xe và đi xuống tầng hầm.

Trên đường đi, trông thấy chiếc xe đẩy bán bánh hotdog bên đường, anh liền tấp vào, mua một chiếc rồi tiếp tục chạy thẳng đến nhà của Aurora.

Khi Harvey đến nơi, nhìn thấy ổ khóa bên ngoài cổng, anh biết Aurora không có nhà. Vì chiếc xe vẫn còn đậu trong sân nên anh đoán chắc cô chỉ đi mua đồ gần đây thôi.

Thế nhưng, anh đã lầm vì hơn một tiếng đồng hồ trôi qua nhưng chẳng thấy bóng dáng cô đâu.

- Cô ấy lại đi hẹn hò nữa rồi à? Người thứ mấy rồi nhỉ? – Anh đưa tay lên miệng, khẽ cắn để giảm bớt nỗi sốt ruột.

Vào lúc Harvey mất kiên nhẫn và định rời đi thì một ánh sáng từ đèn ô tô lóe lên. Qua lớp kính của chiếc xe đối diện, anh thấy Aurora đang ngồi bên cạnh một người đàn ông.

Người đàn ông ấy trông có vẻ hãy còn rất trẻ, gương mặt khá đẹp trai và vóc dáng cũng không thua gì người mẫu. Harvey đoán rằng có lẽ cô đã say vì đầu cô cứ ngúc ngắc và tóc cô thì xõa che hết nửa gương mặt.

Sau một hồi lay gọi nhưng không nhận được câu trả lời nào từ cô gái, người đàn ông liền cho tay vào túi xách của cô rồi lục lọi và lấy ra chùm chìa khóa.

Harvey cứ ngồi im trong xe, nhìn hắn chật vật đỡ cô đến gần cánh cổng. Mãi đến khi hắn để cô ngồi bẹp xuống đường và lúi húi tra chìa vào ổ khóa thì anh mới bước xuống và ung dung tiến lại gần họ.

- Đưa chìa khóa cho tôi.

Tiếng nói cất lên từ phía sau lưng khiến gã đàn ông giật thót. Thế nhưng, hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, đứng thẳng lưng và xốc lại cổ áo vest.

Nhìn mái tóc có màu bạch kim lạ lẫm của Harvey, hắn nhếch môi cười và cho rằng anh là một tên nhà giàu thích ăn chơi đua đòi.

- Anh là ai mà bảo tôi đưa chìa khóa chứ? Đây là nhà của bạn gái tôi mà. – Hắn chỉ vào Aurora và nói.

- Chìa khóa nhà của Aurora có tổng cộng hai mươi chìa. Anh đã thử năm lần mà vẫn không mở được. Anh là bạn trai dự bị của cô ấy đúng không?

Trong lúc tên đàn ông còn đang ngây ngốc vì những lời lẽ khinh thường của Harvey thì anh chàng ma cà rồng đã nhanh chóng lấy lại chùm chìa khóa từ tay hắn và tra chìa vào mở cổng.

Chẳng còn gì để thắc mắc về mối quan hệ giữa Harvey và chủ nhân của ngôi nhà nên hắn đành hậm hực quay đi.

Quen biết Aurora đã lâu và chưa từng nhìn thấy cô trong tình trạng say rượu đến quên lối về nên Harvey khá ngạc nhiên.

Anh cẩn thận đỡ cô đứng lên để dìu vào bên trong nhưng vì toàn thân cô đã mềm như cọng mì, không còn chút ý thức nào nên anh đành bế cô.

Mấy ngàn năm sống trên mặt đất cũng đủ giúp anh có kinh nghiệm xử lý nhiều tình huống bao gồm cả say rượu.

Sau khi ép nước cà chua cho cô uống xong, anh giúp cô cởi bớt chiếc áo khoác dày bên ngoài rồi bế cô lên phòng.

- Ở một mình mà còn không biết đề phòng. Lẽ nào tôi và cô có thần giao cách cảm à?

Tuy càm ràm nhưng Harvey vẫn ân cần kê gối và đắp chăn cho cô. Khoảnh khắc anh vừa quay lưng định rời đi thì có tiếng gọi rất khẽ vang lên. Tiếng gọi ấy rất nhỏ nhưng anh có thể nghe được đó là tên của mình.

Anh đã từng nghe mọi người nói rằng, khi một người gọi tên một người nào đó trong lúc đang ngủ say thì chứng tỏ họ rất yêu thương và quan tâm đối phương.

Suy đi nghĩ lại một hồi, anh không đành lòng để cô một mình vì sợ lỡ đâu cô xảy ra chuyện thì Samson và Maris chẳng biết làm sao. Cô vẫn còn phải kết hôn và sinh con để tiếp tục giúp đỡ cho anh chàng ma cà rồng khốn khổ kia.

Sau khi khóa cổng và các cửa cẩn thận, anh đến ngả lưng trên sô pha và nhắm mắt, thi thoảng lại đi lên lầu và hé cửa phòng cô để xem tình hình bên trong. Mọi chuyện cứ thế mà lặp đi lặp lại tới gần sáng.

- Harvey, Harvey.

Nghe tiếng Aurora gọi tên mình, Harvey liền thức giấc. Anh vội quẳng chiếc gối trên bụng sang một bên rồi ngồi dậy. Cứ ngỡ sẽ lên phòng xem cô chừng mấy lần nữa nhưng anh không ngờ bản thân lại thiếp đi.

- Sao anh lại ở trong nhà tôi? Anh xuyên tường vào đây sao? – Cô khoanh tay, nhìn anh và hỏi.

- Ma cà rồng không có năng lực đi xuyên tường. – Harvey dửng dưng đáp.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.