Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 58: Buổi Tối Tồi Tệ Của Harvey - 2
Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:15
Đôi mắt tròn mở to và hàng chân mày hơi nhíu lại của Aurora đủ chứng minh cho anh thấy cô hoàn toàn không có chút ấn tượng gì về sự xuất hiện của anh vào tối hôm qua.
Sợ cô hiểu lầm mình có ý đồ không tốt nên Harvey vội vàng giải thích rằng anh chỉ định đến để nói chuyện về Samson và Lucasta cho cô nghe thôi, nào ngờ thấy cô xuất hiện cùng một gã đàn ông trong tình trạng say xỉn nên anh mới đưa cô vào nhà.
- Tôi cũng định về rồi nhưng lại lo cô xảy ra chuyện gì nên mới nán lại. – Harvey vừa nói vừa đứng lên, chỉnh trang lại áo quần.
- Anh lo làm gì chứ? Chẳng qua là hy hữu thôi. Những lúc không có anh thì tôi vẫn ổn mà. – Cô thản nhiên ngồi xuống và đáp lời.
- Phải. Là tại tôi nhiều chuyện, rảnh rỗi. Tôi lo thừa rồi.
Dứt lời, anh bước nhanh ra phía cửa, mặc kệ tiếng gọi của cô. Vốn dĩ anh đến tìm cô là để trò chuyện nhằm giải tỏa bớt nỗi bực dọc nhưng cuối cùng lại còn bực bội hơn. Anh đối tối với cô, cô không cảm ơn thì thôi, lại còn buông lời mai mỉa.
Ra khỏi cổng, Harvey liền leo lên xe và khởi động. Nhìn chiếc bánh hotdog, anh càng phát điên hơn, có vẻ như nó đã bị hỏng rồi.
Mắt anh cứ dán vào nó nên Aurora cũng kịp nhìn thấy. Cô biết anh chẳng bao giờ ăn thức ăn của loài người ngoại trừ những lúc không thể từ chối, thế nên, chiếc bánh ấy không thể nào là anh mua cho bản thân được.
Cô bất lực nhìn theo chiếc xe đến khi những con số trên biển số mờ dần. Đây là lần đầu tiên, cô thấy Harvey biểu hiện giống như trẻ con dỗi mẹ, trước giờ anh không có như vậy.
Nếu nói là vì anh ghen khi thấy cô đi cùng người đàn ông khác thì chắc chắn là không đúng rồi. Rốt cuộc, anh bực bội điều gì vậy kìa?
Hôm qua, cô chỉ uống một ly rượu thì say ngang luôn, chẳng còn biết hay nhớ gì cả. Theo như những gì Harvey nói, có lẽ gã đàn ông mà cô mới quen đó có ý đồ không tốt với cô.
Vốn dĩ cô chẳng nghĩ hắn là người xấu vì người giới thiệu cho cô và hắn làm quen chính là viện trưởng William.
William ngỏ lời mai mối nên Aurora khó lòng từ chối, cô chỉ đành chấp nhận cuộc hẹn hò rồi dự định sẽ lấy lý do khác biệt tính cách để từ chối hắn. Thế nhưng, cô không ngờ hắn lại xấu xa đến mức chuốc thuốc mê cô.
Tắm gội và thay đồ xong, Aurora liền lái xe đến thẳng Viện khoa học y khoa. Cô muốn gặp trực tiếp gã đàn ông tệ hại ấy để tát cho mấy cái vào mặt. Cứ nghĩ tới cái bánh hotdog Harvey mua cho mình là cô lại tiếc phát khùng lên.
- Chào buổi sáng Aurora, cuộc hẹn tốt đẹp chứ? Anh chàng ấy rất hoàn hảo đúng không? – William lên tiếng ngay khi vừa trông thấy cô.
- Jack đã bỏ thuốc mê vào rượu của tôi. Tôi thật không ngờ mắt nhìn người của viện trưởng tệ như vậy.
Cơn giận đã khiến Aurora không còn nể nang hay kiêng dè gì William nữa. Cô là người thẳng tính, không nịnh hót bất kỳ ai và điều này không chỉ riêng William mà tất cả những người đang làm việc tại đây đều biết rất rõ.
Aurora có năng lực thực thụ và cho dù không làm việc ở Viện khoa học y khoa trong nước thì cô vẫn có nhiều cơ hội làm việc tại nước ngoài.
Trong Hội nghị Khoa học Huyết học – Truyền máu, đích thân các viện trưởng khác cũng đã ngỏ lời mời cô đến đất nước của họ.
- Ôi trời ơi, Jack thật sự đã làm như thế với cô sao? Không được, tôi sẽ bắt cậu ta tới đây và xin lỗi cô.
Nói là làm, William nhanh chóng lấy điện thoại ra. Thế nhưng, ông còn chưa kịp thao tác gì thì chuông điện thoại đã đổ dồn.
Sau khi đưa tay làm hiệu ý bảo cô chờ một chút, ông liền tách dần khoảng cảnh giữa cả hai rồi mới bắt máy.
Aurora chăm chú quan sát biểu cảm của ông trong suốt cuộc gọi kéo dài chỉ tầm hai mươi giây.
Theo như William giới thiệu thì Jack là con trai một người bạn học cũ của ông, hắn là một nha sĩ và lần này, hắn hồi hương là muốn mở một phòng khám nha khoa rồi cưới vợ và sinh con theo di nguyện của mẹ hắn.
- Có chuyện gì vậy ông William? Trông sắc mặt ông thật tệ. – Aurora lo lắng vì gương mặt đang hồng hào của William đã chuyển sang tái mét.
- Jack c.h.ế.t rồi. – William vừa lau nước mắt vừa nói.
- Ông vừa nói gì cơ? Anh ta c.h.ế.t rồi ư? Tại sao? – Cô hỏi dồn vì chẳng dám tin vào tai mình.
- Cậu ấy gặp tai nạn giao thông vào sáng nay, trước cả khi hai chúng ta gặp nhau. Bây giờ tôi phải đến bệnh viện đó. Cậu ấy không còn người thân nào cả.
Ông ta đã rời đi từ lâu mà Aurora vẫn cứ ngỡ như đây chỉ là một giấc mơ. Trên đời này sao lại có những chuyện trùng hợp đến khó tin như vậy chứ? Đúng là cô có tức giận nhưng cô chưa nguyền rủa hắn.
Giống như có một thế lực vô hình nào đó đang trút giận giúp cho cô. Nghĩ đến đó, cô bất giác thấy lạnh sống lưng.
Nếu như đêm qua, Harvey không xuất hiện thì có lẽ giữa cô và người đàn ông đó đã phát sinh quan hệ và có lẽ bây giờ cả hai vẫn chưa lết xuống giường và tất nhiên tử thần vẫn chưa có cơ hội mang hắn đi.
- Chết tiệt, Aurora, sao mày lại có thể suy nghĩ như vậy chứ?
Cô tự mắng mình rồi vội vã chạy đến phòng thí nghiệm.
Một người vừa ăn uống cùng cô đêm qua nhưng giờ đã mất mạng khiến cho cô vô cùng bất an cho chính mình.
Cũng may, Samson và Harvey đều là giống loài bất tử và có năng lực siêu phàm, sát suất họ gặp tai nạn giao thông là rất thấp, gần như bằng không.