Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 8: Nhiệm Vụ Mua Sắm Của Harvey - 2

Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:12

Cũng như bao nhiêu lần trước, Aurora nhanh chóng ngồi vào.

Chẳng biết duyên phận ngang trái thế nào mà mỗi khi cô chia tay bạn trai thì Harvey lại xuất hiện một cách rất tình cờ. Cô biết rõ là anh chỉ tình cờ xuất hiện mà thôi.

Những năm qua, cô buông thả bản thân theo những cuộc tình chóng vánh sau khi lời tỏ tình của cô bị người đàn ông đẹp trai bên cạnh cự tuyệt với lý do rằng anh chỉ xem cô như bạn của một người bạn.

- Tôi cũng không nhớ nữa. – Cô cười nhạt, nhắm mắt, tựa vào ghế.

Khi xe đến trước cửa hàng bách hóa, Harvey liền dừng lại. Maris cần gấp những thứ dùng cho cú vào tối mai nên anh cần chuẩn bị trước vì đi mua ban ngày là điều không thể, trừ khi anh muốn bị biến thành cục than đen.

- Cô chờ tôi một lát nhé, tôi cần mua một số đồ cho Maris. – Anh vừa tháo dây an toàn vừa nói.

- Tôi sẽ vào đó cùng anh.

Aurora cũng tháo dây an toàn và bước xuống xe. Lần cuối cùng cô gặp Maris là từ hai mươi năm trước, lúc đó, ba mẹ cô vẫn còn sống và Maris được Samson đưa đến nhà cô trong tình trạng đa chấn thương, mất m.á.u nhiều và hoàn toàn mất đi khả năng tự chữa lành vết thương, buộc phải hồi phục theo cách của một con người.

Lúc đó, Aurora chỉ là một cô bé sáu tuổi, chỉ biết sợ hãi nấp sau tấm màn và quan sát.

- Những thứ này đều là dành cho trẻ con mà, Maris kết hôn rồi sao? – Aurora vừa chọn đồ vừa hỏi.

- Không. Cô ấy nuôi một đàn cú là xây xẩm rồi. Những con cú được cô ấy nuôi nấng như em bé vậy.

Cả hai người cùng nhau thảo luận và lựa chọn những món đồ được bày biện trên kệ khiến các nhân viên trong cửa hàng đều cho rằng họ là một cặp vợ chồng đang đi sắm đồ cho con.

Khi mọi thứ cần thiết đã được cho vào giỏ, Aurora không quên lấy thêm hai chai rượu cho mình.

Không phải vì mới chia tay bạn trai mà cô muốn uống rượu, cô uống là vì cô muốn gặm nhấm nỗi đau do người đàn ông bên cạnh cô đã vô tình đem lại. Tình yêu vốn là tự nguyện, không nên ép buộc và cô hiểu bản thân cũng không thể ép anh yêu cô.

- Tâm trạng không tốt thì đừng nên uống rượu, sẽ mất kiểm soát đấy. Rượu vang là thức uống cao sang, chỉ nên thưởng thức chút ít. – Harvey nhìn cô và nói.

- Vậy thì tôi sẽ uống nó vào ngày mai. – Aurora nháy mắt tinh nghịch.

- Ngày mai tôi có một bữa tiệc, cô có muốn cùng đi với tôi không?

Đây là lần đầu tiên Harvey chủ động mời Aurora làm bạn đồng hành của anh và điều này khiến cô rất vui nhưng trong niềm vui đó là một nỗi tủi thân đi kèm.

Có lẽ anh chỉ muốn an ủi cô, muốn đưa cô vào bầu không khí nhộn nhịp để cô quên đi người bạn trai cũ. Thế nhưng, anh có hiểu rằng bọn họ không hề có ý nghĩa gì với cô không.

Có lẽ từ ngày mai, cô sẽ không tìm kẻ thế thân cho anh nữa, suy cho cùng, chẳng có ai có thể thay thế hình bóng của anh trong tim cô.

- Mấy giờ? – Cô hỏi.

- Bảy giờ. Sau khi từ bữa tiệc trở về thì tôi sẽ ghé bìa rừng để đưa đồ cho Maris luôn.

- Anh không định vào lâu đài và thăm Samson sao?

- Không cần đâu. Tôi sẽ đến đó vào dịp giáng sinh như mọi năm thôi.

Vì đang mải suy nghĩ về cuộc hẹn tối mai nên Aurora không hề biết anh chàng ma cà rồng thuần chủng đã đổi hai chai rượu của cô thành hai chai sữa bò. Đến tận lúc anh quẹt thẻ thanh toán và nhân viên trao các túi cho cô cầm thì cô mới phát hiện ra.

- Rượu của tôi đâu?

- Uống sữa đi, cô định đến bữa tiệc cùng chủ tịch của tập đoàn Star với bộ dạng xiêu vẹo sao?

Anh giành lấy những túi to, túi nhỏ trên tay cô bác sĩ rồi bước nhanh ra bãi đậu xe. Aurora nhếch môi, khoanh tay rồi theo sau anh.

Anh đã không chấp nhận cô trở thành bạn gái thì vì sao anh còn quan tâm làm gì? Anh có biết anh làm như vậy sẽ khiến cho cô càng thêm vọng tưởng hay không? Thật khó để biến một tình yêu đơn phương trở thành một tình bạn bình thường.

Suốt quãng đường đi, cả hai người họ chẳng ai nói thêm câu nào. Aurora có cảm giác như cô đang trôi trên đường vậy, nhẹ nhàng và êm ả.

Cô muốn kéo dài khoảnh khắc này thêm nữa để thời gian cô được gần anh sẽ nhiều hơn. Thế nhưng, đó chỉ là mơ ước vì sau mười lăm phút thì xe đã dừng trước cổng nhà của cô.

- Hãy trang điểm thật xinh đẹp và mặc váy nhé, chúng ta sẽ phải khiêu vũ cùng nhau đấy. – Harvey thò đầu ra cửa xe và nói.

- Dạ, thưa ông già, cháu sẽ làm như lời ông căn dặn ạ.

Trông bộ dạng vờ như lễ phép của cô mà Harvey đứng hình cả đỗi. Mãi khi cô đi vào trong nhà rồi thì anh mới cử động được.

Người con gái này đang nói cái gì vậy chứ? Cô ta dám gọi anh là ông già trong khi bộ dạng hiện tại của anh là ba mươi tuổi.

- Đúng vậy, tôi là ông già đấy, ông già thì làm sao nào? Sao mà cô có thể chê bai người đàn ông cô từng tỏ tình chứ?

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.