Anh Chàng Ma Cà Rồng Của Tôi - Chương 9: Lucasta Làm Nũng - 1
Cập nhật lúc: 12/09/2025 09:12
Vừa thức giấc, Lucasta liền tụt xuống giường, tự lấy giày mang vào và tập tễnh đi đến bên khung cửa sổ, kéo tấm màn che và trông ra ngoài. Cô không thấy có những tia nắng nhạt màu giống hôm qua nữa mà thay vào đó là màu xám xịt của lớp sương mù.
Đang đứng thẫn thờ và vân vê mớ tóc óng ả thì Lucasta đột nhiên nghe có tiếng mở cửa. Biết đó là Samson, cô vội buông màn và quay lại giường, đôi chân mày cô chau lại vì cơn đau dưới chân truyền đến và bàn tay bé xinh lại đặt trên bụng vì cô cảm nhận được nó đang cồn cào.
- Chào buổi sáng Lucasta, chúng ta cùng đi rửa mặt nhé.
Samson vừa nói vừa vươn tay bế Lucasta lên và đưa cô xuống lầu rồi cẩn thận dạy cô cách đánh răng, rửa mặt.
Hôm nay, trời không có nắng nên anh dự định sẽ đưa cô vào rừng hái nấm cũng như tìm một ít rau dại vì anh sợ rằng nếu chỉ ăn bánh nướng thì cô sẽ bị nóng trong người và không đầy đủ chất.
Thấy cô chật vật với mái tóc dài, anh bật cười, đưa tay lấy cây lược rồi chải và buộc lại cho cô. Nếu anh đoán không lầm thì hẳn cô cũng là con gái của một gia đình rất giàu có, những việc như thế này chắc chắn có bảo mẫu làm giúp.
- Xong rồi, giờ đi chúng ta đi ăn sáng nào.
Vốn dĩ Samson định nắm tay cô và dẫn xuống nhà bếp nhưng cô lại quay lui và đưa tay lên. Đôi mắt xanh long lanh kia nhìn anh và chờ đợi được bế.
Có lẽ cô nghĩ rằng chỉ cần có anh thì cô không cần phải tự bước đi nữa, anh thấy có chút hối hận vì đã bế cô hơi nhiều khiến cho cô dựa dẫm như vậy.
- Lucasta, nắm lấy tay anh, anh sẽ đưa em đến nhà bếp. – Samson đưa tay ra và nói.
- Em đau. – Cô mếu máo nói.
- Không. Cảm giác đó là đói bụng, anh đã nói với em rồi đúng không? Gọi là đói bụng. – Anh nghiêm nghị nhìn cô.
Nước mắt Lucasta trào ra và những tiếng nấc liên tục vang lên vì tủi thân, cô cúi đầu nhìn xuống chân mình nhưng không nói thêm lời nào.
Ánh mắt của anh và những giọng nói lớn ấy khiến cô sợ hãi vì anh không giống với anh của ngày hôm qua.
Thấy cô gái nhỏ cứ chốc chốc lại nhón chân, Samson liền vội vàng cúi xuống, bế cô đặt lên ghế và mở đôi giày ra.
Khi vết sưng đỏ nơi mắt cá chân cùng những đầu ngón chân của cô đập vào mắt anh, anh bàng hoàng nhận ra ban nãy bản thân mình thật độc ác.
Có lẽ những vết sưng này là do cô đã đi khắp tòa lâu đài tìm anh. Có lẽ hôm qua cô cũng đau nhưng cố chịu đựng để theo anh đi vòng quanh sân và giờ thì cô đã không thể chịu thêm nữa nên mới nói ra. Anh thật xấu xa khi cho rằng cô đang nhõng nhẽo với mình.
- Anh xin lỗi, em đừng khóc nữa, lần sau, nếu đau thì nói cho anh biết ngay từ đầu nhé, em đừng cố chịu đựng.
Anh nói mà không biết rằng Lucasta có hiểu hay không, chỉ thấy cô gật đầu và lấy tay dụi mắt rồi lại ôm lấy cổ anh, không hề giận dỗi. Anh thầm nhủ bản thân từ nay về sau phải quan tâm và để ý cô đến từng chi tiết nhỏ nhất vì vốn dĩ cô đâu có giống như những đứa trẻ khỏe mạnh khác chứ.
Vừa nhìn thấy những chiếc bánh nướng sẵn sàng trên đĩa, Lucasta liền cười tít mắt như thể cô chưa từng khóc vậy.
Sau khi Samson bỏ một chiếc bánh vào đĩa cho cô thì cô lấy nĩa và d.a.o cắt ăn ngon lành. Chiếc bánh nướng hôm nay có cả vài quả nho khô màu đen nằm rải rác và khi cắn trúng thì có vị chua thanh khiến cô rất thích.
- Samson. – Lucasta đẩy đĩa bánh sang phía anh vì thấy anh không hề dùng bữa.
- Không, anh đã ăn rồi, tất cả chúng là của em.
Samson mỉm cười và đẩy đĩa bánh về lại phía cô. Ba bữa của anh đều là m.á.u nên những thức ăn này là không cần thiết. Trước khi sang phòng Lucasta thì anh đã uống một ly m.á.u khô pha nước rồi.
Điều kiện trong rừng thiếu thốn chứ không đầy đủ như thành phố, không có điện và hoàn toàn không có tủ lạnh để bảo quản m.á.u tươi vì vậy tất cả số m.á.u mà Harvey mua đều được chuyển tới cho Aurora và cô bác sĩ sẽ cô đặc chúng lại thành dạng bột khô và rồi Harvey sẽ đưa những chai m.á.u khô này đến cung cấp cho Samson và Maris đều đặn vào mỗi tháng.
Lucasta ăn hết một chiếc bánh thì bỏ d.a.o bỏ nĩa xuống và nhìn chằm chằm vào hộp sữa bên cạnh. Samson phì cười, vươn tay lấy ống hút đ.â.m vào rồi đưa tận miệng cho cô.
Chờ cô uống xong, anh lại rút khăn giấy và giúp cô lau miệng rồi bế cô lên lầu. Anh muốn làm tất cả những việc này để bù đắp cho tội lỗi ban nãy của mình.
- Lucasta, anh có việc phải đi một lát, em ngoan ngoãn ở yên trong phòng và chờ anh về nhé. – Samson xoa đầu cô, căn dặn.
Trong tâm trí cô mặc định rằng ăn xong thì sẽ ngủ nên cô gật đầu và cởi giày, giở chăn chui vào, không quên kéo theo con gấu bông nhỏ vào chung với mình. Vẻ đáng yêu và biết vâng lời của Lucasta khiến Samson bất giác chạnh lòng, anh đưa tay chạm nhẹ vào đôi má hồng và thì thầm.
- Ngủ ngon, Lucasta.
Vẫn giống như những lần trước, khi xác định cô bé đã không thể thấy gì thì anh mới bắt đầu di chuyển nhanh và chẳng mấy chốc, anh đã ra khỏi tòa lâu đài.
Nếu biết trước chân của Lucasta bị sưng thì anh đã đi lấy củi từ đêm hôm qua chứ chẳng đợi trời sáng làm gì. Anh không muốn làm phiền giờ giấc sinh hoạt của Maris khi cứ sang mượn bếp của cô. Hơn nữa, Lucasta có vẻ như ngán bánh nướng vì ban nãy cô bé chỉ ăn có một cái.